Đối Tượng Kết Hôn Của Tôi Lắm Mưu Nhiều Kế

Chương 34


Âm thanh và ánh đèn quẩn quanh trước ô cửa sổ kính trong suốt.
Trên TV đã bắt đầu phát những đoạn quảng cáo khác, Trì Tuyết Diễm nhìn chằm chằm màn hình, vẫn chưa thỏa mãn.
Đây không phải là bài hát được nghe trong phòng thu trước đó, nhưng hay hơn, đầy những cảm xúc phức tạp chân thành cảm động, có thể níu giữ được lỗ tai và trái tim của người nghe.
Đáng tiếc trong đoạn quảng cáo chỉ chọn phần điệp khúc dễ nhớ nhất, không phải là cả bài hát đầy đủ, cậu còn chưa nghe đã ghiền đã hết rồi.
Nhưng Trì Tuyết Diễm có thể dự đoán bài hát này sẽ tỏa sáng.
Ngoài âm nhạc, các phần khác của đoạn quảng cáo cũng có chất lượng cao.
Đây sẽ là một sự hợp tác đôi bên cùng có lợi.
Sau khi giảm âm lượng TV trở lại mức bình thường, Trì Tuyết Diễm hỏi người bên cạnh: "Đây có phải là bài hát mới do cậu ta viết không?"
Hạ Kiều gật gật đầu: "Bài hát sáng tác mới nhất, sau khi bọn họ thảo luận, tạm thời quyết định dùng bài này làm nhạc nền."
"Nghe ra được có rất nhiều cảm xúc cá nhân trong đó, cậu ta thật lòng yêu âm nhạc." Trì Tuyết Diễm giọng điệu tùy ý nói chuyện phiếm với anh, "Tôi muốn nghe bản đầy đủ, chỗ anh có không?"
"Có, cậu muốn nghe bây giờ không?"
"Muốn."
Trì Tuyết Diễm trả lời một cách dứt khoát xong, bỗng nhiên gọi lại Hạ Kiều đang định đứng dậy đi lấy máy tính.
"Đợi một chút." Trong giọng nói của cậu lộ ra chút bất đắc dĩ, "Đêm nay chắc là không rảnh để nghe rồi."
Điện thoại di động được chỉnh thành chế độ im lặng, đang rung lên rì rì ở trên bàn trà.
Trì Tuyết Diễm nhận điện thoại, vô cùng có khả năng tiên tri khi đưa điện thoại cách tai thật xa.
Bên trong đột nhiên bùng phát giọng nói hưng phấn, ngay cả Hạ Kiều đứng ở một bên cũng nghe thấy rõ ràng.
"Lão Trì!" Luật sư Tô kích động đến lạc cả giọng, "Tôi yêu rồi!!"
Trì Tuyết Diễm bình tĩnh chúc mừng: "Chúc mừng cậu yêu đương không biết lần thứ bao nhiêu."

