Khoảng hơn nửa tháng trước, Tử Dương Ma Quân Hà Thế Dung từng tặng cho Lý Thủy Đạo một khối tử ngọc, trong miếng ngọc này có ẩn chứa một sợi Tử Dương chân khí, chỉ khi Lý Thủy Đạo có thể hấp thu một sợi Tử Dương chân khí này, hắn mới có thể tu luyện 《 Tử Dương Ma Công 》.
Lý Thủy Đạo đã thử qua rất nhiều phương pháp, tới cuối cùng, cũng xác nhận được rằng, trừ phi hắn phế bỏ "Hư cảnh", nếu không bản thân hoàn toàn không thể hấp thu được Tử Dương chân khí, vì vậy, hắn dứt khoát ném khối ngọc này cho Cự Nham Thủ Hộ.
Sau khi Cự Nham Thủ Hộ nuốt viên tử ngọc nọ vào, nó lập tức thi triển thần thông "Thôn Thiên", khiến cho Tử Dương chân khí ở bên trong tử ngọc không ngừng bị chuyển hóa thành Âm Dương Nhị Khí, lại được Lý Thủy Đạo chuyển hóa thành Tiên Thiềm Khí.
Luồng Tiên Thiềm Khí này chẳng những có thể tẩm bổ thân thể hắn như bình thường, mà dường như nó còn mang đến một chút hiệu quả thần kỳ đặc biệt.
Chuyện này đã khiến Lý Thủy Đạo bắt đầu nổi lên ý định muốn xây dựng Thập Phương Cao Tháp, chỉ với một mục đích duy nhất, đó là liên tục không ngừng thu hoạch Tử Dương Thần Quang.
Xét cho cùng, hết thảy mọi phương pháp tu luyện trên thế gian đều là hấp thu và sử dụng năng lượng.
Lý Thủy Đạo để thi thể của yêu thú tiến vào Hư cảnh của mình, chính là dẫn năng lượng từ bên ngoài vào, hắn lại nuốt quả cầu lửa do thằn lằn dung nham phun ra vào trong Hư cảnh của mình, đó cũng là dẫn năng lượng từ bên ngoài vào.
Mà Thập Phương Cao Tháp lại giống như một tòa tháp năng lượng có thể cuồn cuộn không ngừng cướp lấy năng lượng từ trong hư không, mang đến nơi đây.
Chờ lấy được năng lượng, hắn có thể sai khiến Cự Nham Thủ Hộ dùng Thôn Thiên bí thuật của nó chuyển hoá luồng năng lượng kia thành Âm Dương Nhị Khí, sau đó lại để cho chính hắn hấp thu.
Đây chính là cơ chế chuyển đổi năng lượng hoàn chỉnh.
Bởi vậy, chỉ cần kết hợp hai thứ này lại, Lý Thủy Đạo có thể thu được lực lượng cuồn cuộn không ngừng.
Tại thời điểm ấy, hắn không cần 《 Tử Dương Ma Công 》, cũng không cần 《 Hoang Thần bí thuật 》, chỉ cần có thể hấp thu năng lượng, sau đó chuyển hóa năng lượng, mang lại lợi ích cho quá trình tu luyện của chính mình, vậy là đủ.
Trên thực tế, Lý Thủy Đạo muốn xem《 Ngũ Độc Thánh Điển 》chỉ vì hy vọng có thể biết được càng nhiều con đường hấp thu năng lượng tựa như "Rắn, thằn lằn, rết, bò cạp" hơn.
Nói cách khác, mục đích của phương pháp này cũng tương đương với có nhiều thêm một loại "đường dẫn".
Nếu tạm thời không thể gia tăng đường dẫn, thì cứ dứt khoát đi mở rộng cái ống vốn có là con cóc này đi, làm như vậy cũng có thể gia tăng thêm rất nhiều năng lượng phun ra nuốt vào, từ đó trợ giúp hắn nhanh chóng gia tăng tu vi lên.
Trên lý luận chỉ cần hắn có《 Tiên Thiềm Khí 》 cũng đủ khả năng tấn cấp Vô Tướng Chân Quân.
Đương nhiên, trước mắt đây chỉ là "Ý nghĩ" của hắn, muốn bước lên con đường này, lại đi thẳng một mạch đến điểm cuối cùng vẫn là chuyện cực kỳ khó khăn.
