Độc Tu (Bản Dịch)

Chương 777 - Chương 777: Cửa Vào Bí Cảnh!

Chương 777: Cửa Vào Bí Cảnh! Chương 777: Cửa Vào Bí Cảnh!

"Lý đạo hữu cứ nói đùa, săn giết tam giai yêu thú đều là chuyện chỉ những đại môn phái kia mới có thể làm được, loại tổ đội tạm thời như chúng ta có đủ năng lực tự bảo vệ mình ở bên trong bí cảnh đã là vô cùng hiếm thấy rồi, sao dám mơ ước xa vời?" Vương Chí Như lắc đầu nói.

"Nhưng Vương huynh à, nếu không săn giết tam giai yêu thú, sao có thể lấy được Bàn Cổ Tu?" Lý Thủy Đạo lộ vẻ mặt nghiêm túc nói.

"Thật sao?"

"Chính xác một trăm phần trăm. Hiện giờ chúng ta chỉ cần tìm một người nữa, có thân thể khỏe mạnh, lại tu luyện kỹ thuật phòng ngự, có thể chống đỡ được tam giai yêu thú công kích, là có thể xây dựng nên một đội ngũ cường hãn rồi." Lý Thủy Đạo tiếp tục dẫn dắt đối phương.

Vương Chí Như xoa xoa cằm, đăm chiêu nói: "Một kích của tam giai yêu thú vô cùng mạnh mẽ, nói hủy thiên diệt địa cũng không ngoa, còn tu sĩ nhị giai đỉnh phong, dù chuyên môn tu luyện phòng ngự cũng không thể chịu được một kích của chúng nó đâu, chi bằng chúng ta ra thêm mấy chiêu, để bọn họ tiến lên hấp dẫn tam giai yêu thú, còn hai người chúng ta chạy vòng lại đoạt lấy Bàn Cổ Tu, rồi nhanh chóng rời đi, chẳng phải kế hoạch này cực kỳ tuyệt diệu hay sao?"

Nghe vậy, hai mắt Lý Thủy Đạo lập tức sáng lên, nói: "Vương huynh nói rất đúng."

"Lý huynh, ngươi nhìn người kia xem!" Vương Chí Như nâng ngón tay lên, chỉ về phía trước.

Nhìn về phía đối phương chỉ, lập tức trông thấy một gã tráng hán đeo đại thuẫn trên lưng, dáng người khôi ngô, toàn thân cơ bắp nổi cuồn cuộn, khỏe khoắn như man ngưu, đang đi qua bên này.

Mỗi lần gã tiến lên một bước, mặt đất đều sẽ rung động một nhịp, phảng phất như một con man ngưu chân chính đang lao ầm ầm về phía trước vậy.

"Người này!" Sắc mặt Lý Thủy Đạo khẽ biến: "Thôi bỏ đi... Người này vừa mới tiến vào Dung Linh cảnh trung kỳ, chỉ sợ đối phương không có nhu cầu đối với Bàn Cổ Tu."

Vương Chí Như lại cười hắc hắc nói: "Loại tu sĩ mới ra đời này, đúng là đối tượng thích hợp nhất đó."

Lý Thủy Đạo: "..."

Thượng cổ Tiên Đồ thành vốn đặt vị trí của bí cảnh lúc bấy giờ ở một nơi vô cùng hoang tàn vắng vẻ.

Sau vạn năm thương hải tang điền, thượng cổ Tiên Đồ Thành đã bị đắm chìm bên dưới Bồng Lai hải. Mà cửa vào của Tiên Đồ bí cảnh lại bị nhóm tu sĩ sau này phát hiện, bọn họ cũng dứt khoát xây một tòa đại thành ở chỗ này.

Đó chính là nguồn gốc của Tiên Đồ thành hiện giờ.

Thùng thùng thùng thùng...

Sau khi mười hai tiếng chuông trầm muộn vang lên, cánh cửa dày nặng to lớn, nằm bên ngoài phủ thành chủ được người chậm rãi đẩy ra.

Vào thời điểm này, ở bên ngoài phủ thành chủ, đã sớm có vô số tu sĩ chi chít rậm rạp, đứng chờ sẵn ở đó.

Trong đám người này, có vị dắt theo lợn rừng, có vị dắt theo trâu, có vị dắt theo hươu, có người ôm theo một chú mèo nhỏ, có người để một chú chim đậu trên vai, thậm chí có người còn cưỡi cá sấu, nhưng cũng có người chỉ đi một mình đến đây, trên tay cầm theo binh khí.

