Đồng Đội Của Tôi Lại Cắn Người Rồi, Làm Sao Bây Giờ???

Chương 8

Editor: Anne

Khi Hoa Bán Sơ trở lại căn cứ của chiến đội, mạng Internet đã được sửa chữa nhưng do chiến đội nghỉ ngơi nên phòng huấn luyện không có ai, đèn phòng huấn luyện hàng năm sáng cũng bị tắt đi.

Hoa Bán Sơ đang nhớ Thập Ngũ vừa vặn muốn tìm chỗ yên tính cho mình, cậu ngồi xuống góc trong cùng của phòng huấn luyện, cậu không bật điện cũng không mở máy tính, cậu tràn đầy tâm sự lẳng lặng nhìn ra ngoài cửa sổ.

Hoa Bán Sơ không biết mình dựa vào ghế ngủ từ bao giờ, cậu ngủ rất sâu, lúc âm thanh nói chuyện từ xa vọng lại, Hoa Bán Sơ mới dần dần tỉnh, cậu nhận ra hai người đang nói chuyện là ai, người nói tiếng to là người đi Top Cực Lạc, người nói giọng trầm hơn là ADC Thiên Quang.

Cực Lạc, Thiên Quang và Hoa Bán Sơ đều mới chuyển đến chiến đội GG, chẳng qua hai người họ đều đến từ chiến đội được xưng là Hoàng Phổ chiến đội BT giới điện cạnh, hai người bọn họ đã có nhiều kinh nghiệm.

Lúc này điện phòng huấn luyện vẫn chưa được bật, Thiên Quang và Cực Lạc mở máy tính, trong phòng chỉ có ánh sáng hắt ra từ máy tính hai người.

Cực Lạc mở miệng hỏi, “Anh lần này có tin tức chuẩn không, mua nhất định sẽ kiếm được lãi à?”

Thiên Quang trả lời, “Lần trước cậu cùng tôi đi đặt cược chả kiếm được kha khá à, anh em tốt của tôi là tuyển thủ chiến đội  của game WRT, anh ta đưa cho tôi tin tức cực kì chuẩn, tuyển thủ chủ lực của chiến đội anh ta vắng mặt, không ai biết đều cá là bọn họ sẽ thắng, hai ta đi mua kết quả ngược lại chắc chắc sẽ kiếm được một món lớn.”

Cực Lạc cười nói, “Cùng anh chơi chưa bao giờ có thiệt thòi.”

Thiên Quang trả lời, “Chờ đến khi giải đấu LPL bắt đầu, cậu có tin tức gì của chiến đội khác thì nói cho tôi, tôi cầm đi cùng anh ta trao đổi, đối với anh em thì phải có qua có lại.”

Cực Lạc do dự, “Có vẻ không tốt lắm, LPL rất nghiêm.”

Thiên Quang nói: “Không phải chính chúng ta mua tin tức mà.”

Cực Lạc còn muốn nói gì đó bông thấy ghế dựa trong cùng phòng huấn luyện xoay qua, ánh sáng phòng huấn luyện quá tối, Cực Lạc miễn cưỡng mới thấy rõ đó là Hoa Bán Sơ, Cực Lạc sợ hãi khẽ hô lên một tiếng, Thiên Quang thấy vậy cũng giật mình đứng lên.

Hoa Bán Sơ tùy tay cầm cái điều khiển từ xa bên cạnh, cậu ấn chốt mở đèn phòng huấn luyện liền trở lên sáng choang.

Hoa Bán Sơ mặt không biểu cảm nhìn hai người bọn họ, trong lòng Cực Lạc mang chút may mắn hỏi, “Hoa Bán Sơ sao cậu lại ở đây, cậu đã nghe thấy gì rồi?”

Hoa Bán Sơ bình tĩnh đáp, “Nghe thấy các anh tham dự đánh bạc.”

Hoa Bán Sơ nói xong liền nhìn Cực Lạc và Thiên Quang đang ngồi trước máy tính, màn hình máy tính vẫn đang dừng lại ở giao diện trang web cá độ.

Thiên Quang mất tự nhiên cười cười, “Người anh em, nhà cậu có tiền, chúng ta sống cũng không dễ dàng, mọi người đều cùng một chiến đội, cho nhau chút mặt mũi đi, cậu lần này coi như không thấy đi, tôi thề chúng tôi sẽ không tái phạm nữa.”