Vấn đề là con đường tiền nhân đã đi qua lại bị người chặn chết.
《 Ngũ Độc Thánh Điển 》 là con đường do tiền bối của bốn đại gia tộc kia mò mẫm ra từ trong một đống bụi gai, bọn họ sẽ chiếu cố cho đám hậu bối dòng chính của mình, nhưng sẽ không quan tâm đến hắn.
Hắn chỉ có thể đi lên con đường của riêng mình.
Kết hợp trận đạo, luyện khí, luyện đan, công pháp chủ tu hiện nay của bản thân là《 Tiên Thiềm Khí 》cùng với《 Tử Dương Ma Công 》,《 Hoang Thần bí thuật 》 kiểu gì cũng có thể nghĩ ra biện pháp.
Thế giới bên ngoài...
Bóng dáng Lý Thủy Đạo như mộng như ảo dần dần xuất hiện, từ mơ hồ đến rõ ràng, cuối cùng đã hoàn toàn ngưng thực.
Khuôn mặt hắn luôn giữ vẻ trầm tĩnh, phảng phất như mặt hồ thâm thúy, không gợn sóng không sợ hãi, giữa hai đầu lông mày lại toát ra một loại khí chất không kiêu ngạo không nóng nảy.
...
Thâm Uyên phường thị, Vạn Độc Thâm Uyên.
Lý Thủy Đạo đứng trong một góc của Mặc Hương Cổ Trai, ánh mắt chuyên tâm nhìn chằm chằm vào cuốn cổ tịch trong tay.
Đó là một cuốn bí điển viết về 《Thập Phương Trận Đạo》, nó ghi chép lại những điểm huyền bí của loại trận pháp dùng Thập Phương Trận làm trận cơ.
Ngón tay hắn nhẹ nhàng lướt qua trang sách, vừa đọc cẩn thận vừa chăm chú suy tư. Hắn đọc đến quên cả thời gian trôi qua, hoàn toàn đắm chìm trong thế giới ảo diệu của trận đạo.
… truyện yy...
Độc Long lĩnh.
Lý Thủy Đạo ngồi trong đình viện tại Tổ Sư đường, trước mặt là một quyển 《 Huyền Quang Luyện Khí Bí Pháp 》.
Hắn lật xem trang sách, thỉnh thoảng lại cúi đầu trầm tư, chốc chốc đứng dậy, chậm rãi bước đi
Mặt trời dần dần lặn xuống, ánh trăng chiếu lên phiến đá trong đình viện, càng gia tăng thêm vài phần cảm giác thần bí cho nơi yên tĩnh này.
Dường như Lý Thủy Đạo đã bị ngăn cách với thế giới bên ngoài, đến quên mất cả thời gian.
Thiên Trì phường.
Lý Thủy Đạo và Lý Thiên Tuyệt đang tranh luận trong một gian đại điện nghị sự. Âm thanh của bọn họ khi thì cao vút, khi thì trầm thấp, cả hai đều muốn thuyết phục đối phương.
"Thượng giới như tiên thành, thế giới bên ta giống như một con đò ngang..." Lý Thủy Đạo nói: "Chúng ta ở trên thuyền, vận chuyển một ít vật tư từ tiên thành lên trên thuyền, đây chẳng phải là thứ tài nguyên tu luyện cao cấp nhất trên thế gian sao?"
"Hừ, ngươi nói quá mức dễ dàng rồi. Dù Thượng giới có là tiên thành đi chăng nữa, thì vì cái gì, bọn họ lại phải vận chuyển vật tư đến trên thuyền của ngươi, lại vì cái gì ngươi có thể chiếm hữu nó?" Lý Thiên Tuyệt lộ vẻ mặt khinh thường nói.
"Ta chỉ muốn biết làm như vậy có được hay không!" Lý Thủy Đạo đỏ mặt tới tận mang tai, nói.
"Ta thấy ngươi vẫn chưa tỉnh ngủ!" Lý Thiên Tuyệt vỗ ghế quát.
Màn đêm buông xuống, đèn đuốc trong đại điện sáng trưng. Hai người bọn họ vẫn đang không ngừng tranh luận...