Bọn họ đều đang khẩn trương chờ đợi cánh cửa bên ngoài bí cảnh mở ra.

Bọn họ đều là tán tu, yêu thú đồng tham bên cạnh chính là là đồng bạn chiến đấu của bọn họ, nhất định phải mang theo bên người.

Sau khi cánh cửa lớn bên ngoài phủ thành chủ được người chậm rãi đẩy ra, vô số những tu sĩ đã chờ sẵn bên kia, đều nhao nhao tràn vào bên trong cánh cửa nọ...

Mặc cho đám người ấy xao động, nhóm đệ tử của đại môn phái vẫn lù lù bất động tại chỗ, lẳng lặng chờ cho đám tán tu tiến vào trước.

Gần như nhóm đệ tử này đều không mang theo đồng tham, bởi vì đối với bọn họ, đồng tham vốn là công cụ dùng để tu luyện, mà không phải dùng cho chiến đấu.

Vào thời điểm ấy, Hắc Hồ lão nhân của Ngũ Độc môn mở miệng nói với hai mươi tu sĩ của Ngũ Độc môn phía sau: "Đừng gấp! Đợi cho đám tán tu này vào trước đã, khi các ngươi tiến vào, nhớ nghe theo Tứ Tượng chỉ huy."

Mọi người đồng thanh đáp: "Đệ tử tuân mệnh!"

Cùng lúc đó, Cận Vân Hạc của Vân Mãng kiếm phái cũng dẫn theo một đám kiếm tu đi đến phía trước phủ thành chủ. Ánh mắt bọn họ tràn đầy kiên định, hẳn là đã chuẩn bị đầy đủ rồi.

Cận Vân Hạc nghiêm túc nói với đoàn đội bên mình: "Trong bí cảnh đầy rẫy nguy hiểm, các ngươi phải cẩn thận làm việc. Nhớ kỹ lời ta nói, trong bí cảnh không có trời trăng, chỉ có ba vầng huyết nguyệt. Khi ba vầng huyết nguyệt đó dung hợp, thông đạo sẽ mở ra một lần nữa. Nó có nghĩa là các ngươi chỉ còn lại duy nhất một canh giờ để rời đi. Nói cách khác, một khi ba vầng huyết nguyệt dung hợp, các ngươi tuyệt đối phải rời đi ngay, đừng có nấn ná ở lại bên trong. Bởi vì trăm năm tiếp theo, bên trong sẽ chuyển thành một thế giới khác, và không một ai hay biết, nhóm người ở lại bên trong thế giới này như các ngươi sẽ bị di chuyển đến nơi nào. Nhưng ta dám khẳng định là các ngươi sẽ không bao giờ trở lại Thiên Nguyên đại lục được nữa, thậm chí là sống hay chết cũng không biết được!"

Một gã kiếm tu có chút khó hiểu, lập tức mở miệng hỏi: "Chúng ta sẽ có bao nhiêu thời gian tìm kiếm trước khi ba vầng huyết nguyệt kia dung hợp lại?"

Cận Vân Hạc kiên nhẫn giải thích: "Chúng ta ở bên ngoài ít nhất cũng phải chờ hơn mười ngày mới thấy có người từ bên trong rời đi, khẳng định là thời gian bên trong tuyệt đối đủ dùng."

Mọi người đồng thanh đáp: "Đệ tử hiểu rồi!"

...apptruyen...

Lý Thủy Đạo đi theo một đám tán tu tiến vào cánh cửa lớn của phủ thành chủ.

Lúc này, bọn họ đã bước lên một khu quảng trường cực lớn.

Có một cánh cửa ánh sáng, không ngừng lóe lên quang mang màu đỏ như máu đang đứng sừng sững ngay tại trung tâm quảng trường. Hình dạng của cánh cửa này rất giống một cái bong bóng khí cực lớn, không ngừng tản ra khí tức quỷ dị mà thần bí, cũng như liên tục vặn vẹo thành những hình dạng bất quy tắc, khó lường.

"Đây là cửa vào bí cảnh?" Lý Thủy Đạo âm thầm phỏng đoán, đồng thời hắn cũng chú ý tới biểu cảm trên mặt những tán tu khác đang đứng trên quảng trường. Ai nấy đều mang theo ánh mắt ngạc nhiên và chờ mong, nhìn chăm chú vào cánh cửa ánh sáng màu đỏ như máu này.

Bình Luận (0)
Comment