Một chiêu này, lén lút dùng thì thôi, nhưng nếu dựa vào nó để vang danh thiên hạ, chỉ sợ Tử Dương Ma Quân Hà Thế Dung sẽ là kẻ tìm đến hắn đầu tiên. Khi ấy, dù có giải quyết được một vụ rắc rối ở Ngũ Độc môn, hắn vẫn bị cuốn vào vòng xoáy càng thêm kinh khủng khác.
Nói cách khác, nếu muốn nổi danh thì không thể dùng "Tử Nhật Viêm Dương", nếu đã dùng "Tử Nhật Viêm Dương" thì phải cố gắng hết sức không lưu lại người sống.
Đến đây, đột nhiên Lý Thủy Đạo lại nghĩ tới nữ nhân Vân Hiểu Linh kia. Dường như ngoại trừ nàng, không còn một ai hay biết hắn có "Tử Nhật Viêm Dương" nữa.
Tuy bản thân Vân Hiểu Linh cũng khó bảo toàn tánh mạng, nhưng chung quy lại, nàng vẫn là một mối hoạ ngầm.
Mặt khác, đến cùng là mục đích chân chính của Tử Dương môn, hoặc Hoang Thần giới bên kia, là cái gì?
Liệu bọn họ có uy hiếp đến mạng sống của hắn hay không?
Liệu Thập Phương Cao Tháp có thể xây dựng lại hay không?
Và liệu hắn còn có thể tiếp tục đánh cắp Tử Dương chi lực hay không?
Những chuyện này vẫn cứ quanh quẩn ở trong lòng Lý Thủy Đạo, khiến cho hắn không thể không suy nghĩ đối sách sâu xa hơn.
Có lẽ... Hắn cũng nên lên đường đi Bồng Lai Tiên Hải một chuyến mượn dùng bí thuật bói toán của bọn họ để cởi bỏ mối nghi hoặc trong lòng. Nhưng trước khi đi, hắn nhất định phải để cho ba đại thế gia của Ngũ Độc môn biết rõ thực lực của mình.
Một tu sĩ Lý gia có thực lực cường đại đi xa ở bên ngoài, chỉ cần bọn họ không xác định được tin tức hắn đã chết, thì thái độ của bọn họ đối với Lý gia vĩnh viễn sẽ là khách khách khí khí, không dám đụng tới một tơ một hào.
... truy3nyy...
Mật thất của Ám đường, Thiên Trì phường.
Bên trong cánh cửa mật thất dày nặng kia là một căn phòng được bày biện khá đơn giản, chỉ có một chiếc giường đá và một gốc dây leo đang ương ngạnh sinh trưởng trên vách tường phía sau chiếc giường đá kia.
Bộ rễ của nó đã ăn sâu vào vách tường, cũng đâm sâu vào trong bùn đất.
Thoạt nhìn, sẽ có cảm giác gốc dây leo này rất bình thường, nhưng trên thực tế, nó chính là một gốc tứ giai linh thảo Long Cốt Thái Tuế.
Lý Thủy Đạo có thể thăng cấp lên tam giai trong khoảng thời gian cực ngắn như vậy, hoàn toàn là dựa vào công hiệu của gốc linh thảo này.
Mặc khác, lại có một thanh niên đang khoanh chân ngồi trên chiếc giường đá, hắn mặc áo xanh, mặt mày thanh tú.
Người này chính là Lý Thủy Đạo.
Hắn đang chuyên chú nghiên cứu một món vật phẩm trong tay, nó chính là cánh tay phải của Hoang Ma.
Trên cánh tay cụt này có những đường cong cơ bắp rõ ràng, các đốt ngón tay không ngừng tản ra một mảnh hắc quang thâm thúy, năm móng vuốt sắc bén vô cùng, khiến người ta nhìn mà sợ hãi.
Ngón tay Lý Thủy Đạo nhẹ nhàng vuốt ve cánh tay cụt nọ, dường như đang cảm nhận lực lượng và ý vị của nó.
Trên thực tế, phương pháp đơn giản nhất để gia tăng chiến lực của mình chỉ trong khoảng thời gian cực ngắn như vậy, chính là luyện chế một kiện pháp bảo cường đại.
Nếu luyện chế thích đáng, có lẽ cánh tay cụt của Hoang Ma này có thể kích phát ra một môn thần thông cực kỳ cường đại, đó là "Lực trường tử vong".
