Độc Tu (Bản Dịch)

Chương 841 - Chương 841: Bắt Muỗi Nuôi Cóc!

Chương 841: Bắt Muỗi Nuôi Cóc! Chương 841: Bắt Muỗi Nuôi Cóc!

Hư cảnh…Vốn là gốc rễ của tam giai tu sĩ, là hệ thống tu vi cả đời, và tuyệt đối không thể để mất mát hay phát sinh một chút sai sót nào.

Nếu hấp thu thiên địa chi khí, để Hư cảnh hiện ra ngoài, thì tầng vách ngoài của Hư cảnh sẽ trở nên cực kỳ chắc chắn, dù công kích cấp độ tam giai, cũng khó có thể đánh tan nó được.

Ngay cả khi vách tường bên ngoài có bị phá hủy cũng không thành vấn đề gì, bởi vì nó sẽ nhanh chóng được thiên địa chi khí chữa trị.

Nếu hấp thu huyết nhục tinh khí, Hư cảnh sẽ ẩn vào trong đan điền, như vậy vách ngoài bên ngoài của nó sẽ trở nên cực kỳ yếu ớt.

Xét cho cùng, dù thân thể của tu sĩ có mạnh hơn nữa, cũng không thể so với thiên địa.

Ở thời điểm này, kể cả thu một phàm nhân còn sống tiến vào trong Hư cảnh, người nọ cũng có khả năng tạo thành tổn thương khó có thể nghịch chuyển đối với Hư cảnh.

Tương tự như vậy, nhất giai yêu thú ngay cả một con muỗi, khi được thu vào trong Hư cảnh, nó cũng sẽ biến thành một mối nguy hiểm cực kỳ lớn đối với nơi này.

Nhưng đương nhiên, trên thế gian này vốn không có điều gì là tuyệt đối.

Nếu yêu thú được thu vào trong Hư cảnh lại bị đồng tham khắc chế, nó sẽ không có khả năng tạo thành bất cứ thương tổn gì đối với Hư cảnh.

Đối với tam giai tu sĩ, đồng tham cũng có tầm quan trọng sánh ngang với thần thú thủ hộ Hư cảnh. Chúng nó có thể thuấn di trong Hư cảnh, mà không cần phải trả bất cứ cái giá nào.

Đương nhiên, nếu Hư cảnh hấp thu thiên địa chi khí, thì nó sẽ không thể thuấn di, bởi vì ngay cả chủ nhân của Hư cảnh cũng phải tuân theo quy tắc bên ngoài.

Gộp chung đủ loại lý lẽ trên kia lại, khi đối mặt với một đám Ma Sát Huyết Văn, Lý Thủy Đạo chẳng có gì phải sợ hãi cả, hắn lại nhanh chóng giết trở về.

Chỉ thấy hắn điều động Hư cảnh chi lực trong cơ thể, dứt khoát đưa tay tới, đánh ra một chưởng, đột nhiên trong lòng bàn tay hắn xuất hiện một cái vòng xoáy không gian thật nhỏ, mười mấy con muỗi trước mắt lập tức bị cái vòng xoáy kia hút vào.

Phải biết rằng, trong lúc chiến đấu, cực kỳ hiếm thấy tam giai tu sĩ lợi dụng Hư cảnh chi lực của mình làm pháp lực công kích, thậm chí còn trực tiếp hút địch nhân vào trong Hư cảnh của mình như vậy. Tuy Hư cảnh rất huyền diệu, nhưng khi nó phụ thuộc vào huyết nhục lại trở nên cực kỳ yếu ớt.

Nói cách khác, sử dụng Hư cảnh chi lực trong lúc chiến đấu, cũng tương đương với nam nhân dùng bộ phận yếu ớt nhất, cũng là thứ trọng yếu nhất của mình để đi chống lại địch nhân vậy.

Mười mấy con muỗi máu vừa bị hút vào trong Hư cảnh, còn chưa hiểu đã phát sinh chuyện gì, lại bị mấy trăm con ngọc thiềm thừ có thể na di ở nơi này, lần lượt bắt lấy rồi cắn nuốt toàn bộ.

Thậm chí tại thời điểm này, không gian bên trong Hư cảnh cũng bắt đầu dần dần thích ứng với tiếng vỗ cánh vù vù rung động của đám muỗi máu, chỉ cần không để những con muỗi máu này trực tiếp công kích vào vách không gian, thì Hư cảnh của hắn sẽ không xuất hiện bất cứ vấn đề gì.

