Độc Tu (Bản Dịch)

Chương 810 - Chương 810: Tế Sống Tu Sĩ, Dâng Tặng Hoang Thần!

Chương 810: Tế Sống Tu Sĩ, Dâng Tặng Hoang Thần! Chương 810: Tế Sống Tu Sĩ, Dâng Tặng Hoang Thần!

"Các ngươi giết ta, sẽ không có ai đến chủ trì nghi thức tế tự." Ánh mắt Vân Vô Cực lóe lên một tia sáng, vội vàng mở miệng nói.

"Ngươi không cần phải lo lắng, trong đám chúng ta có người am hiểu Hoang Thần bí văn." Một tu sĩ của Vân Mãng kiếm phái đáp lời, khuôn mặt không cảm xúc.

Ngay sau đó, một vị kiếm tu mặc áo bào trắng lập tức đứng lên mai rùa. Gã ngạo nghễ đứng thẳng, ánh mắt đầy vẻ kiên định, sau đó hướng về phía mọi người, ôm quyền hành lễ, trầm giọng nói: "Ta chính là Hà Thế Dung của Vân Mãng kiếm phái, từng có cơ duyên nhìn trộm được Hoang Thần bí văn, hôm nay có thể chủ trì buổi tế tự này. Thiên Đạo sáng tỏ, nhân quả tuần hoàn, hôm nay chúng ta ở đây kết duyên cùng Hoang Thần đại năng, từ nay về sau nắm giữ vận mệnh ở trong tay chính mình!"

Giọng nói của gã như chuông đồng, một mực quanh quẩn trong thiên địa, kích động tâm linh của mỗi con người đang có mặt tại đây.

Dường như lời nói của gã cũng ẩn chứa một loại lực lượng vô cùng, nó châm ngòi rồi làm bừng lên lòng nhiệt huyết và hào hùng ẩn sâu trong nội tâm của mọi người.

"Đại tộc môn phiệt, đâu phải trời sinh đã có?" Hà Thế Dung cao giọng quát hỏi, trong mắt lóe lên một tia hào quang bất khuất: "Đám tu hành giả chúng ta, không ngừng vươn lên, lật mây làm mưa, nghịch thiên mà bước! Chư vị, chúng ta cùng cố gắng, thẳng tiến không lùi, vì một ngày mai có thể khai sáng nên huy hoàng thuộc về chúng ta!"

Lời nói của gã giống như lửa mạnh thiêu đốt, trực tiếp kích thích lên ý chí chiến đấu của tất cả mọi người.

Cảm giác hào hùng trong lòng mọi người lại một lần nữa bị nhen nhóm lên.

Dường như có thể cảm nhận được một luồng lực lượng vô hình đang lan truyền rộng rãi trong đám người, không ngừng kích động tâm linh ẩn sâu trong người bọn họ.

Chờ bài diễn thuyết kia chấm dứt, Hà Thế Dung đang đứng trên chiếc mai của Huyền Nham Quy, sắc mặt đột nhiên chuyển thành nghiêm túc và trang trọng. Chỉ thấy gã chậm rãi mở quyển trục trong tay ra, từng chuỗi phù văn màu đen phía trên quyển trục không ngừng lóe lên một mảnh u quang mờ ảo, phảng phất như những ngôi sao trong bầu trời đêm.

Trong miệng gã bắt đầu ngâm xướng một đoạn chú ngữ cổ xưa, mỗi một âm tiết phát ra đều tràn ngập một luồng lực lượng quỷ dị.

Theo quá trình ngâm xướng chú ngữ, tấm áo bào màu trắng trên người Hà Thế Dung bắt đầu lơ lửng bay lên, phảng phất như nó đã kết nối cùng một loại lực lượng thần bí nào đó trong thiên địa rồi.

Ánh mắt của gã cũng trở nên thâm thúy mà lãnh khốc, như đã mất đi tình cảm bình thường của nhân loại.

Đột nhiên, cái ao màu đen vốn phẳng lặng yên tĩnh sau lưng gã lại dấy lên từng hồi gợn sóng.

Trên mặt Hà Thế Dung lộ vẻ tàn nhẫn, dứt khoát vung thanh trường kiếm trong tay lên, hàn quang lóe sáng, nửa thân kiếm lập tức đâm sâu vào phần cổ của Dương Chính Long. Một vệt máu tươi từ cổ họng phun ra, chảy xuống cái ao màu đen bên dưới, nhanh chóng tạo nên một con sóng màu máu phía trên cái ao màu đen giống như hồ nước kia.

