Ngón tay của Lý Thủy Đạo và ngọn lửa không ngừng nhảy múa cùng nhau. Hắn kích động bản thể của Hồng Liên Hắc Hỏa rồi phân tách một tia lửa nhỏ của nó ra ngoài, kẹp chặt tia lửa kia lại, nhanh chóng luyện hóa nó, mỗi một động tác đều liền mạch lưu loát, thuần thục vô cùng.
Sau khi càng ngày càng có nhiều Hồng Liên Hắc Hỏa bị luyện hóa, tốc độ luyện hóa của Lý Thủy Đạo cũng càng lúc càng nhanh.
Hơn một tháng sau, Lý Thủy Đạo lại có thể vững vàng ngồi trên cái đài đá Hồng Liên rồi. Chỉ thấy hắn nhắm nghiền hai mắt, đang đắm chìm trong quá trình tu luyện.
Có một ngọn lửa màu đen đang cháy hừng hực bên ngoài thân thể hắn, phảng phất như hắn đã hóa thân thành một cái bấc đèn rồi.
Cùng thời điểm này, ở trong Hư cảnh của hắn, hai con Thôn Thiên Thiềm Thừ đang cắn nuốt Tử Nhật Hỏa Cầu do Thập Phương Cao Tháp phun ra, hết lần này đến lần khác, không hề mệt mỏi.
Âm Dương Nhị Khí cuồn cuộn không ngừng tràn lan bên trong Hư cảnh, sau đó dung nhập vào pháp thể nhục thân của Lý Thủy Đạo, trở thành nguồn suối lực lượng trợ giúp hắn khống chế Hồng Liên Hắc Hỏa.
Hiện tại, Hồng Liên Hắc Hỏa nóng bỏng cuồng bạo đã hoàn toàn dung nhập vào trong huyết mạch của Lý Thủy Đạo, trở thành một bộ phận tu vi của hắn rồi.
Hắn chậm rãi mở mắt, sâu trong con ngươi lóe lên vẻ mừng rỡ.
"Cuối cùng cũng viên mãn rồi." Lý Thủy Đạo nhẹ giọng lẩm bẩm. Vừa dứt lời, hắn đã đứng dậy từ trên đài đá Hồng Liên, chuẩn bị rời đi, nhưng chân chưa kịp bước, đôi mắt lại nhìn về phía đài đá Hồng Liên bên dưới.
Vật này có thể chịu đựng được Hồng Liên Hắc Hỏa trong nhiều năm như thế, đương nhiên bản thân nó cũng là một món bảo vật.
Mang đi luôn!
Ý tưởng vừa lóe lên trong đầu, hắn đã phát động Hư cảnh, không gian nhẹ nhàng dao động, chỉ trong nháy mắt, cái đài đá Hồng Liên màu đỏ thắm đã trực tiếp biến mất không còn thấy nữa, phảng phất như chưa từng tồn tại trên đời này.
Đến đây, Lý Thủy Đạo mới rời khỏi gian mật thất này, cũng thuận tay lấy đi chiếc Bát Quái Tỏa bằng đồng thau.
Từ nay về sau, gian mật thất này đã không còn bảo vật, đương nhiên cũng không cần phải dùng Thanh Đồng Bát Quái Tỏa tới niêm phong nó nữa.
Sau khi Lý Thủy Đạo rời đi, cái ao dung nham nóng chảy ở sâu bên trong mật thất đã dần dần nguội lạnh, cuối cùng còn hóa thành một tảng đá màu đen, nhưng tảng đá này rất mỏng, nếu phàm nhân giẫm lên nó, toàn bộ thân thể sẽ lún xuống.
Mấy canh giờ sau, Thiên Trì phường lập tức biến thành một mảnh xôn xao, bởi vì địa hỏa vốn đang thiêu đốt bên trong Luyện Đan Đường và Luyện Khí đường của Lý gia đều tắt ngấm.
"Chuyện gì đang xảy ra thế này? Một lò đan dược của ta đã bị phế rồi!"
"Sao đột nhiên địa hỏa lại tắt ngấm?" Một người hét lên.
"Chẳng lẽ là có người động tay chân?"
"Mau đi mời khám mạch đại sư."
"Mau báo cáo việc này cho phường chủ."
Mọi người bàn tán ầm ĩ, nhưng không một ai hay biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì rồi.
Mà lúc này, Lý Thủy Đạo đã lặng lẽ rời khỏi Thiên Trì phường.
.../t/ruyện.y.y-pro...
