Dòng Chảy Tình Yêu

Chương 68


Khúc Yên mặc áo phông hồng nhạt và quần dài trắng, là bộ quần áo lần đầu cô đến nhà được anh mua nhưng vì khi ấy cô giận dỗi anh, tức giận nhét túi quần áo vào lại ngăn tủ đầu giường.
Đến nay cô cũng đã xém quên cho đến khi gặp lại nó, chột dạ có, áy náy cũng có.

Giống như bị Thẩm Tây Thừa phát hiện ra thành ý của mình không được cô tiếp nhận.
Cô cẩn thận nhìn Thẩm Tây Thừa, nét mặt anh như không để ý vấn đề cô đang suy nghĩ.

Vẫn là sự ảm đảm và khó gần.
Anh mở miệng:“Tôi dẫn cháu đi ăn.”
Khúc Yên bỏ lon coca xuống, phấn khởi gật mạnh đầu.
Anh dừng lại ở một trung tâm thương mại lớn, Khúc Yên một mực không muốn đến nhà hàng.


Nói một hồi cô còn định dẫn anh đi ăn cơm nướng ở quán vỉa hè với tâm trạng vô cùng thích thú.
Nhưng rồi yêu cầu đó anh kiên quyết không chịu, hồi sau vẫn là dừng ở trung tâm thương mại cách đường quốc lộ nhà anh không xa.
Cô càu nhàu anh:“Cháu ăn mặc bần vậy mà chú còn chọn chỗ lớn thế này, chính là khiến cháu tự mất mặt mà.”
Cô nhìn bộ vest trên người anh rồi nhìn lại quần áo của mình thì lại thở dài, hôm qua thì sang trọng bấy nhiêu thì hôm nay lại ăn mặc đơn sơ, đơn giản bấy nhiêu.
Dưới chân lại là đôi dép bông đi trong nhà của anh, bộ dáng y chang mặc đồ trong nhà ra đường.
Khúc Yên chưa từng dám cẩu thả ăn mặc thế bước ra khỏi nhà, mỗi lần đi đều là bộ dạng chỉnh chu, xinh đẹp ra đường.
Cô biểu môi:“Chú ghét cháu thì chú cứ nói ra đi, đừng có dùng phương này hành hạ cháu.”
Nhìn cô bĩu môi mà oán giận của cô đột nhiên anh vui lây, đáy mắt lần đầu tiên chứa ý trêu ghẹo.

Anh nói với giọng điệu nhẹ nhàng:“Đúng là tôi cũng muốn cháu bị bẻ mặt.”
Sự bất mãn của cô như được viết lên hết lên mặt, cáu kỉnh nhìn anh.
Thẩm Tây Thừa lái xe đậu vào gara, cả hai cùng bước vào cửa bên vào khu trung tâm thương mại lớn, Khúc Yên đi bên cạnh anh trông rất đẹp đôi, chiều cao lại càng tương xứng với anh hơn, lại thêm cả Khúc Yên và Thẩm Tây Thừa đều sở hữu body hoàn hảo, vừa bước vào đã thu hút sự chú ý của người khác.
Khúc Yên đơn giản mộc mạc, gương mặt toát ra thanh xuân sáng chói như ánh nắng sáng sớm của mặt trời.
Cô nhạy bén phát hiện có người đang nhìn mình, thấy đối phương là ba cô gái với nhan sắc không có gì nổi bật, trong mắt họ toát ra sự kinh ngạc cà ngưỡng mộ, cô chỉ nhìn họ cười dịu dàng một cái liền nhanh chân đuổi theo anh.
Cô không thấy được biểu cảm kích động của họ, chỉ cần liếc mắt đến một đối tượng nào đó thì với nhan sắc của cô chính là muốn cướp đi trái tim nhỏ bé của họ mất rồi.
Đôi bờ vai cô rất gầy, vòng ngực vừa phải rõ nét trong chiếc áo, cánh tay nhỏ mảnh mai chạy theo anh hệt như cô vợ nhỏ.

Từng bước đi rất nhịp nhàng, nam thì cứng cõi, nữ lại mềm mại, khung cảnh như những bộ phim lãng mạn ngoài đời thực.

Có vài người nắm bắt thông tin nhanh, họ nhận ra anh trong thoáng chốc, cũng thấy Khúc Yên rất quen mắt nhưng lại không nhớ ra cô là ai.

Điều lấy di động ra chụp lưu giữ nhan sắc của Thẩm Tây Thừa, cũng vô tình chụp được Khúc Yên đi kế bên.
Anh đứng trước ngay quầy gọi món, quay lại nhìn cô:“Muốn ăn gì?”
Nhân viên ngước lên nhìn anh, có chút kinh ngạc không kém phần vui mừng, điều chỉ thấy qua anh trên trang mạng tin tức về doanh nghiệp chính trị giàu có.

Giờ lại tận mắt nhìn thấy anh ngoài đời có phần kinh diễm với vẻ đẹp trai của anh.
So với trên mạng, tận mắt nhìn người thật đúng là đẹp trai hơn rất nhiều, ánh mắt anh chuyên chú nhìn Khúc Yên.
Khúc Yên suy tư như đang phân vân, cô nhìn thực đơn trên tấm bảng giá món, sau đó lập tức nói:" Một phần hamburger 2 tầng và 1 coca."
Anh thuật lại món cô vừa nói, xong lại gọi thêm cho mình, lạnh nhạt hỏi cô:“Gì nữa không?”
Cô lắc đầu.
Khúc Yên mở di động kiểm tra số dư trên tài khoản của mình mà giật mình, hối hận vì cô vẫn chưa thêm vào bất kì số tiền nào trong Wechat.


Thận trọng hỏi anh:“Chú à, trả nốt cháu bữa này được không? Về cháu chuyển tiền lại.” Cô nhìn anh với vẻ đầy lợi dụng và nịnh nọt.
Anh híp mắt, không nói gì thanh toán cho cả hai.

Dù cô không nói thế thì anh vẫn sẽ thanh toán phần ăn của cô.
Cô vừa cảm kích lại biết ơn Thẩm Tây Thừa, trái tim như có dòng nước ấm chảy ở đầu con tim.

Đến khi anh bưng khay đồ ăn chuẩn bị đi cô mới hoàn hồn lại.
Vuốt ngực thở sâu cố điều chỉnh lại sự rung động phức tạp của mình lại.
Bị gì thế này?.

Bình Luận (0)
Comment