Độc Tu (Bản Dịch)

Chương 802 - Chương 802: Hoang Vu Cổ Thành!!!

Chương 802: Hoang Vu Cổ Thành!!! Chương 802: Hoang Vu Cổ Thành!!!

Từ bên rìa con đường gỗ kia nhìn xuống phía dưới, Lý Thủy Đạo lập tức trông thấy một tòa tế đàn khổng lồ, phía trên có khắc đầy phù văn cổ xưa, dường như bên trong nơi này đang ẩn chứa một luồng lực lượng thần bí nào đó.

Tại vị trí trung tâm của tế đàn có một cái ao màu đen, trong ao tản ra mùi hôi thối làm người ta buồn nôn.

Đột nhiên, một tiếng gầm trầm thấp từ chỗ sâu bên trong hang động truyền đến, sóng chấn động lan ra, làm màng nhĩ hai người đau nhức.

Lý Thủy Đạo tập trung nhìn kỹ lại, lập tức trông thấy một con tam giai yêu thú như ẩn như hiện phía dưới tế đàn, thân hình nó vô cùng khổng lồ, toàn thân được bao trùm bởi một tầng lân giáp cứng rắn, hai mắt màu đỏ thẫm, tản ra sát khí sắc bén.

Cũng không biết con yêu thú này thuộc chủng loại gì, chỉ thấy trên thân nó không ngừng tản ra một luồng khí tức làm cho người sợ hãi, hung sát chi khí lộ rõ ra ngoài, tuyệt đối không kém con kim ưng trên lầu.

Dường như nó đang bảo vệ tòa tế đàn này, không cho phép bất cứ ai tới gần.

Lý Thủy Đạo lập tức rụt đầu lại.

Có thể hình dung sơ bộ một chút, trên lầu là tổ của Lôi Minh Cự Ưng, cũng là phần mái của tòa lầu cao này, dưới lầu là tòa tế đàn do hung thú thủ vệ, cũng là tầng cao nhất của tòa lầu cao này.

Mà vị trí Lý Thủy Đạo đang đứng hiện tại chính là trên một đoạn xà nhà nằm giữa mái nhà và tầng cao nhất.

Con đường bằng gỗ rộng rãi thẳng tắp này chính là cái xà gỗ của tòa kiến trúc khổng lồ nọ. Dựa theo kích thước của tòa kiến trúc này, có vẻ như đây là nơi ở dành cho Thiên Thần.

Nó chính là tòa lầu cao nhất bên trong cổ thành. Lôi Minh Cự Ưng ở trên mái nhà, còn hiện giờ bọn họ đang được tại tầng cao nhất của tòa nhà đó. Tại tầng cao nhất, có một con yêu thú cực kỳ hung mãnh đang thủ vệ một tòa tế đàn, chỉ sợ con này đã đạt đến tam giai đỉnh phong, cũng không biết tòa tế đàn đang được nó thủ vệ kia có tác dụng gì.

"Hẳn là con rắn độc kia đang thủ vệ cái xà gỗ này. Theo ta thấy, con rắn độc kia đi một chuyến này hẳn phải chết không thể nghi ngờ. Chúng ta cứ lấy Bàn Cổ Tu trước đã, lại tính bước tiếp theo sau." Lý Thủy Đạo nhẹ giọng nói với Nam Cung Cầm.

Nam Cung Cầm gật gật đầu, hai người lập tức đi dọc theo con đường gỗ trước mặt, trên đường lại cẩn thận tránh né mấy con quái vật sinh trưởng trên xà nhà.

Trên đỉnh đầu có Lôi Minh Cự Ưng, dưới xà gỗ có một con yêu thú khủng bố không biết tên, bởi vậy, mọi hành động đều phải cực kỳ cẩn thận, hai người đi thẳng về phía trước, không dám phát ra bất cứ động tĩnh gì.

Cứ như vậy, dựa vào thân pháp cao minh và Liễm Tức Thuật, cùng với năng lực lăng không phi độn, bọn họ đi thẳng một đường, không gặp phải bất cứ tranh đấu gì, nhẹ nhàng đi tới xà nhà bên kia.

Lý Thủy Đạo lấy cái cuốc ngọc tới, nhanh chóng gỡ gốc "Bàn Cổ Tu" đang mọc trên tấm bia đá trước mặt xuống.

"Chúc mừng Lý đại ca lấy được Bàn Cổ Tu." Nam Cung Cầm nhỏ giọng chúc mừng.

