Độc Tu (Bản Dịch)

Chương 712 - Chương 712: Hóa Linh Nhập Cảnh, Mở Rộng Hư Cảnh!

Chương 712: Hóa Linh Nhập Cảnh, Mở Rộng Hư Cảnh! Chương 712: Hóa Linh Nhập Cảnh, Mở Rộng Hư Cảnh!

Lý Thủy Đạo tập trung tinh thần, âm thầm vận chuyển chân khí trong cơ thể lên tới cực hạn. Mồ hôi nhỏ xuống giường đá, hòa làm một thể với nước mắt của các nữ tu, tạo thành một loại cảm giác tâm linh tương thông kỳ lạ...

Vài ngày sau đó, hắn đều làm những chuyện tương tự...

Tới hiện giờ, Lý Thủy Đạo mới cảm thấy suy nghĩ sáng tạo thế lực trước kia của mình buồn cười đến cỡ nào.

Bởi vì bảo vật mới là vương đạo!

Một cái Long Cốt Thái Tuế đã vượt qua toàn bộ những thế lực kia rồi.

Nhưng đương nhiên, thế lực vẫn mang đến ích lợi, ít nhất là thế lực có thể giúp ngươi dò xét tin tức và nguồn gốc của bảo vật.

Chung quy lại, nó vẫn tốt hơn ngươi cứ một mực bế quan khổ tu mà chẳng biết thứ gì bên ngoài.

Ví dụ như hiện tại, dù Lý Thủy Đạo đang ở dưới lòng đất của Thiên Trì phường, nhưng hắn vẫn có thể thông qua Ám đường thu được rất nhiều tình báo.

Vấn đề là tình báo hoặc những kênh tin tức liên quan đến Ám đường lại có tính cực hạn, bọn họ chỉ có thể thu được những tin tức khá là kỹ càng chi tiết ở chung quanh Thiên Trì phường này thôi, gần như không có khả năng bao quát toàn bộ những chuyện lớn trong thiên hạ.

Hắn vẫn cần một thân phận có thực quyền, chỉ như vậy mới có thể thu được tin tình báo của toàn bộ Thiên Nguyên đại lục.

Lý Thủy Đạo ở dưới lòng đất Thiên Trì phường chờ đợi chừng hai tháng, mới mở ra con đường tu luyện cho tất cả nhóm nữ đệ tử mới chiêu mộ, đồng thời cũng điều động mười hai người, để Triệu Linh Nhi dẫn theo bọn họ lập tức rời khỏi nơi này, đi tới Độc Long lĩnh.

Mười hai người này sẽ lưu lại trong động phủ mới xây của Lý Thủy Đạo, đi xử lý tình báo cho hắn...

Ma Sát nhai.

Một luồng độn quang màu xám bạc bay đến một tòa Trúc lâu trên vách núi.

"Phượng Nhi..."

"Phượng Nhi, nàng đang ở đâu?"

Lý Thủy Đạo đã tìm khắp gian Trúc lâu này, nhưng không nhìn thấy bóng dáng Đinh Ngọc Phượng, hắn không còn cách nào khác, chỉ có thể chờ đợi ở phòng ngủ của nàng.

Lúc chạng vạng tối, một luồng độn quang hạ xuống Trúc lâu.

Độn quang thu lại, người bên trong chính là Đinh Ngọc Phượng mặc áo trắng.

Lúc này, vẻ mặt của nàng có xen lẫn một chút đau khổ, chờ đến lúc nhìn thấy Lý Thủy Đạo, dường như chút đau khổ trong lòng đã chuyển thành nỗi ủy khuất lớn lao. Nước mắt như trân châu chảy xuống, bi thương mà kích động.

Lý Thủy Đạo nhìn nàng, trên mặt lộ vẻ đau đớn. Hắn nhẹ nhàng đi qua, dịu dàng dỗ dành: "Phượng Nhi, sao vậy? Nàng mau nói cho ta biết đi."

Đinh Ngọc Phượng cắn môi, nước mắt vẫn trượt trên gò má. Nàng chỉ nhẹ nhàng lắc đầu, hồi lâu sau cũng không nói gì.

"Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, nàng mau đi?" Lý Thủy Đạo dịu dàng khuyên nhủ.

"Ngươi... Ngươi là thứ không có lương tâm, ngươi lại muốn ở rể Lam gia!" Đinh Ngọc Phượng giậm chân nói.

"Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì rồi? Sao ta không biết?" Lý Thủy Đạo lộ vẻ mặt mờ mịt hỏi lại.

Đinh Ngọc Phượng vừa khóc vừa nói: "Tại chàng biểu hiện quá tốt trong khi tranh đoạt xếp hạng Thiên bảng, nên người của Lam gia đã đi tìm ba đại gia tộc chúng ta, đề nghị cho ngươi tới ở rể Lam gia rồi."

