Đối với Lý Thủy Đạo, đây cũng không phải chuyện hắn thật sự quan tâm.
Bởi vì với gia tộc hắn chỉ cần làm duy nhất một chuyện mà thôi, đó chính là "Giữ mạng", đương nhiên, thi thoảng cũng triển lãm một chút lực uy hiếp của mình vào thời khắc mấu chốt.
Chỉ cần Lý Thủy Đạo còn sống và tiếp tục sống, thì sớm muộn gì Lý thị cũng sẽ trở thành đại gia tộc thứ tư của Ngũ Độc môn.
Nhưng nếu một ngày nào đó hắn chết đi, gia tộc Lý thị sẽ lập tức xuống dốc.
Nếu khi đó gia tộc Lý thị lại không có nhân tài nào mới xuất hiện, lại còn bành trướng quá mức, còn chiếm dụng tài nguyên của Ngũ Độc môn đến tình trạng làm cho người ta đỏ mắt, thì tất nhiên gia tộc Lý thị cũng sẽ như gia tộc Lam thị ngày xưa, như một con hổ đã mất răng nanh bị đàn sói công kích, kết cục bị tiêu diệt vốn chỉ diễn ra trong khoảnh khắc mà thôi.
Đây chính là nguyên nhân vì sao rất nhiều tồn tại được coi là cột trụ kình thiên của gia tộc đều cực kỳ cẩn thận, không phải vạn bất đắc dĩ, bọn họ đều không muốn ra tay.
Lý Thủy Đạo điểm một ngón tay ra, Hồng Liên Hắc Hỏa nóng bỏng đã nhanh chóng lao tới, hòa tan Minh Kính Thạch từng chút một, từ từ loại bỏ tạp chất đang ẩn chứa bên trong.
Minh Kính Thạch ở trong hỏa diễm dần dần trở nên óng ánh long lanh, tựa như một khối thủy tinh tinh khiết hoàn mỹ.
Kế tiếp, hắn bắt đầu xử lý U Quang Phỉ Thúy và Phượng Hoàng Lưu Ly. Cũng biến chúng thành một viên thủy tinh thể dung hợp.
Đến cuối cùng, Lý Thủy Đạo rắc Huyễn Ảnh Sa vào trong khối linh tài vừa dung luyện thành công.
Chịu ảnh hưởng bởi sức nóng đến từ Hồng Liên Hắc Hỏa, Huyễn Ảnh Sa nhanh chóng bị hòa tan và thẩm thấu vào toàn bộ thể dung hợp vừa rồi.
Trong lúc nhất thời, toàn bộ quá trình luyện chế bắt đầu phát sinh biến hóa, dị tượng nhao nhao xuất hiện, vô số ảo ảnh không ngừng nhảy nhót bên trong lò luyện, giống như muốn dung nhập toàn bộ thiên địa vào trong đó.
Trải qua vô số lần tỉ mỉ điều chỉnh và điều khiển độ lửa, rốt cuộc Huyễn Nhật Ma Kính cũng được sinh ra ngay trong tay Lý Thủy Đạo.
Tấm gương này màu đen như mực, tựa như có thể cắn nuốt tất cả ánh sáng bên ngoài, nhưng bên trong lại ẩn chứa vô tận huyền bí.
Nó có thể chiếu rọi vầng mặt trời màu tím ở Thượng giới, từ đó dẫn dắt Tử Dương chi lực vô tận đến thế gian này, để các tu sĩ ở Hạ giới có thể hấp thu, nhanh chóng gia tăng tu vi.
Lý Thủy Đạo cũng nhờ vào quá trình này mới có được thực lực như ngày hôm nay.
Hắn lập tức rót pháp lực vào, bắt đầu luyện hóa tấm Huyễn Nhật Ma Kính này.
Chỉ thấy tấm gương nọ bay lơ lửng giữa không trung trước mặt Lý Thủy Đạo, hai tay hắn không ngừng bấm niệm pháp quyết, trong miệng liên tục lẩm bẩm, lại đánh ra mấy đạo pháp quyết huyền ảo.
Vấn đề là kết quả lại khiến người ta vô cùng thất vọng, bởi vì toàn bộ quá trình đều chính xác nhưng bên trong ma kính hoàn toàn không có một chút ánh sáng mặt trời nào được phản chiếu ra, phảng phất như vào giờ phút này, món bảo vật ấy đã trở nên vô dụng rồi.
Lý Thủy Đạo thoáng cau mày, trong lòng âm thầm dâng lên một loại cảm giác mất mát đến khó hiểu. Hắn không cam lòng, lại lấy ra một quyển sách ố vàng, bên trên có ghi lại toàn bộ nội dung về phương pháp luyện chế Thập Phương Cao Tháp, Huyễn Nhật Ma Kính cùng với Phân Quang Thiên Tinh.