Đó là lý do tại sao cậu đã lười đọc mấy tin nhắn trước đó.
Bất kể là chia tay hay yêu lại, Tô Dự trước hết đều sẽ coi cậu như một cái hốc cây để thể hiện cảm xúc bằng lời nói, sau đó vẫn chưa thỏa mãn, lại hẹn gặp cậu để lải nhải chi tiết một cách trực tiếp.
Đối với luật sư Tô mà nói, mỗi một lần yêu và chia tay, đều giống như là lần rung động đầu tiên và lần tan nát trái tim đầu tiên khó quên nhất.
Trong mắt hắn, tình yêu là điều thú vị nhất trên thế giới, và mỗi một giai đoạn của tình yêu sẽ có những điều thú vị khác nhau, càng không nói tới việc trải nghiệm những điều đó với những người khác nhau.
"Tối nay cậu rảnh không?" Tô Dự vô cùng quen thuộc hẹn gặp mặt cậu, "Nếu rảnh thì cậu chọn địa điểm, tôi kể cho cậu nghe, lần này thật sự không giống..."
"Lần trước cậu cũng nói như thế."
Trì Tuyết Diễm vừa nói chuyện điện thoại với hắn, vừa ngẩng đầu nhìn Hạ Kiều.
Cậu vẫn nằm yên trên sofa không nhúc nhích, dường như không có ý định đứng dậy ra khỏi cửa.
Hạ Kiều nắm bắt chính xác ý tứ của cậu, chủ động hỏi: "Có muốn để cậu ta đến nhà không?"
Trì Tuyết Diễm đêm nay thật sự không muốn đi ra ngoài.
Ghế sofa rất thoải mái.
Trước kia lúc cậu lười ra cửa, Tô Dự một khắc cũng không nhịn được sẽ tự giác đưa mình tới cửa để lảm nhảm, mới đầu Hàn Chân Chân nhiều chuyện nghe hai lần, sau đó phát triển đến mức vừa nghe nói Tô Dự lại có vấn đề tình cảm, là trực tiếp quay đầu bỏ chạy.
Được bạn cùng nhà cho phép, Trì Tuyết Diễm liền nói với Tô Dự: "Không muốn ra ngoài, đến nhà tôi đi, Hạ Kiều cũng ở đây."
"Được rồi, đây là lần đầu tiên tôi đến nhà mới của cậu, có phải nên mang theo chút quà hay không?"
Nửa tiếng sau, luật sư Tô hành động nhanh chóng mang theo một túi bia lớn.
Trì Tuyết Diễm vừa mở cửa, trên mặt hắn liền nở nụ cười ngốc nghếch tràn ngập hơi thở tình yêu, cộng thêm trọng điểm hôm nay được cao giọng lặp lại một lần nữa: "Lão Trì! Tôi yêu rồi!!"
Trì Tuyết Diễm:......
Cậu quả nhiên vẫn không muốn yêu đương.
Thấy Tô Dự không ngừng yêu đương rồi lại chia tay với những người khác nhau, tự nói chuyện với mình càng thú vị hơn.

Tô Dự cũng chào hỏi Hạ Kiều, giọng điệu rất thân thiết: "Căn nhà này quá đẹp, dì Thịnh thật lợi hại, sau này nếu tôi kết hôn, có thể để tôi bắt chước phong cách thiết kế hay không....."
Màu sắc tựa như một ngôi nhà cổ tích, đôi chồng chồng mới vừa tổ chức đám cưới cách đây không lâu, một người thái độ ôn hòa đi lấy ly uống bia và đá, một người nằm trên sô pha lấy điều khiển từ xa tìm kiếm chương trình làm âm thanh nền, quả thực là ông trời tác hợp.
Hoàn hảo để chia sẻ tình yêu ban sơ rạng ngời đầy sức sống của mình.

Có thể do bầu không khí quá tốt, dẫn đến Tô Dự phát huy siêu phi thường, hôm nay chỉ lải nhải hai tiếng đồng hồ là xong.
Đó là hai tiếng đồng hồ đầy thông tin.
Cậu ta bắt đầu từ ký ức lần đầu tiên, kể từng bước từng bước tới gần, còn có tâm ý trao nhau như pháo hoa nở rộ.
"Ngay từ đầu tôi thật sự không nghĩ tới, lão Trì cậu biết đấy, tôi ghét nhất công ty luật đó, lưu manh cặn bã trong Vòng tròn Đỏ, ông chủ của bọn họ chính là một tên ngốc.....!Bỏ đi, hôm nay không nói bậy."
* Vòng tròn Đỏ: nói một cách đơn giản, là nói đến các công ty luật hàng đầu của Trung Quốc.

Khái niệm về Vòng tròn Đỏ đến từ các công ty luật hàng đầu.

Tương tự như Magic Circle của cộng đồng luật sư Anh, cộng đồng luật sư Trung Quốc đang phát triển các công ty luật Red Circle.