"Lam gia bọn họ quá mức bá đạo mà, chỉ cần nhìn thấy thứ tốt, sẽ đào vào trong bát của mình. Đúng là không để ba đại gia tộc chúng ta vào mắt!" Đinh Ngọc Phượng siết chặt nắm đấm, trên mặt lộ vẻ thống khổ vô cùng.

Lý Thủy Đạo: "..."

Đinh Ngọc Phượng nắm chặt ống tay áo của hắn, nước mắt vẫn không ngừng chảy: "Tu sĩ Lam gia đã ra tay trước, đã chuyển hồn đăng của chàng đến cung phụng bên trong từ đường của Lam gia rồi, xem ra bọn họ đã cho rằng chàng tuyệt đối có thể tấn cấp tam giai."

"Phượng Nhi... Ta..." Lý Thủy Đạo thực sự nghẹn lời, không biết nên nói điều gì.

"Thủy Đạo ca ca... Ta biết chàng cũng đau khổ như ta."

Lý Thủy Đạo: "..."

"Đều do tu vi của chúng ta quá thấp, căn bản không thể tự làm chủ vận mệnh của mình!" Ánh mắt Đinh Ngọc Phượng lóe lên một tia lạnh lùng, hẳn là nàng đã hạ quyết tâm to lớn.

Lý Thủy Đạo nhíu mày, loại chuyện tu luyện này vẫn phải thuận theo tự nhiên. Nếu dùng quyết tâm thúc đẩy, chỉ sợ sẽ rẽ vào ma đạo.

Nhưng lúc này, có nói gì cũng thành vô dụng, vẫn nên trấn an cảm xúc của Đinh Ngọc Phượng trước.

"Phượng Nhi, dù hồn đăng của ta đã bị Lam gia lấy đi, nhưng tâm của ta vẫn ở chỗ nàng mà." Lý Thủy Đạo ôm lấy khuôn mặt của Đinh Ngọc Phượng, dịu dàng nói.

Hắn nhẹ nhàng lau đi nước mắt nơi khóe mắt Đinh Ngọc Phượng, lại tiếp tục an ùi: "Ta biết nàng luôn lo lắng cho ta, ta cũng rất lo lắng cho nàng. Trong lòng ta, nàng là quan trọng nhất."

Đinh Ngọc Phượng nghe được những lời này, lại không nhịn nổi mà bật khóc nức nở. Lý Thủy Đạo dịu dàng vuốt ve mái tóc của nàng, không ngừng thấp giọng dỗ dành, mãi cho đến khi cảm xúc của nàng dần dần ổn định lại.

"Phượng Nhi, ta sẽ nghĩ biện pháp để giải quyết tất cả mọi chuyện." Trong ánh mắt Lý Thủy Đạo nhìn về phía Đinh Ngọc Phượng tràn đầy kiên định và quyết tâm: "Dù chúng ta phải tách ra, đây cũng chỉ là tạm thời. Ta sẽ cố gắng, để đến một ngày nào đó, không một kẻ nào có thể tách rời chúng ta."

Đinh Ngọc Phượng nghe lời hắn nói, trong mắt lé lên một tia cảm động.

Hai người ôm nhau thật chặt, trong bầu không khí tĩnh lặng của Trúc lâu tràn ngập tình yêu và quyết tâm nồng đậm.

Sau đó, hai người trao đổi càng thêm sâu sắc hơn. Gặp phải khốn cảnh này, chẳng những tình cảm của bọn họ không có lấy một chút vết rách nào, ngược lại càng thêm vững chắc.

Dù sao, người xưa cũng có câu, lâu ngày sinh tình.

"Phượng Nhi, vậy điểm mấu chốt để thăng cấp tam giai là gì?" Nhân lúc cảm xúc trong lòng Đinh Ngọc Phượng đã ổn định trở lại, Lý Thủy Đạo lập tức hỏi ra mục đích thực sự của mình trong chuyến đi này.

"Hóa linh nhập cảnh, mở rộng Hư cảnh." Đinh Ngọc Phượng hé đôi môi đỏ, lập tức nói ra tám chữ này.

"Có ý gì?" Lý Thủy Đạo tiếp tục truy vấn.

"Hóa linh nhập cảnh tức là đưa yêu linh của đồng tham vào trong nội cảnh của tu sĩ..."

"Trên thực tế, nhận thức, dục vọng, tâm tình và tư duy của tu sĩ chúng ta luôn lên xuống phập phồng, không ổn định, mà tất cả những chuyện này đều có thể phản chiếu vào trong nội cảnh.”

Bình Luận (0)
Comment