Thuyền rùa bọc thép vốn được chế tạo để đi xa trên biển, bởi vậy nó giống hệt một ngọn núi cao nguy nga, trầm ổn mà hùng hồn.
Xung quanh thân con thuyền khổng lồ được chế tạo từ mấy vạn cân tinh thiết này, lại được phủ kín bởi một lớp gai ngược bằng kim loại, trình độ sắc bén của chúng đủ để làm người ta kinh hãi lạnh cả sống lưng.
Những chiếc gai ngược này giống như bụi gai trong rừng rậm, bén nhọn mà hữu lực, mỗi một cây đều có kích thước bằng cả thân cây to.
Một vật to lớn như thế lại giáng xuống từ trên trời, còn trực tiếp nện lên mặt, nếu là tứ giai yêu thú bình thường, chỉ sợ nó đã sớm bị những cái gai kim loại này đâm xuyên, huyết nhục bay tứ tung rồi. Nhưng Hoang Ma Độc Thủ lại sở hữu một bộ thể phách mạnh mẽ vô cùng, thân thể cực kỳ vững chắc.
Gã vốn có thân thể của Hoang Ma chân chính, lại vốn là cư dân được Thần lựa chọn của Hoang Thần Giới, đương nhiên, những món pháp bảo bình thường còn không thể phá được tầng phòng ngự trên thân thể gã, huống chi con thuyền kia chỉ là vật phàm?
Tuy Hoang Ma phải hứng chịu một đòn nghiêm trọng còn bất thình lình như vậy, đã bị nó trực tiếp đánh xuống dưới đáy biển, nhưng thân thể gã vẫn nguyên lành, không phải chịu một chút thương tổn nào.
Chỉ thấy gã đột ngột dùng lực, con thuyền bọc thép xấu số kia lập tức bị xé rách, chia thành hai nửa từ phần giữa, những mảnh vỡ còn sót lại nhanh chóng rơi xuống đáy biển.
Trong nháy mắt khi Độc Thủ thoát thân khỏi chiếc thuyền nọ, một cột sáng màu tím đen cực lớn đã đánh thẳng vào người gã.
Uy thế ẩn chứa bên trong cột sáng kia cực kỳ khủng bố, phảng phất như muốn hóa hết thảy mọi sinh linh trước mặt nó thành hư vô.
Đứng trước một đòn bất ngờ này, trong mắt Độc Thủ cũng lóe lên một tia kinh ngạc. Gã nhanh chóng làm ra phản ứng, muốn thử tránh né xem, nhưng tốc độ của cột sáng kia lại quá mức kinh người, gần như chỉ trong chớp mắt nó đã bao phủ toàn thân gã rồi.
"Grao!" Một tiếng gào thét thê lương lập tức vang vọng dưới đáy biển.
Chịu ảnh hưởng từ luồng sáng hủy diệt đó, thân thể Độc Thủ lập tức bị xuyên thủng, máu thịt be bét văng ra, như bị một luồng sức mạnh khổng lồ xé rách.
Trong mắt gã tràn ngập cảm giác không cam lòng và khiếp sợ. Gã thực sự không ngờ mình lại thua nhanh như vậy.
Nhưng… sự thật đã bày ra trước mắt, gã thất bại rồi.
Đến tận bây giờ, Độc Thủ mới suy nghĩ cặn kẽ mọi chuyện. Có vẻ như hết thảy mọi tình huống bất ngờ vừa xảy ra kia cũng không phải là trùng hợp!
Hẳn là sau khi thoát khỏi lực trường tử vong chấn nhiếp, tu sĩ kia cố ý lựa chọn đối đầu với gã bằng một đòn "Tử Nhật Viêm Dương", vốn không phải là thẹn quá hóa giận, cũng không phải rơi vào bước đường cùng, chỉ còn cách liều mạng, mà đó chính là hành động có tính toán, đã trải qua suy nghĩ cặn kẽ từ trước rồi.
Hết thảy những gì hắn làm, chính là cố gắng hết sức để khiêu khích gã, để cho gã một mực đứng nguyên tại chỗ không nhúc nhích thi triển "Tử Nhật Viêm Dương", sau đó tương kế tựu kế để cho con thuyền bọc thép kia đập thẳng vào đầu gã trong quá trình thi pháp.