Trong một sơn cốc, mọi âm thanh đều chìm vào yên tĩnh, để lộ ra cảm giác hoang tàn vắng vẻ.
Lý Thủy Đạo lẳng lặng đứng trên đỉnh vách núi. Hắn nhắm hai mắt lại, giống như đang lắng nghe nhịp hô hấp của thiên địa, đang cảm nhận được quá trình lưu động của nguyên khí.
Đột nhiên, hắn mở to hai mắt, ánh mắt như điện lạnh lẽo nhìn thẳng về phía trước. Chỉ thấy hai tay của hắn chắp lại trước ngực, pháp lực bên trong cơ thể không ngừng vận chuyển nhanh chóng, bất chợt phía sau lưng lại xuất hiện một vầng mặt trời màu đen.
Vầng mặt trời màu đen nóng bỏng cuồng bạo, tựa như bên trong đang ẩn chứa vô cùng vô tận uy năng.
Chung quanh vầng mặt trời nọ còn có một mảnh hào quang màu tím không ngừng lưu chuyển, giống Hoang Thần Tử Nhật như đúc.
Nhưng đương nhiên, thứ này chỉ giống "Lực Tướng" mà không phải là "Lực Tướng", ngay cả dị tượng sau lưng Lý Thủy Đạo cũng không phải hình chiếu của Tử Nhật ở Hoang Thần giới, mà là Hồng Liên Hắc Hỏa hóa thành mặt trời màu đen.
Bên ngoài Hồng Liên Hắc Hỏa lại có một vòng Tiên Thiềm khí đang bao vây lấy, đương nhiên nó sẽ hiện ra quầng sáng màu tím mơ hồ.
"Phá!" Đột nhiên Lý Thủy Đạo phát ra một tiếng gào thét rung trời, sau đó, hắn đẩy mạnh hai tay về phía trước,
Chỉ trong giây lát, Hồng Liên Hắc Hỏa đã biến thành một vầng mặt trời màu đen, lập tức bộc phát ra một luồng ánh sáng mãnh liệt.
Một luồng lực lượng không gì sánh kịp trực tiếp phun trào từ bên trong vầng mặt trời màu đen nọ, hung hăng quét ngang cả sơn cốc. Từng mảng thực vật bên trong sơn cốc lập tức biến mất, mặt đất vốn đang xanh tươi đã hóa thành những hòn đá trụi lủi, giống như nơi này chưa từng có thực vật xuất hiện vậy.
Bị Hồng Liên Hắc Hỏa nóng rực lướt ngang qua, tất cả những gốc đại thụ trưởng thành bên trong sơn cốc đều hóa thành than.
Có thể nói, chỉ một ngọn lửa đi qua, lại khiến cả một khu sơn cốc vốn đang xanh tươi mượt mà, biến thành một đống thân cành khô khốc đen đúa cắm trên mặt đất đầy đá sỏi trụi lủi, thoạt nhìn vô cùng quỷ dị.
Theo lẽ thường, nơi này nhất định phải phát sinh hỏa hoạn... nhưng thực tế lại hoàn toàn không.
Phải biết rằng, mọi thứ ở khu vực bên ngoài sơn cốc, nơi sức mạnh của Lý Thủy Đạo còn chưa đủ để thắp lên một ngọn lửa lớn, vẫn còn nguyên vẹn như thường, nhưng ở bên trong sơn cốc, khu vực bị Hồng Liên Hắc Hỏa tấn công trực diện kia, lại không lóe lên bất cứ một ánh lửa nào, chỉ có vết tích còn sót lại trên mặt đất, sau khi bị ngọn lửa kia điên cuồng phá hoại mà thôi.
Có lẽ đây chính là vật cực tất phản.
Lý Thủy Đạo âm thầm đánh giá về uy lực của một kích này.
Chỉ tính riêng về sức mạnh, khẳng định là nó không bằng được “Lực Tướng” của Độc Thủ lão nhân, nhưng xét về hiệu quả nóng rực này, nó lại tuyệt đối vượt trên đối phương một bậc.
Thứ Độc Thủ lão nhân nắm giữ là "Lực Tướng" chân chính, là dị tộc Hoang Thần giới có thể chân chính nắm giữ luồng lực lượng này.
Còn Lý Thủy Đạo lại nắm giữ phiên bản mô phỏng đơn giản của "Lực Tướng". Bởi nó được xây dựng dựa trên quá trình vận dụng đồng thời cả Hồng Liên Hắc Hỏa và Tiên Thiềm chân khí, mà không phải lực lượng của Hoang Thần giới chân chính, nên chỉ có thể gọi là "Giả Tướng" mà thôi.