Đôi Vợ Chồng Trẻ - Phúc Bảo

Chương 59

Hoắc Tứ nãi nãi và Chu phu tử thành thân, đối với tam cô lục bà thích nói huyên thuyên, chuyện này đủ để mấy bà ta bàn tán nửa năm trời, không lâu sau, Hoắc Tứ nãi nãi lại có tin vui mang thai, những tam cô lục bà này hoàn toàn bùng nổ, những câu chuyện phiếm hàng ngày đã không còn liên quan gì đến người ngoài nữa.

Bàn Nha Nhi vốn cũng chỉ tò mò về chuyện Hoắc Tứ nãi nãi và Chu phu tử thành thân, đợi nghe tin Hoắc Tứ nãi nãi có thai, lại đột nhiên sinh ra chút cảm giác nguy cơ, ngay cả Hoắc Tứ nãi nãi cũng có thai rồi, bụng nàng lại chẳng có động tĩnh gì.

Trong lòng Bàn Nha Nhi sốt ruột, tuy rằng bà mẫu nàng chưa bao giờ cằn nhằn nàng chuyện này, nhưng mỗi lần nhìn thấy bà mẫu ôm con trai Lý Hà Hoa với ánh mắt yêu thương ngưỡng mộ, trong lòng nàng luôn cảm thấy có chút xấu hổ.

Công công nàng cũng chưa từng nói gì với nàng, chỉ có một lần nàng vô tình nghe thấy ông răn dạy Lý Đại Bảo, nói ngươi cưới tức phụ hai lần rồi, sao còn chưa sinh được một đứa tôn tử nào. Lý Đại Bảo chỉ qua loa đáp với phụ thân rằng nhanh thôi nhanh thôi, về nhà lại không hề nhắc đến chuyện bị nhắc nhở chuyện sinh con với nàng, ngược lại càng khiến nàng cảm thấy áy náy.

Công bà có lẽ có những lời không tiện nói thẳng với nàng, mẫu thân nàng lại không hề kiêng dè, mỗi lần nàng trở về mẫu gia, mẫu thân nàng đều kéo nàng ra nói riêng chuyện này, ban đầu còn chỉ là ám chỉ, về sau dứt khoát nói thẳng với nàng, bảo hai phu thê "thường xuyên hơn một chút".

Không được mấy ngày, Lý gia cuối cùng cũng có tin vui, nhưng không phải Bàn Nha Nhi có thai, mà là đại cô tỷ cùng với bà mẫu của nàng, mẫu thân Đại Bảo và Lý Hà Hoa đều có thai, cả nhà trên dưới vui mừng khôn xiết, trong lòng Bàn Nha Nhi lại càng thêm nóng nảy.

Nàng không nhịn được lặng lẽ hỏi Lý Đại Bảo, có nên tìm Chu phu tử xem cho nàng không. Lý Đại Bảo an ủi nàng nói không cần, nàng có tướng vượng phu thì có bệnh gì chứ, lại đùa cợt an ủi nàng nói, có lẽ bà mụ không ôm được nhiều trẻ con một lúc, Tứ nãi nãi, mẫu thân và đại tỷ đều lớn tuổi, đương nhiên phải ưu tiên bọn họ trước, đợi lần sau bà ta đến, sẽ tặng cho chúng ta.

Thật đúng như Lý Đại Bảo nói, hai tháng sau, Bàn Nha Nhi cảm thấy người mệt mỏi, ăn không ngon miệng, mời Chu phu tử bắt mạch, cuối cùng cũng có thai, không chỉ vậy, Chu phu tử nói xem mạch của nàng, có lẽ là song thai.

Người Lý gia đại hỉ, nghĩ mẫu thân Bàn Nha Nhi sinh hai ca ca và một cặp song sinh, Bàn Nha Nhi mang song thai cũng rất có khả năng. Bàn Nha Nhi không dám nghĩ mình có song thai hay không, chỉ nghĩ cuối cùng cũng có con, một tảng đá lớn trong lòng đã rơi xuống.

Khi Bàn Nha Nhi mang thai được hơn bốn tháng, bụng đã to hơn bụng bà mẫu sáu tháng, bà đỡ xem xong nói chắc chắn là song thai, hơn nữa hai đứa bé đều không nhỏ, tám chín phần là tiểu tử.

Bà đỡ này đỡ đẻ mấy chục năm, mắt rất tinh, bà ta nói vậy, phụ mẫu Đại Bảo đều như đã được ôm tôn tử vào lòng rồi, phụ thân Đại Bảo còn nghĩ cả tên cho tôn tử nữa, đại tôn tử tên là "Lai Tài", nhị tôn tử tên là "Thủ Phú".

