Mặt khác, tần suất hỏa cầu phun ra giảm xuống trên diện rộng cũng là một chuyện tốt. Nếu hấp thu quá nhiều Tử Dương chi lực chỉ trong vòng một khoảng thời gian cực ngắn tất sẽ làm Ma Tôn tại Hoang Thần Giới chú ý, không bằng cứ dứt khoát giảm xuống tần suất, áp dụng chiến lược tế thủy trường lưu, liên miên không dứt.
Hiện giờ hắn đã đánh cắp được Tử Dương chi lực, cũng có nghĩa là 《 Tiên Thiềm Khí 》 lại đủ điều kiện để tiếp tục tu luyện rồi. Thức thứ chín bên trong 《 Tiên Thiềm Khí 》 cũng chính là cảnh giới tối cao của môn công pháp này.
Thiềm Hóa Trường Sinh chính là cảnh giới do người sáng lập nên công pháp này tưởng tượng ra nhưng chưa thể thực hiện được, và hắn sẽ là người thực hiện nó.
...
Một ngày này, thiên địa nhị khí bên trong kho hàng yên tĩnh nọ, lại đột nhiên xuất hiện động tĩnh dị thường.
Tu sĩ trấn thủ nhà kho tên là Lý Hạo Minh, thân là một nhị giai tu sĩ, gã cực kỳ mẫn cảm với sự biến hóa của thiên địa linh khí.
Giờ phút này, gã đang cau mày, trong lòng kinh ngạc không thôi, lại âm thầm phỏng đoán, không biết nguyên nhân gì đã dẫn đến dị tượng bất thình lình này?
Gã lập tức bước vào nhà kho, chỉ thấy một xà nữ có dáng người thướt tha cùng với Khâu Lan Anh thân phận thần bí đang sóng vai đứng thẳng, khí chất của hai người bọn họ khác nhau, nhưng lại tản ra một luồng khí tức làm người ta kính sợ.
Mà ngay tại khoảng không ở giữa các nàng, lại có một bóng người hư ảo đang chậm rãi ngưng thực, giống như người nọ vừa từ trong hư vô đi ra, nhẹ nhàng đặt chân xuống nhân gian này vậy.
Xung quanh người này là một thế giới kỳ quái, giống như một bức tranh rực rỡ, lại bày ra vô số cảnh tượng kỳ huyễn bên trong.
Lý Hạo Minh lộ vẻ kinh ngạc không thôi.
Hư cảnh!
Dị thú!
Cường giả cảnh giới Nạp Hư!
Những ý niệm này nhanh chóng hiện lên trong đầu Lý Hạo Minh, khiến cõi lòng gã tràn đầy khiếp sợ, khó có thể diễn tả bằng ngôn từ.
Lúc này, xà nữ và Khâu Lan Anh đều đưa mắt nhìn chằm chằm vào gã.
Cảm nhận được ánh mắt hung hãn của hai nàng, xương sống của Lý Hạo Minh lập tức biến thành lạnh lẽo, chờ tới khi nhìn lại, gã mới biết, hóa ra bóng người hư ảo kia chính là lão tổ Nạp Hư cảnh của gia tộc bọn họ, Lý Thủy Đạo.
Gã không dám chậm trễ, vội vàng quỳ rạp xuống đất.
"Cung nghênh lão tổ hàng lâm." Lý Hạo Minh hô lớn.
Bóng dáng kia đã hoàn toàn ngưng thực, hắn chính là cây cột chống trời của Lý gia, Tử Ảnh U Khách Lý Thủy Đạo.
Hắn quét đôi mắt sáng như đuốc của mình nhìn quanh bốn phía, cuối cùng mới dừng lại ở trên người Lý Hạo Minh.
"Ngươi tên là gì?" Giọng nói xa xăm mà thâm trầm của Lý Thủy Đạo vang lên.
"Ta tên Lý Hạo Minh." Giọng nói của Lý Hạo Minh thoáng lộ ra một chút run rẩy, trong lòng vừa khẩn trương vừa kích động.
Bối phận chữ Hạo giống như phụ thân của hắn.
Lý Thủy Đạo: "..."
Lý Thủy Đạo vung tay lên, lập tức thu xà nữ và Khâu Lan Anh vào trong Hư cảnh.
Sau đó, hắn cất bước rời khỏi nhà kho, lúc đi ngang qua bên cạnh Lý Hạo Minh, lại nhẹ nhàng vỗ vỗ bờ vai của gã, giống như một vị trưởng bối động viên vãn bối.
