Lý Thủy Đạo vừa trở về kho hàng một chuyến, tìm một cái túi trữ vật khác, treo ở trên người, không ngờ sau khi hắn thăng cấp lên tam giai, vẫn phải dùng đến túi trữ vật.
Cũng đúng thôi, có ai ngờ một ngày, Hư cảnh vốn thuộc về mình lại không thể thu vào trong cơ thể? Đây vốn là một chuyện không thể xảy ra mà?
Trên thực tế, ngay tại đỉnh núi tuyết này đang ẩn giấu một gian mật thất, đó chính là nhà kho của Lý Thủy Đạo.
Nói là nhà kho nhưng ngay cả một cánh cửa cũng không có...
Trong kho hàng là vô số những món bảo vật rực rỡ muôn màu, bao gồm linh thạch, vàng bạc, địa đồ, các loại tài liệu luyện khí, cái gì cần có đều có, toàn bộ đều được phân loại ra thành từng khu vực, dễ dàng tích trữ cũng thuận tiện lấy ra.
Trên cái bàn đá đặt trong nhà kho, đang có ba viên tinh hạch không giống bình thường lẳng lặng nằm ở nơi đó, màu sắc của chúng lần lượt là màu đỏ, màu lam và màu xanh.
Ba viên Hoang Ma tinh hạch này chính là chiến lợi phẩm Lý Thủy Đạo đã thu được sau khi chém giết ba vị tam giai tu sĩ của Tử Dương môn. Mãi cho tới hiện tại, hắn vẫn không biết tác dụng của chúng nó là gì, chỉ có thể tạm thời lưu trữ bên trong nhà kho thôi.
Lý Thủy Đạo tùy ý tìm một cái túi trữ vật ra, treo ở bên hông, sau đó rời khỏi nhà kho.
Ba ngày sau, một mình Lý Thủy Đạo ngồi trên đỉnh Tuyết Sơn, với ngọn Dược Sư Linh Hỏa màu da cam tung tăng nhảy nhót trên đầu ngón tay.
Hắn đang dụng tâm rèn luyện yêu đan, luyện chế đại dược.
Chỉ thấy bảy viên yêu đan màu xanh nước biển đang vờn quanh người hắn, yêu lực cường đại bên trong không ngừng được chiết xuất ra.
Bảy ngày sau, bảy con cóc có hình dáng khổng lồ đang cong người ngồi trước mặt Lý Thủy Đạo. Chúng nó là yêu thú nhị giai đỉnh phong.
Chỉ thấy từng viên đại dược đã trải qua quá trình tỉ mỉ luyện chế của Lý Thủy Đạo, lập tức hóa thành từng điểm huỳnh quang, nhanh chóng dung nhập vào trong cơ thể mấy con cóc kia.
Dường như bảy con cóc kia đã cảm nhận được điều gì đó, thân thể khẽ rung động, giống như cả đám đang phải thừa nhận một nỗi thống khổ cực lớn, lại giống như chúng nó đang vui mừng nghênh đón một cuộc đời mới cho mình.
Mười ngày sau, cơn gió biển mang theo mùi vị mặn chát ào ào thổi qua, cuốn bay mấy sợi tóc trên đầu Lý Thủy Đạo. Hắn lia ánh mắt sắc bén nhìn về phía bờ biển, ở nơi ấy, có năm con tam giai thâm hải dị thú dẫn theo hơn trăm con dị thú bạch tuộc đang đổ bộ lên bờ.
Gương mặt nhân loại của những con dị thú kia đang trong trạng thái vặn vẹo cực độ, để lộ ra tâm trạng điên cuồng.
Lý Thủy Đạo lập tức chạy tới, liên tục đánh chết cả năm con tam giai dị thú cầm đầu, khiến những con dị thú khác thấy thế, đều nhao nhao bỏ chạy tứ tán. Nhưng hồ nước lá sen của hắn lại bị đám này hủy diệt hơn ba mươi mẫu, vô số đồng tham thiềm thừ nhất giai của hắn cũng chết đi.
Hiện giờ, hồ nước lá sen của hắn đã lan tràn đến diện tích hơn ngàn mẫu, mất đi hơn ba mươi mẫu cũng không ảnh hưởng quá nhiều. Nếu là lúc mới bắt đầu tu luyện, chỉ sợ đạo pháp căn cơ của Lý Thủy Đạo đã bị mấy con dị thú kia hủy hoại chỉ trong chốc lát rồi.