Đến cuối cùng, hắn cũng phải thừa nhận rằng lỗ hổng kia đã bị ngăn chặn...
Lý Thủy Đạo thoáng thở dài một hơi, ôm đầy bất đắc dĩ trong lòng, rời khỏi phòng luyện khí.
...
Thiên Trì phường.
Tại tột tòa tiểu viện cổ kính, giăng đèn kết hoa, có một vị công tử trẻ trung, chừng hơn hai mươi tuổi hôm nay cưới tân nương.
Đây cũng chỉ là một chuyện rất đỗi bình thường tại Thiên Trì phường. Nhưng không ai hay biết, vị công tử trẻ tuổi có tên là Lý Nhất Khánh này, chính là nhi tử độc nhất của Lý Thủy Đạo.
Lý Nhất Khánh cũng không kế thừa thiên phú kinh tài tuyệt diễm của phụ thân. Ngược lại, con đường tu hành của gã có chút bình thản, không hề triển lộ ra một chút tài hoa nào. Nhưng đương nhiên, chuyện này cũng không ảnh hưởng đến cuộc sống hạnh phúc của gã ở Thiên Trì phường.
Hôm nay, gã cưới một vị thê tử dịu dàng, xinh đẹp động lòng người, tên là Vương Cẩn Hồng.
Nàng không chỉ có dung mạo xinh đẹp tuyệt trần, còn có tâm địa thiện lương, rất được hàng xóm láng giềng yêu thích.
Đáng tiếc, nàng chỉ là một phàm nhân.
Tình cảm giữa nàng và Lý Nhất Khánh vô cùng sâu đậm. Hai người quen biết nhau từ lúc nhỏ, lại cùng trải qua rất nhiều mưa gió.
Bởi vậy, ở trong lòng Lý Nhất Khánh, Vương Cẩn Hồng không chỉ là thê tử của gã, còn là người quan trọng nhất trong cuộc đời gã.
Gã nguyện vì nữ nhân này mà từ bỏ tất cả, bao gồm cả con đường tu tiên xa xôi không thể chạm tới kia.
Lý Thủy Đạo không can thiệp vào chuyện này, hắn tuyệt đối không ép buộc nhi tử nhà mình.
Vào năm Lý Nhất Khánh thành hôn với Vương Cẩn Hồng, mẫu thân Khương thị của Lý Thủy Đạo đã qua đời vì bệnh nặng.
Biến cố bất ngờ này khiến cho Lý Thủy Đạo không thể không tạm thời buông bỏ chuyện tu hành, đứng ra giải quyết hậu sự cho mẫu thân.
Trong tang lễ, vì mối quan hệ với Chu Hồng Linh mà Lý Nhất Khánh tới thăm. Và gã hoàn toàn không biết, vị lão phụ nhân hiền lành Khương thị kia chính là nãi nãi ruột thịt của mình.
Một năm sau, Vương thị sinh hạ một nam hài.
Hai năm sau, Vương thị sinh ra một nữ hài.
Ba năm sau, Vương thị lại sinh hạ nam anh.
Lý Thủy Đạo hết sức hài lòng với nữ tử phàm nhân này.
Tuy nhi tử Lý Nhất Khánh của hắn không có thiên phú trên phương diện tu hành, nhưng phương diện khác lại có thiên phú rất tốt.
Bọn họ đã cố gắng đặt nền móng như vậy, thì khẳng định là tương lai của gia tộc Lý thị sẽ phồn vinh hưng thịnh.
Thời gian thấm thoắt thoi đưa, Lý Nhất Khánh và Vương Cẩn Hồng vẫn luôn gắn bó không xa rời, cùng nhau trải qua rất nhiều đoạn thời gian sung sướng và bi thương.
Mà trên con đường tu hành, Lý Thủy Đạo cũng đang đi càng lúc càng xa...
Đáng tiếc, vận mệnh lại một lần nữa vươn ma trảo về phía Lý gia.
Vào thời khắc mấu chốt khi Lý Thủy Đạo bế quan tu hành, phụ thân Lý Hạo Sơn của hắn đã hao hết thọ nguyên, sinh mệnh bị đe dọa.
Lý Thủy Đạo biết được tin tức này, vội vàng chạy về gia tộc, chỉ có thể trông thấy phụ thân đang nằm trên giường, sắc mặt tái nhợt, hơi thở mỏng manh.
Dù là một người có ý chí sắt đá, nhưng đứng trước tình cảnh này, trong lòng Lý Thủy Đạo cũng có trào dâng cảm xúc, bi thương bộc phát khó có thể kiềm chế nổi.