Pháp bảo Xích Hà Trảm Ảnh Kiếm tản ra một luồng tử quang nhàn nhạt, phảng phất như bên trong đang ẩn chứa năng lượng vô cùng vô tận.
Trong quá trình chiến đấu, mơ hồ có thể trông thấy một luồng ánh sáng màu tím không ngừng lưu chuyển trên người Lý Thủy Đạo. Thứ ánh sáng tím này không chỉ cung cấp cho hắn một tầng phòng hộ cường đại, nó còn tăng phúc cho những đòn công kích của hắn càng thêm sắc bén, tàn nhẫn hơn. Mỗi một lần ra tay, đều mang theo một luồng khí thế khủng khiếp như muốn hủy thiên diệt địa.
Mặc dù Hắc Bì Quy rất mạnh mẽ, nhưng dưới những đòn công kích của Lý Thủy Đạo, nó lại trở nên vô cùng yếu đuối, có vẻ không chịu nổi một kích. Rất nhanh, nó đã bị Lý Thủy Đạo đâm một kiếm xuyên tim, ngã xuống đất không dậy nổi.
Sau khi cuộc chiến kết thúc, không gian thoáng dao động một hồi, chỉ trong nháy mắt, con rùa đen khổng lồ đang nằm dưới đất đã biến mất đâu không thấy.
Lý Thủy Đạo lặng yên trở về đường hầm bí mật của mình.
Không bao lâu sau, bóng dáng của hắn đã hoàn toàn biến mất bên trong thông đạo. Mà tại một chỗ khác bên trong thông đạo, Khâu Lan Anh đang lẳng lặng ngồi chờ.
Ở thời điểm hiện tại, nàng đã hóa thành một sợi dây leo dạt dào sức sống, xanh tươi ướt át.
Ngay sau khi Lý Thủy Đạo rời đi, sợi dây leo này lập tức nhúc nhích như một con linh xà, cực kỳ khéo léo chặn kín lối ra thông đạo, giống như chưa từng có người nào tới nơi đây.
Rời khỏi Vạn Độc Thâm Uyên, Lý Thủy Đạo trở về Lãnh Nguyệt Kiếm phủ. Hắn ngồi xếp bằng dưới gốc đại thụ nửa khô nửa tươi, hai tay kết ấn, bắt đầu triệu hoán linh khí trong thiên địa.
Linh khí này như tơ như sợi, dần dần hội tụ xung quanh người hắn, tạo thành một vầng sáng mông lung.
Theo thời gian trôi qua, thân hình hắn dần dần trở nên hư ảo, dường như đã hoàn toàn dung nhập vào trong mảnh thiên địa này rồi.
Trong Hư cảnh...
Lý Thủy Đạo bắt đầu luyện chế đan dược. Dược Sư Linh Hỏa màu da cam nhảy nhót trên đầu ngón tay. Nội đan của con rùa đen lúc trước đang chậm rãi hòa tan trong tay hắn, tỏa ra dược hương nồng nặc.
Hắn vô cùng chăm chú, mỗi một động tác trên tay đều đảm bảo độ chính xác kinh người.
Trải qua thời gian luyện chế, rốt cục một viên bảo đan óng ánh sáng long lanh cũng thành hình.
Lý Thủy Đạo hài lòng gật gật đầu, lại lập tức đưa viên đan dược này cho một con cóc cực lớn. Con cóc này có hình thể khá là khổng lồ, dài chừng mấy trượng, toàn thân hiện ra màu xanh đậm.
Sau khi nó nuốt đan dược vào trong bụng, toàn thân lập tức tản ra một vầng quang hoa nhàn nhạt, khí tức cũng nhanh chóng tăng lên, từ nhị giai đỉnh phong vọt thẳng đến tam giai, uy thế do nó tản ra trực tiếp chấn cho bầu không khí chung quanh trở nên run rẩy.
Lý Thủy Đạo không do dự thêm, lập tức chui vào trong miệng cóc, bắt đầu khắc Thôn Thiên Trận Pháp ở trong này.
Trận pháp ấy vô cùng huyền diệu, mỗi một đường cong đều tràn ngập lực lượng và quy luật.