Lý Thủy Đạo khẽ cười nhạt một tiếng, rồi lắc lắc đầu nói: "Có được món bảo vật này nhưng từ đây cho đến khi ta đột phá tam giai, hãy còn rất sớm, muốn luyện chế Bàn Cổ Tu thành Tiên Khiếu Đan cũng không dễ dàng như vậy."

"Tiếp theo chúng ta nên làm gì?" Nam Cung Cầm hỏi.

Nghe vậy, sắc mặt Lý Thủy Đạo lập tức trở nên âm trầm: "Vẫn phải nghĩ biện pháp rời đi."

---apptruyen---

Hoang Vu cổ thành, Tiên đồ bí cảnh.

Trên một cái đài đá cao lớn, chưởng môn Vân Vô Cực của Vân Mãng kiếm phái đang cẩn thận mở bức họa cuộn tròn trong tay ra.

Trên bức tranh này, không chỉ có Thiên can Địa chi, còn có một chiếc la bàn đang chuyển động.

"Da không phải da, họa không phải họa... Huynh trưởng ơi, ngươi vất vả mang tin tức về, đến cuối cùng ta cũng lĩnh hội được rồi." Vân Vô Cực lộ vẻ mặt mờ mịt, trong lòng cảm khái muôn vàn.

"Hết thảy mọi thứ trên thế gian này đều là hư ảo, chỉ có chấp niệm trong lòng mới là chân thật." Vân Vô Cực hít sâu một hơi, trong mắt lóe lên một tia sáng lấp lánh trước nay chưa từng có: "Hãy mở cánh cửa này ra, để chứng minh giá trị của huynh trưởng ta."

"Tuân lệnh." Một nhóm tu sĩ nhận lệnh, đồng thời hướng về phía cánh cửa sắt to lớn trước mặt, đánh ra một đạo pháp quyết.

Trên cánh cửa sắt khổng lồ ấy, có một mảnh phù quang đang lưu chuyển, phảng phất như vô số ngôi sao đang lập lóe tỏa sáng.

Luồng hào quang này thần bí mà chói mắt, dường như bên trong đang ẩn chứa lực lượng vô cùng vô tận.

Bốn phía cửa sắt được khắc đầy phù văn phức tạp, phù văn nào cũng tản ra một luồng quang mang nhàn nhạt. Chúng nó chậm rãi xoay tròn trên không trung, không ngừng phóng ra một loại lực lượng vô hình.

Nhóm tu sĩ hít sâu một hơi, hai tay kết ấn, ầm ầm thúc giục pháp lực. Theo quá trình bọn họ không ngừng hành động, phảng phất như phù văn trên cửa sắt đã bị kích hoạt, khiến cho hào quang tản ra bên trên càng thêm sáng chói.

Cánh cửa sắt cực lớn nọ từ từ mở ra, đồng thời một luồng khí tức cường đại cũng nhanh chóng tản ra từ bên trong cửa sắt, làm người ta cảm nhận được một luồng uy áp vô hình.

"Hay lắm! Quả nhiên Vân chưởng môn rất hào sảng, lại thay chúng ta mở tòa bảo khố lớn nhất trong cổ thành này ra. Trận chiến này cứ để đám tàn binh của hai phái chúng ta đi nghênh chiến." Đột nhiên giọng nói của Thương Châu Thanh Lân đường Dương Chính Long vang lên, âm thanh rung động trời cao.

Ngay sau đó, hơn ba mươi tên tu sĩ sau lưng gã đồng thời tập trung lực lượng, hợp thành Thanh Lân Thủy Long Đại Trận.

Từ sau khi hai môn phái này hợp lại làm một ở Hắc Thạch sơn, Dương Chính Long trực tiếp đứng ra suất lĩnh đám tàn binh của Thanh Lân đường và Ngũ Độc môn đã chiến đấu liên tiếp bảy trận, bảy chiến bảy thắng, lấy được mười gốc "Bàn Cổ Tu". Hai phái chia đều mỗi bên năm gốc, đi một mạch đến ngày hôm nay, sĩ khí đã tăng vọt.

Dương Chính Long còn hứa hẹn sẽ để mỗi một tên tu sĩ đi theo mình đến nơi này, đều tấn cấp tam giai cả.

Huyền Vũ cũng hứa hẹn đủ các loại chỗ tốt cho đám tu sĩ dưới trướng.

Bởi cái gọi là có trọng thưởng, tất có dũng phu, nên hiện tại uy lực của Thanh Lân Thủy Long Trận do tu sĩ hai phái tạo thành đã gia tăng thêm gấp bội, trực tiếp trở thành chiến trận mạnh nhất bên trong bí cảnh.

Bình Luận (0)
Comment