Lý Thủy Đạo đứng bên cạnh ngọn lửa, khuôn mặt cực kỳ chuyên chú mà nghiêm túc. Chỉ thấy hai tay hắn nhanh chóng bắt quyết, không ngừng bắn ra từng đạo pháp quyết như linh xà từ đầu ngón tay, chuẩn xác đánh về phía hạt châu màu xanh nọ.
Mỗi một đạo pháp quyết đều có tác dụng như ấn ký, khắc hoạ từng đạo trận văn lên bề mặt hạt châu màu xanh lục kia.
"Cuối cùng cũng luyện thành Hồi Linh Bảo Châu." Trong mắt Lý Thủy Đạo lóe lên một mảnh vui mừng.
Hắn cẩn thận kiểm tra viên bảo châu nọ. Cả về ngoại hình, độ sáng bóng, hay là mỗi một đường trận văn trên đó, đều hoàn mỹ không hể khác biệt với hình ảnh ở trong trí nhớ của hắn.
Kế tiếp chính là nghiệm chứng!
Dao động không gian chợt lóe, một tấm kính hình tròn đen như mực nhanh chóng xuất hiện giữa hư không. Mặt kính màu đen nhánh mang đến một loại cảm giác vô cùng quỷ dị, dường như nó có thể cắn nuốt tất cả mọi thứ xung quanh.
Pháp bảo: Huyễn Nhật Ma Kính.
Luồng linh hỏa trong tay Lý Thủy Đạo chợt lóe, Hồi Linh Bảo Châu đã hoàn mỹ dung hợp vào mặt sau của Huyễn Nhật Ma Kính.
Hắn nâng ngón tay lên, nhanh chóng đánh ra một đạo pháp quyết, nhưng Huyễn Nhật Ma Kính lại giống như vật chết, không có lấy một chút phản ứng nào.
Thất bại rồi!
"Vì sao lại thất bại?" Lý Thủy Đạo lẩm bẩm một câu.
Dù hắn đã phục khắc hoàn mỹ đống trận văn, nhưng luyện chế ra viên Hồi Linh Bảo Châu này lại không thể đánh thức được linh tính của Huyễn Nhật Ma Kính.
Thật hiển nhiên, điểm mấu chốt dẫn đến quá trình luyện khí thất bại là vì hắn không có chân chính lý giải được bản chất của Hồi Linh Bảo Châu.
Lý Thủy Đạo khẽ hít sâu một hơi, bắt đầu viết hai chữ "Hoang Ma" lên vách tường của Băng Thi động.
"Hồi Linh Bảo Châu là pháp bảo do Hoang Ma luyện chế, mục đích của nó là ngăn cản những người giống như ta ăn cắp Tử Dương chi lực." Lý Thủy Đạo thấp giọng lẩm bẩm.
Huyễn Nhật Ma Kính là thông đạo hấp thu Tử Dương chi lực từ Thượng giới, Hồi Linh Bảo Châu lại là một cái chìa khóa để mở cánh cửa thông đạo kia.
Phải biết rằng, sau khi Hoang Ma cấp cao của Hoang Thần giới phát hiện ra có người đánh cắp Tử Dương chi lực, nó đã dùng một loại phương pháp không biết để khóa lại Tử Dương chi lực, chỉ kẻ có được Hồi Linh Bảo Châu mới có thể mở ra cái khóa này.
Một người Hạ giới muốn tìm hiểu nguyên lý luyện khí trong tay Hoang Ma cấp cao? Đương nhiên là không thể.
Nhưng vẫn còn một phương pháp khác để xử lý chuyện này!
Trong mắt Lý Thủy Đạo lóe lên một tia tàn khốc.
Phương pháp này chính là trực tiếp đi cướp đoạt hoặc là trộm Hồi Linh Bảo Châu của phân đà Thương Châu.
Chỉ có điều… nếu hắn quyết định làm như vậy, thì ít nhất bản thân cũng phải đối mặt với sự truy sát của mười mấy tên tam giai ma tu thuộc Tử Dương môn.
Có chạy được không?
Lý Thủy Đạo nhắm hai mắt lại, trong mắt lóe lên một tia tinh mang, sau đó lại lắc lắc đầu, trực tiếp phủ định ý tưởng nguy hiểm này.