Trải qua quá trình khắc họa vô cùng tỉ mỉ của Lý Thủy Đạo, Thôn Thiên trận pháp đã dần dần thành hình.
...
Một tòa Thập Phương Cao Tháp với khí thế bàng bạc, đang đứng sừng sững phía trên hoang mạc trong Hư cảnh.
Trên tòa tháp cao này, có một tấm kính hình tròn, màu đen kịt, vô cùng to lớn, được treo lơ lửng giữa hai đỉnh tháp, không ngừng tản ra một mảnh quang mang sáng chói.
Huyễn Nhật Ma Kính đang treo cao kia cũng phát ra một luồng uy áp vô cùng cường đại, làm người ta nhìn thấy mà khiếp sợ không thôi.
Nó không ngừng hấp thu lực lượng từ trong hư không, lại chuyển hóa chúng thành một luồng lực lượng vô hình, rót thẳng vào tòa tháp cao bên dưới. Chỉ thấy một mảnh hào quang huyền bí không ngừng lưu chuyển phía trên Thập Phương Cao Tháp, để rồi ngay sau đó, một quả cầu lửa màu tím đen nhanh chóng bắn ra, phá tan bầu trời.
Chờ tới khi quả cầu lửa nóng bỏng ấy chậm rãi rơi xuống, một con cóc màu vàng óng với hình thể khổng lồ lại đột nhiên xuất hiện đúng tại điểm rơi của quả cầu lửa kia, một ngụm nuốt luôn nó vào trong miệng.
Rất nhanh sau đó, Thập Phương Cao Tháp lại phun ra một quả cầu lửa màu tím đen khác. Và theo đúng quy trình, nó lại hung hăng rơi xuống đất. Đúng lúc đó, một con cóc với hình thể khổng lồ khác cũng trực tiếp thuấn di đến, xuất hiện tại điểm rơi của quả cầu lửa kia. Con cóc có màu xanh biếc này cũng có thân hình cường tráng như núi, toàn thân hiện ra màu xanh lục đậm, tràn ngập sinh cơ bừng bừng.
Nó cũng sử dụng Thôn Thiên thần thông, mở cái miệng rộng ra, nuốt chửng quả cầu lửa kia vào trong bụng.
Hai con Thôn Thiên Thiềm Thừ thay phiên nhau đi nuốt quả cầu lửa, mỗi lần chúng nó nuốt xuống, đều sẽ chuyển hóa luồng năng lượng bên trong quả cầu lửa ấy thành Âm Dương Nhị Khí, lại cho chúng tản ra thế giới xung quanh.
Trạng thái cân bằng này kéo dài một đoạn thời gian, cho đến khi Huyễn Nhật Ma Kính lại một lần nữa được thắp sáng, lại một lần nữa hấp thu lực lượng đến từ trong hư không, hóa thành một luồng lực lượng vô hình, rót vào cả tòa tháp cao bên dưới.
...truyện /y/y/p/ro...
Trên người Lý Thủy Đạo đang khoanh chân đả tọa dưới gốc đại thụ nửa tươi nửa khô kia, cũng tràn ngập một mảnh Âm Dương Nhị Khí khổng lồ.
Những luồng khí tức này chậm rãi lưu chuyển xung quanh hắn, phảng phất như tự có sinh mệnh của riêng mình.
Chỉ thấy chúng đan xen lẫn nhau, tạo thành một luồng lực lượng thần bí, khiến cho sự tồn tại của Lý Thủy Đạo càng thêm siêu nhiên.
Từ nãy đến giờ, trên mặt Lý Thủy Đạo vẫn mang theo một tia mỉm cười nhàn nhạt, hai mắt hắn khép hờ, một nửa tâm tư đang đặt bên trong Hư cảnh, còn một nửa khác đặt trên pháp thể.
Nhịp hô hấp của hắn đều đặn mà sâu dài, phảng phất như đã tương thông cùng khí tức trong thiên địa.
Mỗi một lần hắn hô hấp, Âm Dương Nhị Khí sẽ lưu chuyển một lần trong cơ thể của hắn, không ngừng ngưng luyện và thăng hoa, đến cuối cùng, chúng sẽ chuyển đổi trở thành "Tiên Thiềm chân khí" cực kỳ tinh thuần.