Như vậy, Bàn Nha Nhi lại thêm một nỗi lo khác, chỉ nghĩ lỡ mình sinh hai bé gái, công bà chắc chắn sẽ vô cùng thất vọng. Lý Đại Bảo an ủi nàng nói dù sinh con gái, đợi bọn họ thật sự ôm vào lòng rồi, chắc chắn cũng sẽ vui vẻ thôi.

Bàn Nha Nhi có nỗi lo của Bàn Nha Nhi, Lý Đại Bảo cũng có nỗi sầu của riêng mình, từ khi Bàn Nha Nhi có thai, hai người không còn hnhf phòng nữa, Lý Đại Bảo đang tuổi khí huyết phương cương, không khỏi có chút ngứa ngáy trong lòng, thử hỏi Bàn Nha Nhi hai lần, đều bị Bàn Nha Nhi từ chối, nói chàng động mạnh như vậy, lỡ làm tổn thương con thì sao.

Lý Đại Bảo không tin nhà khác đều một khi có thai là không được hành phòng, chỉ nói ta nhẹ nhàng thôi, thỉnh thoảng một lần không sao. Bàn Nha Nhi vẫn sợ, chỉ nói sao chàng biết chuyện nhà người ta, hoặc người ta đều như vậy thì sao. Lý Đại Bảo không tin, lại xúi giục Bàn Nha Nhi đi hỏi xem có cách nào hành phòng an toàn khi mang thai không.

Bàn Nha Nhi nói: "Lần trước chính chàng xúi giục ta đi hỏi đại tỷ, kết quả không hỏi được gì đã đành, còn làm ta mấy ngày liền nhìn thấy đại tỷ đều thấy xấu hổ, lần này ta không đi đâu, ai muốn đi thì đi mà hỏi."

Lý Đại Bảo sáp lại làm nũng, giở lại trò cũ: "Hay là, ta lại mời nàng ăn thịt kho tàu đi, thế nào?"

Bàn Nha Nhi dựa vào đống chăn, vẻ mặt như Phật gia sờ bụng bầu, thản nhiên nói: "Bây giờ mà muốn ăn gì, phụ mẫu chắc chắn đều mua cho ta, không cần chàng mời."

Lý Đại Bảo bĩu môi, hết cách.

Hoắc gia.

Lý Hà Hoa đang ở bếp chuẩn bị nhóm lửa nấu cơm, nghe thấy Lý Đại Bảo ở ngoài cửa hô một tiếng rồi vào sân.

"Đệ đến làm gì?" Lý Hà Hoa nói.

"Không có gì, chẳng phải hôm qua Thiên Hữu để quên một bộ quần áo ở nhà sao, đệ mang đến cho nó." Lý Đại Bảo đưa bộ quần áo nhỏ của con trai Lý Hà Hoa, mắt lại không nhìn nàng ta, chỉ vươn cổ nhìn vào trong nhà, thấy Lý Hà Hoa lộ vẻ nghi ngờ, lại làm bộ tùy ý nói, "Thiên Hữu đâu?"

"Trong nhà chơi với tỷ phu của đệ đấy." Lý Hà Hoa nói.

"Ồ... tỷ bận việc đi, đệ đi xem Thiên Hữu." Lý Đại Bảo nói xong liền vào nhà.

Lý Hà Hoa từ nhỏ đã trông Lý Đại Bảo lớn lên, hắn có tâm tư gì sao có thể thoát khỏi mắt nàng ta, chẳng qua chỉ là một bộ quần áo của trẻ con, ngày nào nàng ta trở về mẫu gia lấy về là xong, đâu cần hắn cố ý mang đến, hơn nữa nhìn vẻ mặt vừa rồi của hắn cũng không giống như nhìn ngoại sanh, phần lớn là tìm Hoắc Trường Sinh.

Lý Hà Hoa thấy kỳ lạ, chỉ nghĩ đệ đệ của nàng ta ngày thường cũng ít khi chủ động nói chuyện với nam nhân của nàng ta, sao hôm nay lại đặc biệt đến nhà tìm?

Nàng ta nghĩ đến cửa phòng nghe ngóng, ai ngờ Lý Đại Bảo như đề phòng nàng ta vậy, nàng ta còn chưa đến gần, hắn đã ở trong phòng lại hô một tiếng: "Tỷ, tỷ cứ bận việc của tỷ đi, không cần để ý đến đệ.

Như vậy, nàng ta cũng không tiện đến nữa.

Bình Luận (0)
Comment