-apptruyen-
Lý Thủy Đạo uống một ngụm Vương Bát Huyết Tửu (rượu máu rùa), lập tức trở nên thần thanh khí sảng, căn bản không biết hành động của hắn trong phòng luyện đan kia đều bị mọi người nhìn thấy rõ ràng rồi.
Linh Kiếm Chân Quân Tang Tuyết còn đang nhìn chằm chằm vào cảnh này, hồn nhiên không biết Ngụy Càn Khôn đã không chịu được mà lặng yên rời đi.
Sau khi Thác Bạt Uyển Nhi đổi chiêu, Linh Kiếm Chân Quân mới phát hiện ra trong mật thất chỉ còn lại một mình nàng.
Vấn đề là hai người này còn phải làm bao lâu nữa?
Còn không luyện đan?
Linh Kiếm Chân Quân âm thầm có chút sốt ruột, nhưng nếu lúc này, nàng đi ra ngoài chỉ sợ sẽ bị người kia chế nhạo, chỉ có thể tiếp tục quan sát mà thôi...
Không biết đã qua bao lâu... chỉ biết đến cuối cùng Lý Thủy Đạo và Thác Bạt Uyển Nhi cũng chế tạo được một chút linh dịch đặc thù.
Linh Kiếm Chân Quân hít một hơi thật dài, rốt cục hai người kia cũng có thể bắt đầu luyện đan rồi.
Lúc này, địa hỏa trong Luyện Đan thất đã tắt. Hiển nhiên Lý Thủy Đạo đang muốn dùng dị hỏa của mình để luyện đan.
Hai mắt Linh Kiếm Chân Quân lóe sáng như điện, sau đó, nàng trông thấy một ngọn lửa màu xanh lục.
Lục Hỏa?
Linh Kiếm Chân Quân lộ vẻ mặt khiếp sợ vô cùng.
Chỉ thấy Lý Thủy Đạo đứng trước lò luyện đan, ngọn lửa màu xanh lá trong lò đã bốc cháy hừng hực. Hắn nhẹ nhàng cười, khẽ nâng một ngón tay lên, sau đó cho bột phấn Kim Ngân Hoa đã xử lý xong vào lò. Theo quá trình hỏa diễm lan tới, chỉ trong nháy mắt, bột phấn Kim Ngân Hoa đã bị hòa tan ra, dung nhập vào ngọn lửa.
Thác Bạt Uyển Nhi vẫn giữ nguyên vẻ mặt kinh ngạc nhìn chằm chằm vào luồng hỏa diễm màu lục này.
Loại hỏa diễm ấy tràn ngập khí tức ăn mòn, nếu dùng loại hủ thực chi hỏa nọ luyện chế đan dược, tất sẽ là đan dược kịch độc vô cùng.
Theo thời gian trôi qua, số dược liệu trong lò dần dần dung hợp vào cùng một chỗ, tản ra dược hương càng thêm nồng đậm, nhưng đương nhiên, đây là độc hương...
Nếu Thác Bạt Uyển Nhi không có tu vi tam giai, chỉ sợ cũng không thể chống đỡ được loại độc hương khủng bố nọ.
Lý Thủy Đạo lại lấy một khối Thiên Niên Hàn Băng và Phượng Hoàng Lệ trân quý nhất tới.
Phượng hoàng thuộc hỏa, Thiên Niên Hàn Băng thuộc băng. Hai loại vật chất thuộc tính cực đoan này gặp nhau trong lò luyện đan, tất sẽ phát sinh nổ tung.
Chỉ luyện đan đại sư cao cấp nhất, mới có thể làm cho chúng nó tương dung, sẽ không phát sinh bất cứ xung đột gì.
Nói chi tiết hơn, Cự Linh Độc Hỏa trực tiếp ăn mòn hai luồng lực lượng băng hỏa ấy, sau đó phối hợp với nguyên dương tinh khí, không chỉ làm cho chúng nó tương dung, còn có thể kích động dược hiệu bên trong Phượng Hoàng Lệ.
Chỉ thấy Lý Thủy Đạo vung tay lên, Thiên Niên Hàn Băng cùng Phượng Hoàng Lệ đã đồng thời bay từ trong tay hắn xuống, vẽ nên một đường vòng cung duyên dáng trên hư không rồi chuẩn xác bay về phía lò luyện đan.