Khái niệm "Vòng tròn đỏ" được đề xuất bởi Tạp chí Luật Châu Á, được gọi là Forbes, trong một bài báo có tựa đề "Công ty Luật trong Vòng tròn Đỏ".

(Theo Baidu)
"Mỗi lần tôi đối diện với những gì thuộc về bọn họ, cho dù không phải vụ án của tôi thì tôi cũng sẽ hỗ trợ miễn phí cho người ta, nhưng duy chỉ có hôm đó, tôi thế mà ngồi thất thần trên ghế thính giả, không nghe lọt tai được chút gì của vụ án."

"Cô ấy rất đặc biệt, tôi không thể nghĩ ra bất kỳ điều gì khác cậu biết không? Chính là đặc biệt, người đặc biệt nhất trong đám đông, khiến người ta không thể rời mắt."
"Tuy rằng cô ấy ngồi ở chỗ đó, vẫn luôn là dáng vẻ làm việc, sau khi kết thúc phiên toà gặp nhau trò chuyện ở bên ngoài, cũng là thái độ như thế, không muốn phản ứng với tôi lắm."
Nghe đến đây, Trì Tuyết Diễm đang vừa xem trận đấu vừa nghe mấy lời lải nhải của Tô Dự, kết luận: "Cho nên lần này là yêu thầm?"
"Đúng vậy, bắt đầu từ yêu thầm." Tô Dự lần lượt rót bia vào ba cái ly, "Sau đó theo đuổi cô ấy."
Bia màu vàng ào ào đổ vào trong ly, trong nháy mắt dâng lên vô số bọt bia bông xốp.
Hạ Kiều ở một bên yên lặng lắng nghe.
"......! Tôi mời cô ấy đi ăn tối, biết cô ấy chuẩn bị đi xem bộ phim mới phát hành gần đây, liền nhân cơ hội mời cô ấy đi cùng, kết quả cô ấy thật sự tập trung xem phim trong suốt buổi chiếu, nhưng tôi cứ luôn không nhịn được nhìn trộm cô ấy."
"Trong công ty bọn họ cũng có người đuổi theo cô ấy, thật muốn đánh tên ngốc đó —— Mẹ kiếp, không nói bậy."
"Tôi luôn không thể đoán được cô ấy đang nghĩ gì, bởi vì cô ấy không hỏi tôi gì cả, giống như không hề tò mò về tôi."
Trì Tuyết Diễm cứ tự nhiên xen vào: "Hèn chi gần đây cậu lại bắt đầu chia sẻ âm nhạc trong vòng bạn bè, nửa đêm canh ba, thật sự sẽ có người nghe sao?"
"Có nha, ui chao cậu không nghe không sao cả, cũng không phải đăng lên cho cậu xem." Tô Dự nhếch miệng cười rộ lên, nhấn mạnh từng chữ, "Tóm lại, buổi sáng thức dậy, tôi phát hiện cô ấy đã cho tôi một like.

"
"......" Trì Tuyết Diễm có một khoảnh khắc trầm mặc.
Cậu nhìn Hạ Kiều ở bên cạnh đang rũ mắt nhìn chằm chằm vào ly bia, nhắc nhở: "Cậu có thể khống chế cảm xúc của cậu một chút không?"
"Không thể, tôi làm không được, dù sao ở đây cũng không có người ngoài."
Tô Dự khẩn cấp nói: "Tôi kể tiếp nha, sau đó tôi bắt đầu từ bài hát đó, lại nói chuyện phiếm với cô ấy, mới phát hiện sở thích của hai chúng tôi đặc biệt giống nhau, khi đó tâm tình thật sự là —— tôi không mô tả được."
"Nghiêm túc mà nói, lão Trì, tình yêu chắc chắn là thứ tuyệt vời nhất trên thế gian......"
Trước khi đêm quá khuya, Tô Dự tâm sự đủ rồi cảm thấy mỹ mãn nói lời tạm biệt với cặp chồng chồng này.
Ngoài việc chia sẻ niềm vui với bạn bè, trong lòng hắn còn có một chút bất ngờ.
Không nghĩ tới Hạ Kiều lần đầu tiên tham gia hoạt động này, toàn bộ quá trình nghe rất chăm chú, ngay cả trận đấu bóng đá vô cùng đặc sắc trên TV cũng không hề liếc mắt một cái.
Điều này làm mới nhận thức của Tô Dự đối với Hạ Kiều.