"Hồn này trở về, bảo hộ chân hồn ta, Hoang Thần tại thượng, lắng nghe ta triệu hoán." Hà Thế Dung lại cao giọng la lớn lên.

Sau khi những âm tiết quỷ dị ấy lan truyền ra xung quanh, cái ao màu đen sau lưng gã lại bắt đầu cuộn trào từng cơn sóng, rung động càng ngày càng trở nên mãnh liệt, dường như muốn triệu hoán Hoang Thần, chỉ cần giết một người là đủ, nhưng để cho bí mật của tất cả mọi người ở đây đều được giữ kín, cả ba người khác cũng phải giết hết đi.

Trường kiếm lại vung lên, hàn quang lại chớp động, cả ba người Vân Vô Cực, Long Vân Phi, Đinh mập đều bị giết chết, phương thức chết đi của bọn họ cũng giống như nhau, cả bốn bộ thi thể đều bị đẩy ngã xuống hồ, phần cổ bị chọc thủng, máu tươi ào ào chảy ra ngoài, toàn bộ đều chảy vào trong Hắc trì...

Tế sống tu sĩ, dâng tặng Hoang Thần.

Làm xong hết thảy những chuyện này, Hà Thế Dung lại giơ thanh trường kiếm lên cao, chỉ thẳng mũi kiếm về phía Hắc trì, cất giọng đầy uy nghiêm và thần thánh: "Hoang Thần tại thượng, xin ngài giáng lâm phàm trần, ban thưởng chỉ dẫn tu luyện cho chúng ta. Chúng ta nguyện lấy cái tâm thành kính của trăm tên tu sĩ nơi này, đổi lấy một ánh mắt liếc nhìn của ngài trên ấy."

Lời của gã vừa dứt, bầu không khí xung quanh tế đàn lập tức trở nên nặng nề.

Từng cái bóng đen thoát ra từ trong ao nước, trực tiếp bay thẳng lên trời.

Những cái bóng đen kia giống như ác ma đến từ vực sâu, bên trên tản ra khí tức hắc ám vô tận.

Trong lòng nhóm tu sĩ xung quanh bắt đầu run rẩy, bọn họ dùng ánh mắt tràn đầy sợ hãi và kính sợ đối với cường giả để quan sát hết thảy những dị tượng này.

Đột nhiên cái ao màu đen trên tế đàn lại rung lên, đồng thời một luồng năng lượng vô cùng mạnh mẽ cũng bộc phát từ bên trong đó ra ngoài. Luồng năng lượng kia giống như một dòng nước lũ màu đen, chỉ trong nháy mắt đã bao phủ tất cả mọi người.

Chỉ trong nháy mắt, hơn trăm tên tu sĩ của bốn phái đều không cảm nhận được hoàn cảnh chung quanh, ngũ giác lục thức của bọn họ đều bị tước đoạt.

Bọn họ có cảm giác thần hồn của mình đang bị một luồng lực lượng vô hình nào đó dẫn dắt rời đi, đến một thế giới xa lạ.

Bên trong thế giới này có ba vầng trăng sáng với ba màu xanh, đỏ và lam, đang treo lơ lửng trên trời cao, tỏa xuống thế gian những luồng ánh sáng với màu sắc khác biệt, trăng xanh hiu quạnh, trăng đỏ cuồng nhiệt, trăng lam thần bí, dường như những vầng trăng này còn ẩn chứa một loại lực lượng thần bí nào đó, có thể ảnh hưởng tới tất cả những sinh vật trên thế giới này.

Thi thoảng, trên thế giới này còn cũng xuất hiện một vầng mặt trời.

Vầng mặt trời kia hoàn toàn không giống bình thường, nó không tỏa ra ánh sáng màu vàng như thế giới của bọn họ, mà là một vầng hào quang màu tím đen.

Vầng mặt trời màu tím đen kia nóng vô cùng. Khi mặt trời xuất hiện, toàn bộ thế giới sẽ trở nên khô nóng, tựa như sắp bị nó hòa tan ra.

Cũng may, vầng mặt trời màu tím này chỉ xuất hiện trong một khoảng thời gian cực ngắn, dưới tình huống bình thường, trên bầu trời chỉ có ba vầng trăng kia, chỉ vẻn vẹn là ánh trăng, lại khiến cho thế giới này tràn ngập sinh cơ, vạn vật khôi phục.

-apptruyen-

Bình Luận (0)
Comment