Bởi vì dù hắn có thể chạy thoát được, cũng không thể đánh chủ ý vào thứ này được. Tình huống lần trước đã đủ để cảnh tỉnh hắn rồi. Vẫn phải nghĩ hết mọi biện pháp để tự mình luyện chế Hồi Linh Bảo Châu, chỉ khi làm như vậy mới có thể che giấu kỹ càng, thản nhiên đánh cắp Tử Dương chi lực.
Nếu để Hoang Ma cấp cao của Hoang Thần giới biết được "Hồi Linh Bảo Châu" bị mất trộm, nó lại thay đổi một cái "Khóa" khác, thì đến lúc ấy, dù hắn đã lấy được chìa khóa, cũng thành vô nghĩa!
Lý Thủy Đạo khoanh chân ngồi, nhắm mắt ngưng thần, trong đầu không ngừng hồi tưởng lại những gì mình biết về Hoang Thần giới, hy vọng có thể ôn cũ biết mới tìm được biện pháp giải quyết vấn đề này.
Không biết đã qua bao lâu, Lý Thủy Đạo chợt mở to mắt, trong mắt hiện lên một tia mê mang. Sau khi chuyên tâm suy nghĩ, hắn chợt phát hiện ra rằng, chuyện mình muốn làm vốn là không thể!
Bản thân hắn cũng chỉ là một tên tu sĩ của Hạ giới, làm sao có thể tìm hiểu ra nguyên lý luyện khí của Hoang Ma cấp cao tại Thượng giới?
Phương pháp duy nhất chính là thử!
Thử lung tung một hồi!
Đây là phương pháp ngu nhất, nhưng cũng là phương pháp duy nhất.
Phương pháp luyện khí khác không thay đổi, cứ trực tiếp thay đổi loại linh hỏa luyện khí thành "Cự Linh Độc Hỏa" thử lại một lần xem sao.
Dùng tứ giai linh tài có giá trị đến mười vạn linh thạch đi thử nghiệm lung tung, đúng là xa xỉ quá đỗi.
Trong tay hắn lại một lần nữa bùng lên Cự Linh Độc Hỏa màu lục sẫm, luồng hỏa diễm này không ngừng tản ra khí tức cay độc mà âm trầm.
Có thể nói khi ở dưới đáy tòa Băng Thi động lạnh như băng mà cực kỳ thích hợp này, độc hỏa lập tức được hoàn cảnh gia trì, khiến cho lực lượng càng tăng thêm.
Hải Tâm Thúy Ngọc vô cùng trân quý, đang lơ lửng giữa không trung, trực tiếp bị độc hỏa màu lục sẫm kia bao lấy.
Lý Thủy Đạo nhanh chóng đánh ra từng đạo pháp quyết phức tạp. Những đạo pháp quyết này trực tiếp ngưng kết thành từng luồng quang hoa trong không khí, sau đó chậm rãi rơi xuống phía trên Hải Tâm Thúy Ngọc.
Từng đạo pháp quyết rơi xuống, những đường trận văn dần dần hiển hiện trên bề mặt của Hải Tâm Thúy Ngọc.
Theo thời gian trôi qua, trận văn bên trên viên ngọc màu xanh kia càng ngày càng thêm phức tạp, chúng đan xen vào cùng một chỗ, tạo thành một đồ án hoàn chỉnh.
Lúc này, Hải Tâm Thúy Ngọc đã hóa thành một viên hạt châu tròn vo màu xanh lục.
Luyện khí kết thúc...
Một viên Hồi Linh Bảo Châu mới tinh vừa sinh ra trong tay Lý Thủy Đạo.
Viên bảo châu này hoàn toàn khác với viên Hồi Linh Bảo Châu trước đó, nó đen tối không một tia ánh sáng, mặt ngoài tràn ngập từng sợi khói độc, thuần túy là một viên độc châu.
"Thứ này... Chỉ cần nhìn bề ngoài đã cảm thấy nó không đúng." Lý Thủy Đạo nhìn viên Hồi Linh Bảo Châu trong tay, giữa hai đầu lông mày lập tức toát ra một tia ghét bỏ.
Tuy trong lòng hắn đã sớm không ôm hy vọng quá lớn, nhưng vẫn quyết định tiến hành thử nghiệm một lần.
Coi ngựa chết như ngựa sống mà chữa.
Hắn dứt khoát khảm nạm viên Hồi Linh Bảo Châu vừa được luyện chế xong lên Huyễn Nhật Ma Kính, lại âm thầm mặc niệm pháp quyết, sau đó đánh ra một luồng linh quang màu tím.