Đơn Phương Được Đền Đáp

Chương 3


Ngày đầu khai giảng, chúng ta đến ko chỉ để dự lễ và nhận lớp.

Theo tôi, việc quan trọng là xem thử cuộc đời của chúng ta trong năm nay sẽ nở hoa hay bế tắc.

Nói đến đây, chắc độc giả cũng phần nào đoán được câu chuyện sắp xảy ra tiếp theo rồi.
Lý lão sư hạ chiếc kính của mình xuống một chút, đưa con mắt nhìn bao quát lớp học.

Sau đó thầy đổi giọng nghiêm nghị hỏi:
- Vì thầy là giáo viên mới nên thầy muốn hoie xem ban cán sự của lớp chúng ta năm ngoái là những bạn nào? Lần lượt đứng lên và giới thiệu cho thầy biết cho thầy.
Đầu tiên là Tô Minh.

Anh đứng dậy giới thiệu rất ngắn gọn:
- Thưa thầy, em tên Tô Minh, là lớp trưởng năm trước.
Thầy Lý nhìn cậu thanh niên trước mặt, thốt lên một câu:
- Trông dáng vẻ cũng tuấn tú đấy, chắc là không ít fan nữ đâu nhỉ, để xem thành tích học tập thế nào.
Vừa nói, tay thầy vừa lật cuốn sổ có thông tin của học sinh.


Tìm thấy tên Tô Minh, thầy nhìn sơ qua một lượt rồi ngước lên nhìn anh.
- Thành tích học tập tốt, chưa từng trượt top 1.

Thành viên của đội tuyển toán của trường.

Ồ, lại còn đoạt giải nhất thành phố.

Đáng làm gương, đáng học tập.

Tốt.

Em ngồi xuống được rồi.
- Vâng.

- Vừa dứt câu Tô Minh đã ngồi xuống ghế của mình.

Tiêu Mạn cũng trong tư thế sẵn sàng đứng dậy.
- Bạn tiếp theo.
- Thưa thầy.

Em là Tiêu Mạn, là lớp phó học tập ạ.
Thầy Lý đưa ánh mắt mình đặt lên người Mạn Mạn, miệng nở nụ cười nhẹ.
- Không biết lớp chúng ta chọn cán bộ là vì thành tích hay vì ngoài hình nhỉ, trông lớp trưởng hay lớp phó, nhìn ai cũng đẹp.

Cũng giống trời sinh một cặp " tiên đồng ngọc nữ lắm đấy ".
Câu nói của thầy khiến cho Tô Minh và Tiêu Mạn thật ngượng ngùng.

Còn cả lớp thì cười phá lên.

Từ đầu năm đến nay lớp đã group lập riêng để đẩy thuyền cuple này rồi.


Bây giờ lại thêm thầy chủ nhiệm có cùng chí hướng, không khéo, thầy Lý sẽ là thuyền trưởng chèo chống cũng nên.
Thiếu Phong ngồi bàn trên, quay xuống nỏ nụ cười ranh mãnh với hai người bạn của mình:
- Các cậu đừng tỏ ra vẻ ngượng như vậy.

Nhột quá hay sao? Ai nhìn vào chẳng nghĩ như vậy.

Suy đi tính lại, hai người vừa học giỏi, vừa xinh đẹp như thế, à không, Tô Minh à, về nhan sắc cậu vẫn còn kém anh đây một bậc.

Cái câu gì đấy, " tiên đồng ngọc nữ " à, vẫn hợp với hai người.

Tô Minh và Tiêu Mạn bây giờ kiểu có cùng chung suy nghĩ " tên này bắt đầu tự luyến và ăn nói lung tung nữa rồi ".Tô Minh khua tay, đánh vào đầu của Thiếu Phong một cái ró đau rồi bảo:
- Nếu như việc học của cậu tỉ lệ thuận việc cậu tự luyến thì tốt biết mấy, mau quay lên đi.
Thật là tội nghiệp mà thôi cũng kệ.
Để phá đi bầu không khí ồn ào của lớp, thầy Lý đổi giọng, ko đùa nữa.
- Muốn là " ngọc nữ " thì không chỉ có sắc mà cũng phải có tài.

Để xem.....A, thấy rồi - Lý lão sư hô to - Tiêu Mạn, thành tích học tập thuộc loại xuất sắc, môn Tiếnh Anh được xếp cao nhất.

Là thành viên của đội tuyển toán.

Thầy thấy có gì khúc mắc ở đây.


Lý do em chọn môn Toán là gì vậy.
Câu hỏi đột xuất khiến cô không kịp phản ứng, ấp úng đưa ra câu trả lời:
- Thưa...thầyyyy...!Là vì e thấy...!Toán rất thú vị ạ.
Thật ra, đây đâu phải câu trả lời thật lòng.

Nhìn thấy Tô Minh nộp đơn xin vào đội tuyển Toán, vì muốn có nhiều thời gian ở cạnh anh nên cô cũng nộp theo.

Môn Toán, đối với dạng học bá như Tô Minh có thể xem là bình thường nhưng với cô thì lại khác, nhiều lần để kịp tiến độ với anh mà cô phải cày đề cả ngày lẫn đêm, có khi còn bỏ bữa.
Nhận được câu trả lời tuy là không hoàn chỉnh của Tiêu Mạn, thầy Lý gật đầu nhẹ.
- Được rồi, e có thể ngồi xuống.
Sau Mạn Mạn, những cán bộ khác lần lượt giới thiệu về tên và chức vụ.
Châu Nhiên: phó kỉ luật - là có tinh thần tự kỉ luật cao, luôn hướng mọi người theo chủ nghĩa hoàn hảo.
Lục Kiều: phó văn nghệ - có thiên phú về nghệ thuật, ko chỉ xinh mà còn hát hay, vẽ đẹp, và...!là fan nữ trung thành của đại thiếu gia Thiếu Phong.
Hứa Thành: phó lao động - mang trong mình khẩu hiệu: lao động là vinh quang, yêu thiên nhiên và nếu thấy học sinh trong lớp có hành động làm hại mẹ thiên nhiên thì thẳng tay lôi người đó đi làm lao động.
Cuối cùng là Bùi Thiếu Phong: phó thể dục..

Bình Luận (0)
Comment