Lý Thiên Tuyệt nghe vậy, lại trầm mặc một lát mới hỏi: "Nếu đối phương không đồng ý thì sao?"
Lý Thủy Đạo chỉ cười mà không nói...
Nếu không thể đàm phán thành công, hắn cứ chuyên tâm tu luyện là được, tuyệt đối sẽ không tham dự vào ván cờ với bối cảnh có đám Hoang Ma kia.
Chẳng qua không rõ mục đích của Hoang Ma, thì hắn cũng không biết rốt cuộc ván cờ này của Hoang Ma lớn đến mức nào, có lẽ nó đã sớm bao phủ toàn bộ thế giới này, toàn bộ mọi người vào trong rồi.
Đứng trước tình huống này, gia tăng thực lực là chủ động phòng ngự, mà hết thảy mọi hành động rời xa Hoang Ma cũng chỉ là bị động phòng ngự mà thôi.
Nếu có thể mau chóng gia tăng thực lực, dù mạo hiểm một chút cũng đáng giá.
truyện yy
Hai tháng sau, tại chỗ sâu bên trong Thúy Bình sơn, một nhánh gia tộc tự xưng là Dương thị Hắc sơn vừa chuyển đến định cư ở đây. Bọn họ làm việc luôn khiêm tốn, cả ngày thường ở trong nhà, thần bí dị thường.
Thúy Bình sơn Dương thị.
Trong từ đường, hương hỏa cường thịnh, có ba hàng linh vị được thờ phụng ở nơi này, nhưng bên trên mỗi một tấm linh bài lại không viết bất cứ một cái tên nào.
Bọn họ thờ phụng toàn linh vị trống không.
Hai tam giai tu sĩ của Dương gia là một nam một nữ vừa lặng yên tiến vào từ đường, bàn chân đạp trên con đường mòn lát đá xanh, tiến vào một gian mật thất.
Nam tử tên là Dương Nguyên Tổ, dáng người khôi ngô, khuôn mặt lạnh lùng, nữ tử tên là Dương Nguyên Tú, dáng người uyển chuyển, khuôn mặt xinh đẹp tuyệt trần.
Có một thanh niên đang ngồi ngay ngắn bên trong mật thất, tinh tế thưởng thức chén trà trên tay. Thanh niên này chính là Lý Thủy Đạo.
Ở thời điểm hắn nhìn thấy hai người kia xuất hiện, trong mắt không khỏi lóe lên một tia vui mừng, lập tức đứng dậy chào đón: "Gia tộc Lý thị Ngũ Độc môn, Lý Thủy Đạo bái kiến hai vị đạo hữu."
Dương Nguyên Tổ và Dương Nguyên Tú đồng thời chắp tay nói: "Ra mắt Lý đạo hữu."
Ba người lập tức phân chủ khách cùng ngồi xuống, Lý Thủy Đạo dứt khoát đi thẳng vào vấn đề: "Ta đã cẩn thận nghiên cứu về《 Ngũ Hành Ngũ Độc Trận 》, thứ này đúng là hàng thật giá thật không thể nghi ngờ. Chi nhánh của quý gia tộc cũng đã thuận lợi tiến vào Hắc sơn rồi, thật là may mắn. Chỉ có một điều, không biết khi nào ta mới có thể lĩnh ngộ Đại Ngũ Hành chi lực kia?"
Dương Nguyên Tổ và Dương Nguyên Tú thoáng đưa mắt nhìn nhau, trong mắt lóe lên một tia thâm ý.
Dương Nguyên Tổ mỉm cười, khẽ nhấp một ngụm trà, sau đó chậm rãi nói: "Đạo hữu đừng vội, tuy 《 Ngũ Hành Ngũ Độc Trận 》 kia có lưu truyền trong tay ba đại gia tộc của Ngũ Độc môn, nhưng bọn họ lại bảo vệ nó như chí bảo, tuyệt đối không dễ dàng để lộ ra ngoài, càng sẽ không dễ dàng chia sẻ nó cho gia tộc Lý thị mới lên cấp như các ngươi. Mà gia tộc Dương thị chúng ta lại nguyện ý xem nó như lễ gặp mặt, có thể thấy được bên trong chuyện này, ẩn chứa thành ý nhiều đến cỡ nào."