Thậm chí hắn còn đoán ra những tình tiết phía sau, đơn giản là bị con thuyền nọ đập thẳng vào đầu thì quá trình thi pháp của gã sẽ gián đoạn, chỉ có thể không cam lòng bị một đòn "Tử Nhật Viêm Dương" của hắn đánh thành cái sàng.
Hắn bày ra hết cái bẫy này đến cái bẫy khác, lại thận trọng tiến dần từng bước chỉ vì kết quả cuối cùng này.
Đây chính là phương thức chiến đấu của Nhân tộc!
Ở thời điểm này, trong lòng Độc Thủ là một mảnh cảm xúc ngổn ngang.
Gã thua dưới mưu tính của tu sĩ Nhân tộc, cũng thua dưới một kích tưởng là đơn giản mà lại là mưu kế đã trải qua quá trình bố cục tỉ mỉ này.
Vào giờ khắc này, lòng kiêu ngạo và tự tin của gã đã hoàn toàn bị đánh nát, chỉ để lại nỗi hối hận và không cam lòng.
"Ta biết rồi! Ngươi đã giấu Thập Phương Cao Tháp ở trong Hư cảnh của mình. Ngươi không chạy được đâu, ngươi nhất định phải chết không thể nghi ngờ!" Trước khi chết Độc Thủ lại lớn tiếng gầm lên, trong thanh âm tràn ngập cảm xúc không cam lòng và oán hận.
Cột sáng tử vong màu tím đen đã triệt để thôn phệ Hoang Ma Độc Thủ.
Phải hứng chịu luồng lực lượng mang tính hủy diệt này, thân thể của gã nhanh chóng hóa thành tro tàn, chỉ còn lại một ít chân đứt tay cụt thê lương mà rơi rụng bên trong mảnh hải vực thăm thẳm này.
Cuối cùng chiến đấu cũng kết thúc!
Lý Thủy Đạo vung ống tay áo lên, vô số mạch nước ngầm dưới đáy biển lập tức phun trào, chúng nhanh chóng cuốn những phần chân tay đã bị cắt nát của Hoang Ma Độc Thủ đến trước mặt hắn.
Một cái đầu lâu bị nghiền nát, một đôi cánh dơi đã bị đánh thủng, và một bên móng vuốt có thể tính là hoàn cảnh.
Hắn nhanh chóng lấy ra một viên tinh hạch không ngừng lóe lên ánh sáng màu tím từ bên trong cái đầu đã vỡ nát của Hoang Ma, sau đó dứt khoát vứt bỏ nó đi, chỉ thu những vật còn lại vào trong Hư cảnh.
Tiếp đó, Lý Thủy Đạo bắt đầu hấp thu thiên địa nhị khí, khiến cho khí tức xung quanh thân thể hắn dần dần trở nên mơ hồ bất định.
Chỉ thấy một quả bong bóng khí nhanh chóng nổi lên bên ngoài cơ thể của hắn. Nếu nhìn xuyên qua quả bong bóng khí này, người ta có thể mơ hồ nhìn thấy một ngọn núi tuyết nguy nga, một bãi cỏ xanh biêng biếc, một cái hồ sen hỗn loạn, một vùng biển rộng mênh mông, và một khu hoang nguyên đầy cát với đá hoang vu khó tả.
Thời gian dần qua...
Thân thể Lý Thủy Đạo bắt đầu trở nên hư ảo, thân thể của hắn cũng dung nhập vào trong quả bong bóng khí ấy rồi. Đến cuối cùng, quả bong bóng kia còn hóa thành một cái Tu Di nho nhỏ, triệt để biến mất bên dưới đáy biển đen kịt này.
* truyen.y.y.pro *
Hư cảnh.
Thập Phương Cao Tháp vẫn đứng sừng sững trong hoang mạc, Huyễn Nhật Ma Kính trên đỉnh tháp không ngừng phun ra từng quả cầu lửa màu tím đen.
Mười hai con Thôn Thiên Đại Cáp với hình thể cực lớn, toàn thân lóe lên hào quang sáng bóng như kim loại, phảng phất như được thiên địa tinh khí ngưng tụ mà thành.