Cũng vừa vặn, hắn muốn nhân cơ hội này để thí nghiệm điểm cực hạn của Hư cảnh.

Đúng là đối với một không gian phong bế, ta nhất định phải dẫn năng lượng từ bên ngoài vào, nếu không nó chắc chắn sẽ rơi vào tịch mịch, nhưng nên dẫn bao nhiêu năng lượng từ bên ngoài vào, hoặc là không gian phong bế này có thể chịu đựng được bao nhiêu năng lượng đến từ bên ngoài, lại là điều cần phải đi kiểm chứng.

Ở bên ngoài, mỗi khi Lý Thủy Đạo vung một chưởng tới, là lập tức sẽ có mấy chục đến hơn trăm con muỗi máu trực tiếp biến mất.

Dần dà, số lượng muỗi máu vây công hắn càng ngày càng ít.

Dường như bọn chúng đã gặp phải một sự kiện quỷ dị nào đó rồi, và đến cuối cùng, tất cả đám muỗi máu đều bị hấp thu hoàn toàn, biến mất bên trong Hư cảnh.

"Hô..." Lý Thủy Đạo thu công, lập tức khoanh chân nội thị.

Vừa đảo mắt nhìn một cái, khóe miệng của hắn đã nhẹ nhàng nhếch lên, để lộ ra một nụ cười đầy đắc ý.

Bởi trong quá trình chiến đấu vừa rồi, Hư cảnh của hắn đã cắn nuốt tới ngàn vạn con Ma Sát Huyết Văn, cũng tiêu hóa toàn bộ chúng nó rồi, nhưng không gian bên trong vẫn bình yên vô sự.

Giờ phút này, đám đồng tham ngọc thiềm thừ của hắn cũng phát sinh một chút biến hóa, con nào con nấy đều ở trong trạng thái sinh cơ bừng bừng, khí tức cường đại hơn trước không ít. Thậm chí có mấy con cóc trong đàn còn đang vui sướng kêu oa oa. Khi lướt nhìn qua, lại mơ hồ có thể trông thấy những đường huyết văn hiển lộ trên người chúng.

Thật hiển nhiên, chúng đang có dấu hiệu tiến hóa rồi.

Lý Thủy Đạo vẫy nhẹ tay, thân thể một con cóc đã đạt tới nhất giai đỉnh phong, lập tức nhoáng lên một cái, trực tiếp xuất hiện trên bàn tay hắn.

Tuy hình thể của con cóc này khá nhỏ, ở trong lòng bàn tay của hắn giống như một tác phẩm nghệ thuật tinh xảo, nhưng khi Lý Thủy Đạo nhẹ nhàng đặt nó xuống đất, nó lại lập tức biến lớn, thân hình biến thành to lớn như cái cối xay.

"Ha ha ha ha..." Tiếng cười của Lý Thủy Đạo lập tức bật ra, không ngừng vang vọng trong khu Vạn Độc Thâm Uyên mênh mông dưới lòng đất.

Chỉ đơn giản là cho chúng nó ăn một đám muỗi như thế, nhưng những con cóc này lại khôi phục thần thông biến thành lớn rồi. Nghĩa là chỉ cần hắn tùy ý để cho những con cóc này trưởng thành, thì đợi cho đến khi hình thể của chúng đủ khổng lồ, là hắn có thể bố trí "Thôn Thiên trận pháp" trong cơ thể bọn chúng và tiếp tục tu luyện công pháp chủ tu "Tiên Thiềm Khí" rồ.

Sau khi tu dưỡng một lát, Lý Thủy Đạo quyết định đánh một tiếng trống làm tinh thần hăng hái, tiếp tục cho đám ngọc thiềm thừ của mình ăn, mong sớm ngày nuôi ra một con cóc lớn, lại sớm tu luyện《 Tiên Thiềm Khí》hơn một chút.

Hắn nhanh chóng lên đường, trở về đầm lầy hư thối lúc trước, tìm kiếm Ma Sát Huyết Văn. Khi hắn đến nơi, bên trong cái đầm lầy này vẫn còn Ma Sát Huyết Văn, nhưng đám muỗi máu ấy lại không kết thành một đàn.

Bình Luận (0)
Comment