Mười ba ngày sau, lại có hơn trăm con dị thú đổ bộ lên đất liền, Lý Thủy Đạo lại một lần nữa ra tay trấn áp chúng. Lần này, mục tiêu đổ bộ của đám dị thú ấy vẫn là hồ sen, khiến cho mười mẫu hồ nước bị hủy diệt, biến thành lầy lội xơ xác giống như vũng bùn.
Trong mắt Lý Thủy Đạo toát lên một tia uể oải, cứ tiếp tục như vậy cũng không phải là biện pháp để đối phó với dị thú. Bởi vì trong cảm nhận của hắn, dù đã đàn áp khá nhiều lần nhưng số lượng những dị thú vẫn không giảm bớt.
Kế tiếp, cứ cách chừng ba đến bốn ngày là đám dị thú kia sẽ đổ bộ lên bờ một lần, mỗi một lần như vậy, chúng đều đi thành đàn hơn trăm con dị thú.
Lý Thủy Đạo mơ hồ cảm nhận được lực lượng của Tinh Hải Thú càng ngày càng mạnh.
Hóa ra nó vẫn chưa bị tiêu diệt, chỉ đơn giản là linh hồn đã phân tán đến khắp các nơi bên trong vùng hải dương này mà thôi. Trừ phi hắn tiếp tục giết chóc, so hao tổn cùng nó, nếu không, chờ đến khi tốc độ giết chóc giảm xuống, số lượng thâm hải dị thú sẽ sinh ra càng ngày càng nhiều, sớm muộn gì cũng có một ngày, chúng nó có thể mài chết hắn.
Cực chẳng đã, Lý Thủy Đạo đành phải dành ra một chút thời gian đi giết chóc trên biển, làm như vậy mới có thể kéo dài được thời gian dị thú đổ bộ lên đất liền.
Hai mươi ngày sau, bảy con yêu cáp nhị giai đỉnh phong đã tấn cấp thành tam giai Thôn Thiên Đại Cáp.
Thân hình bọn chúng to lớn như dãy núi, khí thế như cầu vồng, mỗi một con đều có được những đường hoa văn diễm lệ độc đáo của riêng mình, con nào con nấy đều uy phong lẫm liệt.
Lý Thủy Đạo tỏ vẻ hài lòng nhìn những con Thôn Thiên Đại Cáp này, sau đó bắt đầu đặt tên thống nhất cho cả đám. Hắn lần lượt đặt tên cho chúng nó, là: Tý, Sửu, Dần, Mão, Thìn, Tỵ, Ngọ, Mùi, Thân, Dậu, Tuất, Hợi.
Đến đây, hắn lại một lần nữa thúc giục pháp quyết, trực tiếp kích hoạt Huyễn Nhật Ma Kính, để Thập Phương Cao Tháp bắt đầu hấp thu lực lượng đến từ Hoang Ma giới.
Rất nhanh, một luồng lực lượng vô cùng cường đại xuất phát từ thân tháp, ùn ùn dâng lên, hóa thành một quả cầu lửa màu tím đen, quay cuồng trên không trung, không ngừng tản ra khí tức mạnh mẽ khó tả.
Tý Cáp là con cóc lớn với hoa văn màu vàng trên người, nó chính là đứa dẫn đầu mở miệng ra, một luồng lực hút mạnh mẽ bắn tới, trực tiếp hút quả cầu lửa màu tím đen kia vào trong bụng. Ngay khi quả cầu lửa nọ vào trong bụng, Tý Cáp lập tức phát động Thôn Thiên Chi Thuật, biến nó thành Âm Dương nhị khí, lại nhanh chóng phun nó ra bên ngoài tiêu tán ngay trong thế giới này.
Tiếp sau Tý Cáp là Sửu Cáp, Dần Cáp... Dựa theo phương pháp loại suy này, mười hai con Thôn Thiên Đại Cáp đều theo thứ tự mà tiếp được quả cầu lửa do Thập Phương Cao Tháp phun ra. Con nào con nấy đều mở miệng, phát động Thôn Thiên Chi Thuật, biến quả cầu lửa ấy thành Âm Dương nhị khí, khiến cho toàn bộ Hư cảnh ngập chìm trong linh khí nồng đậm, phảng phất như thiên địa vừa trùng sinh.
-truye^.n...y...y-