Vân Vô Cực cũng bị một đám tu sĩ Vân Mãng kiếm phái vây quanh, sắc mặt trở nên tái nhợt như tờ giấy, ngón tay khẽ run nhè nhẹ.
"Ta... ta chính là chưởng môn." Vân Vô Cực run rẩy nói.
"Bớt nói nhảm đi! Có tin ta vả vào miệng ngươi không?"
"Vân chưởng môn, mọi người đều là đồng môn, hãy nói ra tất cả những điều ngươi biết, lát nữa chúng ta sẽ đi đối chiếu với bọn họ, nếu có chút sơ hở nào, tuyệt đối sẽ bầm thây ngươi thành vạn đoạn."
"Được... Ta nói." Giọng nói của Vân Vô Cực nhỏ đến mức gần như không nghe thấy.
...
Dương Chính Long cũng bị tám tu sĩ của Thanh Lân Đường vây quanh.
"Ta cho rằng chúng ta là huynh đệ vào sinh ra tử, không ngờ các ngươi lại muốn bức bách ta như vậy." Trên mặt Dương Chính Long lộ ra vài phần thống khổ nói.
"Nếu đã là huynh đệ, thì đừng che giấu nữa. Đến cùng là ở nơi này có bảo vật gì?" Một tu sĩ Thanh Lân đường mở miệng hỏi.
"Đúng vậy, là huynh đệ thì nên sảng khoái một chút đi."
Dương Chính Long cười khổ lắc đầu: "Là Vân Vô Cực nói cho ta biết, có lẽ lão cũng chỉ suy đoán mà thôi..."
...
Long Vân Phi đang bị đám tu sĩ Bích Hải môn vây quanh, sắc mặt gã xanh mét, trong mắt lóe lên một tia ngoan lệ. Gã ngoài mạnh trong yếu quát: "Chẳng lẽ các ngươi đã quên kết cục phải nhận khi phản bội tông môn rồi?"
Bốp!
Một tu sĩ không chút lưu tình tát cho gã một bạt tai.
"Thứ vong ân thất nghĩa các ngươi!" Long Vân Phi tức giận đến đỏ bừng cả mặt.
Bốp!
Lại một bạt tai lên giáng xuống.
Long Vân ngơ ngác đến độ không dám chống cự nữa.
...
Bờ môi Huyền Vũ đã chuyển thành màu trắng bệch, gã cũng dự liệu được kết cục của mình rồi. Chỉ sợ khi đối mặt với đám đệ tử hàn môn hung thần ác sát này, gã có chống cự thế nào cũng không còn đường sống nữa.
"Tòa tế đàn này có thể đi thông tới Thượng giới." Huyền Vũ chậm rãi nói.
"Là Thượng giới chúng ta muốn phi thăng sao?"
"Không biết, chuyện này cần phải kết nối xong mới biết được. Chúng ta cũng không hiểu biết quá nhiều về Thượng giới." Huyền Vũ lại mở miệng giải thích.
"Một khi đã là như vậy, vì sao phải giấu giếm chúng ta?" Hạt Ảnh Tôn Giả dò hỏi.
Nghe vậy, ánh mắt Huyền Vũ hơi lóe sáng, nhưng không giải thích.
...
Bên kia, Long Vân Phi mở miệng giải thích: "Muốn kết nối với Thượng giới thì nhất định phải tế sống, cần dùng người sống làm tế phẩm. Chúng ta đã thương lượng sẽ dùng tu sĩ của Ngũ Độc môn làm tế phẩm, Huyền Vũ cũng đồng ý rồi..."
Vân Vô Cực: "Dựa theo nội dung trên mật quyển kia, tòa tế đàn này có thể kết nối với Hoang Thần giới. Hoang Thần giới kia tuyệt đối là một nơi thuộc về Thượng giới, nhưng Thượng giới mà chúng ta phi thăng lên lại không nhất định là Hoang Thần giới..."
Dương Chính Long nói: "Thượng giới và Hạ giới cũng không phải là cố định không thay đổi. Các ngươi có thể tưởng tượng Thượng giới kia là những tòa tiên thành được phân bố rải rác ở hai bên Tinh hà, mà Hạ giới chính là vô số con thuyền nhỏ đang phiêu đãng trong Tinh hà. Người có tu vi cao thâm sẽ đủ khả năng nhảy từ trên thuyền đến tiên thành, về phần phi thăng đến tòa tiên thành nào, lại chỉ có trời mới biết."