"Canh giữ nhà kho cho tốt, cống hiến nhiều cho gia tộc." Ánh mắt Lý Thủy Đạo lộ ra vẻ thân tình, nói.
"Tuân mệnh lão tổ!" Lý Hạo Minh cảm động đến rơi nước mắt, gã biết rõ đây là sự cổ vũ và mong đợi của lão tổ đối với mình. Gã trịnh trọng gật đầu, trong lòng âm thầm thề nguyện, tuyệt đối sẽ không phụ kỳ vọng của lão tổ, sẽ tận trung với cương vị công tác đã được gia tộc giao phó.
...
Băng Thi động.
Lý Thủy Đạo lại lần nữa quay về nơi đây.
Ở sâu bên trong Băng Thi động, thi khí tràn ngập, khói độc lượn lờ.
Tại vị trí u ám này, Lý Thủy Đạo chỉ có một mình, hắn khẽ vươn ngón tay thon dài mà mạnh mẽ của mình tới, nhẹ nhàng lấy đi thi độc đang ẩn chứa bên trong Băng Thi động này. Thi độc kia giống như một mảnh sương khói màu đen, không ngừng tản ra mùi vị tanh tưởi khiến người ta buồn nôn, nhưng ở trong tay Lý Thủy Đạo, nó lại giống như một đứa hài đồng ngoan ngoan, tùy ý mặc cho hắn bài bố điều khiển.
Sau đó, Lý Thủy Đạo thúc giục pháp lực trong cơ thể, trực tiếp dẫn Cự Linh Độc Hỏa màu xanh biếc ra.
Ngọn lửa này hừng hực nhảy lên, phảng phất như tự có sinh mệnh của mình. Nó và thi độc va chạm vào nhau, phát ra tiếng vang ti ti.
Dưới thủ pháp khống chế điêu luyện của Lý Thủy Đạo, Cự Linh Độc Hỏa bắt đầu nung khô thi độc từng chút từng chút một, cuối cùng đã rèn luyện thành một viên đan dược màu đen.
Quá trình hắn luyện chế độc đan giống như đúc với quá trình Ma Cổ Độc Vương dẫn Thâm Uyên Chướng Khí tới luyện chế độc đan.
Tuy Lý Thủy Đạo đã luyện chế ra một viên tam giai độc đan, nhưng nó vẫn chỉ là tử độc, căn bản không thể chống cự được năng lực không gian triệu hoán của Hư cảnh.
Không phải hoạt độc căn bản không đối phó được tam giai tu sĩ.
"Rốt cuộc bí ẩn của hoạt độc là cái gì?"
"Rốt cuộc vạn vật có linh là có ý gì?"
"Hoặc là khái niệm vạn vật có linh này cũng chỉ là một câu nói lung tung, đáp qua loa cho xong chuyện, trong khi điểm huyền bí chân chính là thứ khác."
"Bất kể như thế nào loại hoạt độc này cũng chân chính tồn tại, mà chỉ cần nó tồn tại, thì nhất định có thể tu luyện ra."
... truy.ện.yy ...
Thời gian chậm rãi trôi qua trong quá trình trầm tư của Lý Thủy Đạo, hắn đang cực kỳ chăm chú đi tìm hiểu hoạt độc chi đạo...
Băng Thi động, Thúy Bình sơn.
Trong hang động tĩnh mịch, Lý Thủy Đạo đang đắm chìm trong tu luyện 《 Huyết Thực Độc Chưởng 》.
Môn chưởng pháp tàn độc này đã được hắn luyện đến mức lô hỏa thuần thanh, dường như trong lòng bàn tay hắn đang ẩn chứa một luồng độc lực vô tận, chỉ cần nhẹ nhàng chạm vào, đã có thể ăn mòn địch nhân thành huyết thủy.
Ở sâu bên trong hang động, dáng người hắn cường tráng, động tác lưu loát, giống như một con rết màu máu có trăm ngàn cái chân, đang leo trèo bên trong hang động, phát ra âm thanh ma sát dọa người, khiến người ta không rét mà run.
Sau khi tu luyện xong một bộ 《 Huyết Thực Độc Chưởng 》, Lý Thủy Đạo lại khoanh chân ngồi trên một khối đá bằng phẳng, mở một quyển trục mang phong cách cổ xưa ra—— 《 Ngũ Độc Ngũ Hành Tuyệt Trận 》.