Thần thông này không chỉ bí ẩn còn vô cùng mạnh mẽ, nếu trong lúc đối chiến với địch nhân, hắn có thể chấn nhiếp khiến cho đối phương phải đứng nguyên tại chỗ không cách nào động đậy được, chẳng phải người ta chỉ có thể liều mạng so đấu cận thân với hắn ư?
Mặt khác, được Tiên Thiềm chân khí gia trì, nhục thân của Lý Thủy Đạo đã trở nên cực kỳ cường hãn rồi. Nếu so sánh với tồn tại cấp bậc đà chủ như Độc Thủ khẳng định là không bằng, nhưng so với Hoang Ma bình thường, lại chẳng thua kém bao nhiêu.
Mà theo hắn suy đoán, có vẻ thứ Vô Tướng Chân Quân của Ngũ Độc môn bên kia am hiểu, chính là đạo pháp ngũ hành, nghĩa là thân thể vốn không phải điểm mạnh của bọn họ.
Đến lúc đó, lấy sở trường của mình công kích sở đoản của đối phương, dù không vận dụng "Tử Nhật Viêm Dương", hẳn là thực lực của hắn vẫn đủ sức chấn nhiếp Vô Tướng Chân Quân bên kia, thậm chí là giết chết đối phương.
Lý Thủy Đạo suy tư thật lâu, cuối cùng mới dứt khoát đánh một đạo pháp quyết về phía cánh tay bị đứt kia. Phía trên cánh tay cụt màu đen ấy vẫn không ngừng tản ra một vầng quang mang màu lục sẫm thâm thúy.
Nhìn thấy mảnh lục mang nồng đậm này, khóe miệng hắn lại xuất hiện một nụ cười.
Đây là oán khí! Oán khí chính là tiếng gào thét đầy phẫn nộ và giãy giụa ở chỗ sâu trong linh hồn trước khi chết của sinh linh.
Phàm là sinh linh bị giết oan giết uổng thì đều có oán khí.
Oán khí càng mạnh càng tốt!
Trên thực tế, lực trường tử vong vốn là một loại công kích vô hình trên phương diện linh hồn, mà oán khí chính là nguyên nhân thúc đẩy khiến cho lực trường tử vong sinh trưởng.
Chỉ khi oán khí ngưng tụ tới một trình độ nhất định nào đó, mới có thể trợ giúp pháp bảo kích phát ra lực trường tử vong.
Ý tưởng luyện khí nảy ra trong đầu Lý Thủy Đạo chính là luyện chế một loại vật phẩm giống như minh khí (đồ chôn theo người chết), như vậy tài liệu cần sử dụng nên là "U Minh Thảo, Quỷ Lệ, Băng Phách, dầu thi thể..."
Lý Thủy Đạo lập tức nghĩ tới hơn mười loại tài liệu phụ trợ luyện khí.
Suy nghĩ bắt đầu khởi động như nước chảy, hiệu quả của các loại tài liệu luyện khí ầm ầm xoay quanh trong đầu hắn.
Về bản chất, quá trình kích phát phần linh hồn còn sót lại bên trong thân thể huyết nhục, vốn thuộc về Luyện Khí Thuật loại tinh xảo, cũng chính là phương pháp luyện khí được Lý Thủy Đạo không ngừng tích lũy kinh nghiệm trong suốt nhiều năm qua.
"Dùng Quỷ Ảnh Ngô Đồng và cánh tay Hoang Ma làm chủ thể, phụ thêm U Minh Thảo, Quỷ Lệ, dầu thi thể...vân vân... tuy những tài liệu này khá rẻ, nhưng chỉ có thể chế tạo một cây pháp trượng mà thôi..." Lý Thủy Đạo vừa suy tư vừa lầm bầm lầu bầu.
Dù chế tạo thành công vật phẩm này, khiến cho nó đủ sức kích phát ra lực trường tử vong, thì nắm một cây pháp trượng yếu ớt trong chiến đấu sẽ mang đến cho hắn khá nhiều phiền toái, hơi không cẩn thận một chút, pháp trượng sẽ bị bẻ gãy dễ dàng.
Đây là luyện chế pháp bảo mà không phải luyện chế pháp khí, nhất định phải thay đổi mạch suy nghĩ.