Hai người bắt đầu xử lý tài liệu, làm công tác chuẩn bị cho giai đoạn đầu. Bọn họ nhanh chóng lựa chọn những loại dược liệu cần thiết là Tiên Đằng Hồ, Hỏa San Hô, Băng San Hô, Tử Đằng Căn, Hổ Ngư Giác, sau đó bỏ những loại dược liệu đã lựa chọn cẩn thận vào lò luyện đan, cuối cùng mới dùng lửa nhỏ chậm rãi ninh nấu.
Trong quá trình chờ đợi những thứ dược liệu kia được nấu chín, Thác Bạt Uyển Nhi bắt đầu giới thiệu kỹ càng về dược hiệu và đặc điểm của Đằng Hồ Tiên Đan, để Lý Thủy Đạo càng hiểu rõ hơn về loại đan dược này.
Thời gian dần qua...
Trong phòng luyện đan tràn ngập mùi dược hương nồng nặc.
Thác Bạt Uyển Nhi thấy thời cơ đã đến, lập tức mở miệng trịnh trọng nói: "Thủy Nhi, lần này luyện chế đan dược có liên quan đến chuyện lớn của Bích Ba Tiên Ông, tuyệt đối không thể có một chút sai lầm nào. Lần này để ta tự mình ra tay luyện chế, chờ lần sau sẽ cho ngươi luyện tập."
Lý Thủy Đạo nhẹ gật đầu, tỏ vẻ mình đã hiểu.
Thác Bạt Uyển Nhi lập tức nâng một ngón tay lên, điểm xuống, địa hỏa hừng hực thiêu đốt đã nhanh chóng bao trùm lên toàn bộ lò luyện đan...
Theo quá trình luyện đan tiến hành, bầu không khí trong phòng dần dần dâng lên một luồng dược hương nồng đậm.
Vẻ mặt Thác Bạt Uyển Nhi cực kỳ chuyên chú, cẩn thận khống chế từng bước từng bước một, lại tỉ mỉ điều chỉnh thế lửa lớn nhỏ cho đồng đều. Đôi tay nàng nhanh chóng bay múa bên trên, chuẩn xác bỏ các loại tài liệu vào trong lò.
Thoạt nhìn tất cả đều vô cùng thuận lợi...
Đột nhiên, viên đan dược trong lò lại rung động một hồi, dường như sắp mất đi khống chế.
Thác Bạt Uyển Nhi biến sắc, trong lòng dâng lên một loại dự cảm bất thường. Nàng nhanh chóng điều động linh lực trong cơ thể, có ý đồ muốn đi bình ổn viên đan dược trong lò.
Nhưng có vẻ như hết thảy mọi chuyện đã quá muộn.
"Nguy rồi! Đằng Hồ Tiên Đan này đúng là khó luyện chế, dược tính chắt lọc không thuần, sợ là lò đan dược này sẽ thất bại." Thác Bạt Uyển Nhi lộ vẻ mặt lo lắng nói.
"Để ta!" Lý Thủy Nhi không chút do dự, lập tức ra tay.
Đột nhiên, ở bên trong cái lò luyện đan màu vàng nọ, lại bùng lên một ngọn lửa màu cam không biết tên. Ngay khi luồng hỏa diễm đặc biệt đó xuất hiện, phần dược tính vốn cứng đầu nhất, khó bị lấy ra nhất bên trong Tiên Đằng Hồ đã bị nó dễ dàng phân tách.
Chỉ thấy một luồng linh hỏa màu da cam mềm mại, nhanh chóng bùng lên, bao phủ toàn bộ lò luyện đan vào bên trong một luồng quang mang nóng bỏng.
Vẻ mặt vốn đang căng thẳng của Thác Bạt Uyển Nhi lập tức buông lỏng xuống, thay vào đó là biểu cảm kinh ngạc vô cùng.
"Ngươi lại có được Dị Hỏa?"
apptruyen
Một luồng nhiệt lưu nóng bỏng xuất phát từ trong lò luyện đan, nhanh chóng phun trào ra ngoài, giống như một sinh mệnh mới vừa được sinh ra đang nở rộ.
Chỉ trong nháy mắt, luồng nhiệt lưu này đã lan tràn khắp không gian Luyện Đan thất. Viên đan dược này giống như một vật sống, một sinh vật bình thường với bồn tầng vân da bao gồm thịt, da, giáp, xác, sinh động như thật, thậm chí còn đang nhúc nhích...
Thoạt nhìn, nó giống hệt một con ấu trùng sơ sinh.
Dù sinh mệnh nhỏ bé lại chứa đầy hy vọng và sinh cơ vô tận bên trong.