Trong nháy mắt này, Thác Bạt Uyển Nhi đột ngột ra tay hành động. Nàng nằm rạp xuống đất, thân thể hơi run run, hai mắt đang nhắm chặt bỗng nhiên mở ra, hai luồng thần quang bắn tới.
Rồi ngay sau đó, nàng há miệng phun ra một luồng linh dịch.
Luồng linh dịch này tựa như thác nước trút ra ngoài, mang theo sinh cơ và sức sống vô tận, tràn vào trong lò luyện đan.
Đúng vào khoảnh khắc ấy, ba món bảo vật đồng thời dung nhập vào Luyện Đan lô. Chỉ chớp mắt sau, trong lò luyện đan lập tức bộc phát ra một luồng ánh sáng chói mắt, ngọn lửa trong lòng bốc lên hừng hực, nóng bỏng dị thường.
Đường vân trên vách lô lóe lên, phảng phất như vừa được bị thắp sáng, chúng bắt đầu ngọ nguậy như những sinh vật còn sống.
Toàn bộ lò luyện đan đều tản ra một luồng khí tức dị thường, tựa như muốn cắn nuốt toàn bộ thế giới vào bên trong.
Cả quá trình luyện đan đã đạt tới một độ cao trước nay chưa từng có.
Đến thời điểm này, ngay cả Linh Kiếm Chân Quân vẫn một mực vận dụng Càn Khôn Kính để quan sát quá trình luyện đan, cũng trở nên khẩn trương vô hạn, đương nhiên nàng cũng nhìn ra, quá trình luyện đan đã đến thời khắc mấu chốt rồi...
Chỉ thấy thân hình Lý Thủy Đạo nguy nga như núi, đứng sừng sững tại chỗ, hai tay không ngừng bay múa, thuần thục dùng thủ pháp luyện đan để khống chế thế lửa và tiết tấu dung hợp bên trong.
Lò lửa hừng hực, hào quang vạn trượng.
Thiên Niên Hàn Băng cùng Phượng Hoàng Lệ đang quay cuồng trong hỏa diễm, ngay cả luồng linh dịch đặc thù kia cũng đang lưu chuyển bên trong đó.
Ánh mắt của Lý Thủy Đạo càng ngày càng kiên định mà thâm thúy, phảng phất như có thể nhìn rõ vạn vật, nhìn thấu mọi diễn biến bên trong lò luyện đan.
Dưới sự khống chế của hắn, thế lửa bên trong Luyện Đan lô càng ngày càng trở nên mãnh liệt, Thiên Niên Hàn Băng, Phượng Hoàng Lệ, linh dịch thần bí, cộng với những loại dược liệu đã luyện chế trước đó, đều bị Cự Linh Độc Hỏa ăn mòn, dược tính dần dần dung hợp lại với nhau...
Đột nhiên, một nháy mắt sau đó, toàn bộ lò luyện đan lại bộc phát ra một luồng hào quang vạn trượng, nó giống như một vầng mặt trời nhỏ, chiếu rọi cả gian phòng.
Khởi Tử Hồi Sinh Đan đã ra lò!
Chỉ thấy bề mặt của viên đan dược ấy bóng loáng như gương, trong suốt long lanh khó tả, phảng phất như bên trong đang ẩn chứa một luồng lực lượng sinh mệnh vô tận.
Đồng thời, dược lực cường đại cũng từ trong đan dược, lan tỏa ra ngoài, mang đến cho người ta một loại cảm giác thư thái và yên bình không gì sánh được.
Lý Thủy Đạo chăm chú nhìn viên đan dược trước mắt, trong mắt lóe lên một tia vui sướng hài lòng.
Hắn giơ tay, lấy viên đan dược nọ từ trong lò luyện đan ra, nhẹ nhàng đặt nó trong lòng bàn tay.
Viên đan dược ở trong tay hắn tản ra một luồng hào quang nhàn nhạt, phảng phất như đang nhảy theo giai điệu của sinh mệnh.
"Khởi Tử Hồi Sinh Đan, cuối cùng cũng luyện thành." Trong giọng nói của Lý Thủy Đạo tràn ngập kích động và cảm khái.
Hắn ngẩng đầu nhìn về phía Thác Bạt Uyển Nhi, bày ra thành quả của mình cho nàng thấy.