Hoa Bán Sơ đứng lên, cậu đi ra ngoài, vừa đi vừa lãnh đạm trả lời, “Tôi đã thấy.”

Liên Minh có rất nhiều điều lệ mà trong các điều lệ này điểm mấu chốt là không được đụng đến đánh bạc cá độ, vì một khi tuyển thủ chuyên nghiệp tham dự, toàn bộ giới điện cạnh sẽ hoàn toàn thối nát, nếu thi đấu mất đi sự công bằng công khai và cố gắng toàn lực giành thắng lợi thì chẳng khác nào phá hủy hoàn toàn, từ khi liên minh phát triển đến giờ người trong giới điện cạnh phát triển đa số là do thực sự yêu thích nghề nghiệp này, vì vậy việc đánh bạc là việc không ai chấp nhận được.

Cực Lạc và Thiên Quang ban đầu chỉ là muốn lợi dụng tin tức trong giới để kiếm tiền vì vậy chuyện đang xảy ra khiến họ thật sự sợ hãi.

Thời điểm Hoa Bán Sơ đi ngang qua người anh ta, Thiên Quang sốt ruột kéo lấy cánh tay Hoa Bán Sơ, “Người anh em, làm người phải để lại đường sống.”

Hoa Bán Sơ dừng bước, cậu nhìn về phía Thiên Quang và Cực Lạc.

Thiên Quang và Cực Lạc là hai tuyển thủ người mới đang nổi trong giải đấu mùa xuân này, lại còn là Song Tử Tinh của chiến đội BT, bọn họ vừa tròn 18 tuổi cũng đã đánh ra đánh tiếng trong giải đấu LPL đỉnh cao, hiện tại đã được mua vào chiến đội đại gia GG, tương lai không thể đoán trước được.

Tất cả mọi người đều cảm thấy tiềm lực vô hạn của hai người, đều cảm thấy LPL tương lai được họ gánh vác, nếu Hoa Bán Sơ không tố giác bọn họ thì có lẽ những hy vọng của mọi người đều sẽ trở thành hiện thực.

Năm ngoái LPL gặp bất lợi trong giải đấu thế giới, khu vực Trung Quốc không còn là khu số một thống trị, LPL cần có người mới kinh tài tuyệt diễm, LPL cần phải có người đi truyền thừa vinh quang, giữ vững địa vị, mà các người mới thiên tài chính là niềm hy vọng của mỗi khu vực thi đấu.

Hoa Bán Sơ nhìn Cực Lạc và Thiên Quang, tuy trong lòng cậu suy nghĩ rất nhiều nhưng trên mặt vẫn giữ bình tĩnh.

Thiên Quang vội vàng giải thích với Hoa Bán Sơ, “Không phải là, cũng không phải là khu LPL, chúng tôi mua thông tin của game khác.”

Hoa Bán Sơ không hề gợn sóng nói, “Các anh mua tin tức của game khác từ đó nếm được ngon ngọt, sau đó sẽ có hai con đường, có thể lòng tham không đủ càng lún sâu, cuối cùng tham đánh cuộc, hoặc  sẽ bị các công ty cá độ nắm được điểm yếu, bị ép bán độ ở khu vực thi đấu LPL.”

Thiên Quang miễn cưỡng nở nụ cười, “Người anh em, chuyện bé xé ra to, không đến mức đó đâu, trong lòng chúng tôi đều hiểu được.”

Hoa Bán Sơ giơ tay thoát khỏi sự lôi kéo của Thiên Quang, không cảm xúc nói, “Tôi  sẽ đem những gì tôi nhìn thấy nói cho quản lý chiến đội, việc xử lý thế nào bọn họ sẽ hiểu rõ.”

Thiên Quang nghe Hoa Bán Sơ nói xong rất sợ cậu sẽ báo cáo lên, anh ta duỗi tay muốn ngăn Hoa Bán Sơ lại, lại bị cậu tránh đi lui về phía sau một bước.

Hoa Bán Sơ xoay người nhìn thẳng Thiên Quang, lạnh như băng hỏi, “Anh muốn làm gì, đánh nhau hả, anh còn nhớ lý do tôi bị cấm thi đấu một năm không?”

———————
Bình Luận (0)
Comment