Vân Vô Cực nói: "Nếu có thể kết nối với Hoang Thần giới, thì đại năng của Hoang Thần giới có thể tùy tiện truyền thụ cho chúng ta một chút tài nghệ. Chỉ cần một chút tài nghệ đó thôi cũng đủ cho chúng ta hưởng thụ cả đời rồi."
"Vậy rốt cuộc là Hoang Thần giới kia có điểm đặc thù gì? Vì sao đại năng của Hoang Thần giới lại truyền thụ mấy thứ tài nghệ đó cho chúng ta?" Một tu sĩ Vân Mãng kiếm phái dò hỏi.
"Không sai, trên đời này chẳng có thứ gì miễn phí cả, Vân chưởng môn... nếu còn điều gì chưa nói, đều nói hết ra đi."
"Chư vị đồng môn, tình huống xảy ra ở Hoang Thần giới thế nào ta cũng không rõ lắm. Bởi vậy cũng chưa chắc trên ấy đã có thứ mà các ngươi mong muốn, nói không chừng, vị đại năng ở Hoang Thần giới kia lại ôm ác ý cực lớn với chúng ta." Vân Vô Cực cẩn thận giải thích.
"Vân chưởng môn cũng không rõ ràng sao?"
"Đừng làm các huynh đệ khó xử nha."
"Đúng vậy, các huynh đệ chúng ta cũng chỉ muốn gia tăng thêm một chút tu vi mà thôi. Đại tông môn các ngươi chiếm đoạt tài nguyên, thì tiểu gia tộc hàn môn chúng ta cũng muốn một chút gì đó, chẳng lẽ các ngươi định ôm tất, ngay cả tí tẹo nước canh cũng không muốn cho chúng ta?"
...
Đám tu sĩ của bốn đại môn phái đều tự tra hỏi người dẫn đầu của nhà mình, sau đó tụ tập lại thương lượng một phen, cuối cùng là thảo luận về số phận của những người dẫn đầu nhà mình, nên lưu bọn họ ở lại hay dứt khoát tiễn bọn họ rời đi.
Trải qua quá trình thương nghị, các phái đều tự đưa ra được quyết định của mình rồi.
Ngũ Độc môn:
"Nên xử trí tên Đinh mập này như thế nào?" Ma Chỉ Thái Tuế dò hỏi.
Huyền Vũ vốn là tu sĩ của Đinh gia, hình thể hơi béo, Ma Chỉ Thái Tuế dứt khoát đặt cho gã một cái tên mới: Đinh mập.
"Xem ý tứ mọi người." Độc Thủ lão nhân nói.
"Hay là để nặc danh đi, chúng ta trực tiếp viết ý tứ của mình lên giấy, sau đó tổng hợp lại cùng nhìn xem."
"Chuyện này thì cần gì phải nặc danh, ta nói hãy đưa hắn đi tế sống, ai đồng ý giơ tay." Ma Chỉ Thái Tuế dứt khoát giơ tay lên nói.
Đám tu sĩ Ngũ Độc môn đồng loạt giơ tay...
Sắc mặt Huyền Vũ chuyển thành trắng bệch, thậm chí trong đôi mắt to như chuông đồng kia còn mơ hồ ẩn giấu một chút lệ quang.
...apptruyen...
Thanh Lân đường:
Khuôn mặt Dư Sĩ Hoài đầy vẻ trầm tĩnh, ánh mắt thâm thúy, gã quét mắt nhìn toàn bộ nhóm sư huynh đệ đang có mặt ở đây, sau đó mở miệng nói: "Nên dùng phương thức nặc danh đi... Mỗi người lấy ra một tấm phù chỉ trống, sau đó viết lên trên, là giết hoặc là không giết, nếu không muốn viết thì cứ để giấy trắng cũng được."
Lời nói vừa dứt, chúng đệ tử yên lặng gật đầu. Sau đó, mỗi người đều tự lấy ra một tấm phù chỉ trống. Ngòi bút lưu chuyển trên giấy, phát ra âm thanh sàn sạt rung động, phảng phất như đang kể ra tiếng lòng của mỗi người.