Độc Y Thần Nữ: Phúc Hắc Lãnh Đế Cuồng Sủng Thê

Chương 642

Edit: V.O

"Sao có thể không còn? Cũng không hẳn là không thể trở về Sáng Thế Thần Điện." Đáy mắt Tề trưởng lão hiện lên suy đoán không chắc chắn.

Sở dĩ bọn họ lựa chọn đi theo Bạch Vũ, chỉ là muốn mượn danh hào của Bạch Vũ đoạt lại quyền nắm Sáng Thế Thần Điện trong tay. Nhưng bây giờ xem ra, công chúa Bạch Vũ muốn là thuộc hạ chân chính, mà không phải là một đám trưởng bối tự cho mình rất cao, bọn họ không muốn nghe lời cũng chỉ có thể chọn chỗ khác.

Thủy trưởng lão trừng mắt: "Ngươi đang nói bậy gì vậy? Từ lúc chúng ta trở mặt với Thượng Quan Vân Trần, rời khỏi Sáng Thế Thần Điện đã không còn đường lui rồi. Ngươi và ta đều rất rõ Thượng Quan Vân Trần và cha hắn - Thượng Quan Dương là dạng người gì, bọn họ trừng mắt tất báo (ý chỉ một hành động trừng mắt nhỏ nhoi cũng muốn phải trả thù. Ý nói lòng dạ cực kỳ hẹp hòi), thủ đoạn độc ác. Nháo đến mức này, thậm chí đã bắt đầu phái người ám sát, đã nói lên bọn họ sẽ không buông tha, chúng ta muốn trở về hoàn toàn là nằm mơ."

"Nhưng thoáng chốc Thần Điện đã có nhiều người đi như vậy, còn đều là Trưởng lão, chắc chắn lòng người không yên, Thượng Quan Vân Trần cũng chưa hẳn không hy vọng chúng ta trở về, chỉ cần chúng ta cho hắn ta một cái bậc thang đi xuống..."

"Tề trưởng lão!" Đột nhiên sắc mặt Thủy trưởng lão âm trầm xuống, lạnh lùng ngắt lời Tề trưởng lão: "Ngươi muốn bán đứng công chúa?"

Tề trưởng lão cười gượng hai tiếng: "Cũng không tính là bán đứng, bây giờ công chúa đã là Vương Hậu Ám Dạ Đế Quốc, ta không tiếp nhận nàng cũng là điều nên làm."

"Nên làm? Sao ngươi có thể nghĩ như vậy? Khó trách các Trưởng lão có thâm niên lâu đều đã chết, trước giờ ngươi lại chưa từng gặp phải một lần ám sát nào. Ngươi đã từng tiếp xúc với người của Thượng Quan Vân Trần đúng không, ngươi đã đồng ý với bọn họ chuyện gì rồi hả?" Thủy trưởng lão cười lạnh.

Tề trưởng lão vỗ bàn thật mạnh: "Ngươi không nên nói bậy! Ta có thể thành thật nói chuyện này với ngươi, sao có thể phản bội các ngươi?"

"Bây giờ ngươi không phản bội, diendaanleequuydoon – V.O, nhưng ngươi lượn lờ không chắc chắn, chính là tối kỵ. Ai mà muốn một Tường đầu thảo (Ý nói ý chí không kiên định, ai nói gì thì theo nấy, bản thân không có chủ kiến, cũng được coi là người ba phải)? Ngươi có nghĩ tới không, cho dù ngươi báo tin tức của công chúa cho Thượng Quan Vân Trần, trở về Sáng Thế Thần Điện, hắn ta thật sự sẽ còn tin tưởng ngươi? Cho dù hắn ta không muốn ngươi chết cũng sẽ không thể cho ngươi tiếp xúc quyền lợi gì, thanh danh của ngươi cũng triệt để thối tha, đến lúc đó ngươi phải làm sao?" Thủy trưởng lão gằn từng tiếng thúc ép.

Tề trưởng lão càng nghe càng kinh hãi, mồ hôi lạnh không khỏi ứa ra. Dựa vào sự ngoan độc của Thượng Quan Dương và Thượng Quan Vân Trần, nếu thật sự thắng, sao còn có thể để ông sống? Tuyệt đối là giết người diệt khẩu.

Mà đi theo công chúa, tuy rằng không thể nắm Sáng Thế Thần Điện trong tay, nhưng sẽ không chết! Nhân phẩm của công chúa Bạch Vũ tốt hơn Thượng Quan gia nhiều.

Ý của công chúa rất rõ ràng, đi theo nàng phải nghe lời nàng, hợp tác với Ám Dạ Đế Quốc, thậm chí nhập vào Ám Dạ Đế Quốc, không có đường sống nào có thể thương lượng.

Tề trưởng lão vẫn là cảm thấy có chút không tiếp nhận được: "Thủy trưởng lão, ngươi nghĩ thế nào, nếu công chúa muốn chúng ta gia nhập Ám Dạ Đế Quốc, chúng ta cũng gia nhập sao?"

"Gia nhập Ám Dạ Đế Quốc cũng không có gì không tốt." Thủy trưởng lão thở dài: "Dù sao ta cũng nguyện trung thành với huyết mạch Sáng Thế chân chính, bây giờ Sáng Thế Thần Điện chính là một cái vỏ rỗng, Ám Dạ Đế Quốc đả kích Sáng Thế Thần Điện cũng chỉ là đả kích Thượng Quan gia mà thôi, mục tiêu cũng không phải là chúng ta."

Tề trưởng lão trợn trừng mắt: "Ngươi nghĩ đúng là thoáng."

"Luẩn quẩn trong lòng có thể làm thế nào? Ngươi cho là hôm nay công chúa nói thẳng thắn, thành khẩn ra như vậy là thiếu tâm nhãn sao? Đây là một lần thử. Ngươi xem rồi làm, tối hôm nay không biết Viện Trưởng Lão có bao nhiêu người cũng bắt đầu dao động y như ngươi, phát hiện đi theo công chúa không có cơ hội gì, chuẩn bị trở về." Thủy trưởng lão nhìn ánh trăng thanh lương (mát rượi) ngoài cửa sổ, trong lòng ảm đạm.

Công chúa, rốt cuộc đã không giống, thiếu nữ tinh khiết giống như thủy tinh trước kia cuối cùng vẫn trưởng thành.
Bình Luận (0)
Comment