Dương Nguyên Tú cất giọng dịu dàng, lập tức tiếp lời: "Dương gia chúng ta thật lòng hy vọng có thể kết làm đồng minh với Lý gia. Chúng ta đưa chi nhánh Dương gia đến tay các ngươi, cũng giống như Hoàng đế nước láng giềng đưa Thái tử vào lãnh thổ này, để làm 'Con tin' trong tay các ngươi vậy. Ta nghĩ, hẳn là Lý đạo hữu cũng hiểu được hàm nghĩa trong đó."
Trong mắt Lý Thủy Đạo lóe lên một tia tinh quang, đương nhiên hắn hiểu rõ phân lượng trong đó. Nếu Dương gia đùa giỡn với hắn, hắn hoàn toàn có thể ra tay tàn sát tộc nhân của Dương thị để trút giận.
Đương nhiên Dương gia chịu đưa "Con tin" tới, thì tính toán của bọn họ bên trong chuyện này cũng không nhỏ.
Lý Thủy Đạo hít sâu một hơi, lập tức trầm giọng nói: "Thành ý của hai vị đạo hữu, trong lòng Lý mỗ đã sáng tỏ. Nếu như sau này, chúng ta phải đối phó với tu sĩ của Thanh Lân đường, chỉ cần gặp được tu sĩ tự giới thiệu là Dương thị Thương Châu, Hắc Sơn Lý thị chúng ta nhất định sẽ hạ thủ lưu tình, mở một mặt lưới, tuyệt đối không đuổi tận giết tuyệt."
Trong mắt Dương Nguyên Tổ lóe lên một tia hài lòng, gã tiếp tục nói: "Lý đạo hữu, có lẽ ngươi đã sớm đoán được rồi. Mục đích chân chính của Dương gia chúng ta vốn không phải là xâm lấn Hắc Sơn. Kẻ chân chính có ý đồ này là người khác. Sở dĩ chúng ta đưa "Con tin" đến trong tay ngươi, chính vì hi vọng chúng ta có thể tranh đấu ở mặt ngoài, nhưng bên trong vẫn duy trì trạng thái kết minh, cùng nhau đối kháng với địch nhân chân chính."
Lý Thủy Đạo gật đầu, tỏ vẻ đã hiểu. Sau khi trầm ngâm một lát, hắn mới mở miệng nói: "Đã như vậy, coi như Lý mỗ ta cùng với hai vị đạo hữu đã đạt thành nhận thức chung rồi, sẽ cùng nhau đối phó với kẻ địch chân chính."
Dương Nguyên Tú mỉm cười gật đầu.
Dương Nguyên Tổ cũng mở miệng phụ họa: "Xin Lý đạo hữu cứ yên tâm, nếu bên chúng ta có được bất kỳ tin tức gì có liên quan đến chuyện Thanh Lân đường xâm lấn, chắc chắn sẽ thông báo trước cho ngươi. Đến lúc đó, ngươi có thể thiết lập mai phục, đi đối phó bọn họ."
Ánh mắt Lý Thủy Đạo tỏa sáng, hắn biết, rất có thể tồn tại được gọi là tu sĩ Thanh Lân đường này chính là Hoang Ma của Tử Dương môn.
Thoạt nhìn Dương thị Thương Châu đang phản bội Thanh Lân đường, âm thầm cấu kết với Ngũ Độc môn Lý thị, nhưng trên thực tế, bọn họ lại đang muốn lợi dụng gia tộc bọn họ để tiêu diệt Hoang Ma của Tử Dương môn.
Đây là một chiêu xua hổ nuốt sói cực kỳ đơn giản.
Để thực hiện được mục đích làm Lý thị động tâm, bọn họ đã bỏ ra vốn khá lớn,《 Ngũ Hành Ngũ Độc Trận 》 chỉ là lễ gặp mặt, Đại Ngũ Hành chi lực là dụ hoặc, còn chi mạch Dương thị chính là một liều thuốc an thần.
Đương nhiên nếu chuyện này có biến, chủ mạch Dương thị Thương Châu xảy ra vấn đề, Dương thị Hắc Sơn vẫn có thể lưu lại huyết mạch truyền thừa.
Nếu Lý Thủy Đạo bị kéo xuống nước, Tử Dương Ma Quân cũng không phải kẻ ăn chay ngồi không một chỗ. Chưa nói đến Tử Dương Ma Quân, ngay cả Dư Sĩ Hoài của phân đà Thương Châu, Lý Thủy Đạo cũng không dám chắc.
Nhưng hắn dám khẳng định là hiện giờ thực lực của Dư Sĩ Hoài đã vượt xa Độc Thủ trong trạng thái Hoang Ma hóa.