Tính tình tốt và kiên nhẫn ngoài sức tưởng tượng.
Dù sao ngoại trừ Trì Tuyết Diễm giỏi làm hai việc một lúc nhất, có thể vừa nghe hắn lải nhải vừa làm những việc khác, người bình thường nghe hắn kể đến khúc sau, ánh mắt ít nhiều sẽ có chút thất thần, nhưng hắn thật sự không ức chế được niềm phấn khích trong lòng, nhất định phải nói cho xong mới được.
Không hổ là người sẽ khiến lão Trì đột nhiên quyết định kết hôn.
......!A, kết hôn.
Tô Dự vẫn đang đắm chìm trong tâm trạng yêu đương mà lộ ra vẻ ngớ ngẩn, ngồi vào trong xe, vẫy tay chào tạm biệt hai người cùng đưa hắn xuống lầu.
Chiếc xe chở vị khách phấn khích đi xa dần, buổi đêm lại một lần nữa rơi vào tĩnh mịch.

Trì Tuyết Diễm nhìn theo hắn rời đi, nhịn không được nói với người bên cạnh: "Cậu ta thật sự rất có khả năng nói chuyện đúng không? Không có gì ngạc nhiên khi cậu ta là một luật sư."
Trước khi Tô Dự tới, cậu đã mô tả đại khái chuyện gì sẽ xảy ra cho Hạ Kiều, cũng kêu anh không cần phải ở bên cạnh, có thể đi làm việc của mình bất kỳ lúc nào.
Nhưng ngoài dự đoán của cậu, Hạ Kiều vậy mà yên lặng nghe hết toàn bộ.
Đêm thu hơi lạnh, Trì Tuyết Diễm vẫn mặc áo ngắn tay thích hợp với nhiệt độ trong nhà, gió thổi qua, làn da trần thoáng chốc cảm thấy một chút khí lạnh.
Hạ Kiều nhẹ giọng đáp lại lời cảm khái của cậu: "Ừm, rất có khả năng nói chuyện, cũng khiến người khác học hỏi được rất nhiều.

"
Nghe vậy, Trì Tuyết Diễm có chút tò mò, không khỏi quay đầu nhìn anh, hỏi: "Ví dụ như?"
Lúc cậu nhìn qua, mới phát hiện Hạ Kiều hiểu rõ nhiệt độ bên ngoài hơn mình, đã cầm theo một cái áo sơ mi dài tay đi xuống lầu.
Dưới ánh đèn đường tờ mờ, chiếc áo sơ mi trắng tinh cầm trong lòng bàn tay được chiếu rọi có chút trong suốt, lại giống như sương mù mờ ảo khó phân biệt.
Hạ Kiều cũng liếc mắt nhìn về phía cậu, ánh mắt thấm đẫm sắc màu tối tăm của màn đêm, làm cho người ta nhìn không rõ ràng.
Trì Tuyết Diễm nghe thấy giọng nói nghiêm túc của anh, giống như học sinh vừa mới lật xong cuốn sách giáo khoa mới.
"Ví dụ như, hoá ra đó là yêu thầm."
Chiếc áo sơ mi trắng giống như tuyết đột nhiên rơi xuống, nhẹ nhàng đáp lên vai cậu..

Bình Luận (0)
Comment