Đan dược vừa ra lò, một tầng sương mù màu trắng đã nhanh chóng lan tràn ra chung quanh, tựa như sương sớm làm dịu trên lá xanh.
Đó là mùi hương của tự nhiên thuần khiết.
Chỉ thấy mảnh sương mù kia chậm rãi lưu chuyển trên mặt ngoài của viên đan dược nọ, giống như huyết mạch tuần hoàn trong cơ thể một sinh mệnh bình thường, mang đến cho người ta một loại cảm giác sinh mệnh vô cùng kỳ diệu.
Thác Bạt Uyển Nhi nhanh chóng lấy bình ngọc tới, thu một viên Đằng Hồ Tiên Đan ấy vào trong.
"Tốt quá rồi, chỉ mở một lò đã luyện thành." Thác Bạt Uyển Nhi vừa mở miệng nói, lại đưa mắt nhìn sang Lý Thủy Đạo, đột nhiên vẻ vui sướng trên mặt nàng lập tức biến mất, ngược lại còn nghiêm nghị quát hỏi: "Ngươi còn điều gì gạt ta nữa?"
"Không có." Lý Thủy Đạo lập tức lắc đầu như trống bỏi.
"Thật sự không còn?" Thác Bạt Uyển Nhi lộ vẻ mặt đầy nghi ngờ, cực kỳ không tin tưởng, gương mặt to tròn, trắng nõn như ngọc của nàng, kề sát đến trước mặt Lý Thủy Đạo, đôi mắt long lanh kia cũng gắt gao nhìn chằm chằm vào hắn, như muốn tìm ra một ít manh mối từ trong ánh mắt kia.
Lý Thủy Đạo vội vàng lui về phía sau một bước, duy trì một khoảng cách với Thác Bạt Uyển Nhi, nhưng Thác Bạt Uyển Nhi lại không có ý định buông tha hắn.
Hai người giằng co với nhau, chỉ chốc lát sau y phục đã bị xé nát...
Trải qua quá trình hai người đồng tâm hợp lực luyện đan suốt ba ngày ba đêm, tới cuối cùng năm phần tài liệu đã cho ra bảy viên "Đằng Hồ Tiên Đan".
Tỉ lệ thành đan này đã vượt xa dự tính của Thác Bạt Uyển Nhi. Bởi vậy để “Giấu giếm” Thác Bạt Uyển Nhi đã quyết định cất hai viên "Đằng Hồ Tiên Đan" thành phẩm đi.
Hơn nữa, loại đan dược tam giai này, nàng cũng chưa từng được nếm thử.
...
Phía trên ban công xây bằng đá xanh, đại điện thành chủ Tiên Đồ thành.
Càn Nguyên Tôn Giả Ngụy Càn Khôn mặc trên người một bộ kim bào, lặng lẽ đưa mắt ngắm nhìn Bồng Lai hải với một mảnh khói sóng mênh mông.
Bích Ba Tiên Ông Tạ Thanh Yên đang đứng bên cạnh lão, ánh mắt hai người bọn họ cùng nhìn về phía đại dương bát ngát kia.
"Thế nhân chỉ biết Tiên Đồ thành này là một tòa tiên thành vạn năm, lại không biết Tiên Đồ cổ thành chân chính đã sớm bị nhấn chìm dưới đáy biển." Ngụy Càn Khôn cảm khái nói.
"Đúng vậy, Tiên Đồ cổ thành chân chính đã sớm bị nhấn chìm trong biển rộng, Tiên Đồ thành hôm nay chỉ là tòa thành được hậu nhân trùng kiến, căn bản không thể tồn tại bất cứ bí mật gì có liên quan đến tiên thành thời viễn cổ, nhưng hết lần này tới lần khác, luôn có một vài tên ngu xuẩn, cả ngày cứ đi đào hang trong thành, khiến cho khắp nơi đều là bùn đất." Tạ Thanh Yên trào phúng nói.
"Ha ha ha ha... kệ bọn họ đi, lỡ như bọn họ đào được trọng bảo thì sao?" Ngụy Càn Khôn cười to nói.
Tạ Thanh Yên cười xòa một tiếng: "Đúng là không cần thiết phải vạch trần, nhưng đến cùng là tòa Tiên Đồ cổ thành kia đang bị chôn vùi ở đâu? Sao chúng ta tìm kiếm nhiều năm như vậy vẫn không thấy?"
Ngụy Càn Khôn ung dung nói: "Có đám thầy tướng số kia che giấu Thiên Cơ, đương nhiên chúng ta sẽ không tìm thấy."