Đồng Giá Trao Đổi Bán Đứng Giao Dịch

Chương 113

Lệ Tước Phong dựa vào cô, hơi thở của hắn quanh quẩn cô, đầu ngón tay nhéo lỗ tai cô, mắt thâm thúy có chút hăng hái nhìn chằm chằm cô, giống như giây tiếp theo sẽ làm gì cô vậy.

Cố Tiểu Ngải bị hắn tới gần như vậy có chút không được tự nhiên, liền nâng ly nước táo lên uống.

Lệ Tước Phong lập tức bị ly thủy tinh chắn, mày lập tức nhíu lại, "Cố Tiểu Ngải, lúc khác uống không được sao? !"

Được.

Nhưng ở trước mặt hắn, cô lười biểu hiện mặt tốt của mình.

Cố Tiểu Ngải cứ thế cầm ly nước táo uống, Lệ Tước Phong vẻ mặt chán ghét, mất hứng thú, tay từ trên người cô mở ra.

Cố Tiểu Ngải âm thầm nhẹ nhàng thở ra.

"Cốc cốc ——"

Cửa phòng bệnh bị gõ hai cái, Lệ Tước Phong lạnh lùng giương mắt, "Vào đi."

Hai vệ sĩ tiến vào, đóng cửa phòng bệnh lại, một vệ sĩ tiến lên báo cáo, "Đã điều tra xong, là chủ tịch Sở thị - Sở Thiên Minh đột phát bệnh tim, trước mắt còn đang cấp cứu."

"Phanh ——"

Ly thủy tinh rớt xuống, cái ly vỡ thành nhiều mảnh la liệt trên mặt đất.

Chủ tịch Sở thị - Sở Thiên minh, ba của Sở Thế Tu, ông ấy làm sao có thể. . . . . .

Cố Tiểu Ngải dại ra nhìn vệ sĩ, bật thốt lên hỏi, "Vì sao? Có điều tra ra được không?"

Lệ Tước Phong liếc mắt nhìn mảnh vỡ của ly thủy tinh, chuyển mắt nhìn về phía cô, đáy mắt âm trầm, nhìn không ra vui buồn.

"Tôi nghe từ đám phóng viên đang canh giữ trước cửa bệnh viện, đáp án gì đều có, có người nói lần này Sở thị gặp nguy cơ quan hệ xã hội trước nay chưa từng có, Sở Thiên Minh không chịu nổi gánh nặng ngã xuống."

Một vệ sĩ khác bỗng nhiên cầm lấy tạp chí《ak》trên tủ đầu giường đang được bảo mẫu sắp xếp lại, chỉ chỉ ảnh chụp Lương Noãn Noãn cùng người đàn ông ngoại quốc trên mặt bìa, "Cũng có người nói Sở Thiên Minh nhìn thấy tin tức này, họa vô đơn chí, trong cơn tức giận ngã bệnh."

. . . . . .

Cố Tiểu Ngải tay chân trở nên lạnh lẽo.

Cô tự cho mình đúng, cô nghĩ phát ra tin tức này sẽ dời đi tầm mắt của công chúng, không nghĩ tới sẽ liên lụy Sở bá bá bị bệnh.

"Lấy tạp chí lại đây." Lệ Tước Phong bỗng nhiên nói.

Vệ sĩ lập tức đem tạp chí《ak》đưa qua, Lệ Tước Phong trực tiếp mở ra bài viết "Lương Noãn Noãn Hồng Hạnh ra tường" , giọng nói có chút lạnh lùng, "Cô viết bản thảo khi nào?"

Trước khi cô nằm viện hắn có hỏi qua cô, cô nói chưa viết được.

Như thế nào mới hai ngày, tạp chí《ak》liền đăng.

Đối mặt với câu hỏi của Lệ Tước Phong, Cố Tiểu Ngải khẩn trương nín thở, thật cẩn thận nói, "Tôi đưa ảnh chụp cho tòa soạn báo, có thể là phóng viên khác viết."

Lệ Tước Phong nhìn chằm chằm cô, chưa nói tin cô, cũng không nói không tin cô, trên tay tiếp tục lật tiếp trang hai, sắc mặt có chút khó chịu, "Quan điểm của tòa soạn các người là giữ gìn cho Sở thị sao? Ảnh chụp Sở Thế Tu đều không có."

. . . . . .

Ánh mắt của hắn lợi hại như vậy sao.

Đôi mắt Cố Tiểu Ngải hơi hơi lóe ra, tiến lên đoạt lấy tạp chí《ak》 trong tay của hắn, giống như tùy ý nói, "Có thể là một phóng viên nào đó thầm mến Sở Thế Tu, cho nên không muốn công kích hắn, quên đi, dù sao cũng chỉ là tin tức bát quái mà thôi."

"Phải không?" Lệ Tước Phong lạnh lùng hỏi lại.

"Bằng không thì sao." Cố Tiểu Ngải gian nan xả ra một chút tươi cười, "Anh không phải nói tôi không lương thiện sao? Anh sẽ không nghĩ tôi viết bản thảo tin tức chứ? Tôi không có lý do gì ủng hộ Sở thị, không phải sao?"

"Tốt nhất là như vậy."

Lệ Tước Phong cũng không còn hỏi nữa, chỉ ngẩng đầu nhìn hai vệ sĩ, "Phóng viên còn ở bên ngoài bệnh viện sao?"

"Đúng vậy, hiện tại trước cửa bệnh viện tất cả đều là phóng viên." Vệ sĩ gật gật đầu, "Lệ tổng, có dời đi bệnh viện khác không? Nơi này phóng viên nhiều như vậy, ngài có thể sẽ bị lộ thân phận."

"Nhưng nơi này là bệnh viện tư nhân tốt nhất cả nước." Một vệ sĩ khác liếc mắt Cố Tiểu Ngải một cái rồi nói.

Cố Tiểu Ngải hi vọng Lệ Tước Phong có thể gật đầu, cùng ba của anh ấy ở cùng một bệnh viện tư nhân, sớm hay muộn cũng sẽ gặp Sở Thế Tu.

Như vậy phiêu lưu quá lớn. . . . . .

Nếu biết trước, cô sẽ không ăn thức ăn cay độc của Lệ Tước Phong làm . . . . . .

Làm sao có thể trùng hợp như vậy.

Cũng không biết bác Sở hiện tại thế nào, hi vọng ông ấy bình an, bằng không cô đời này tâm đều không an.

Lệ Tước Phong từ bên giường đứng lên, lạnh giọng lên tiếng, "Gọi điện thoại cho phòng thư ký, bảo họ liên lạc bệnh viện Pierre ở châu Âu, cho bọn họ trong vòng 3 ngày chuẩn bị phòng bệnh cùng bác sĩ tốt nhất."

"Vâng, Lệ tổng." Hai vệ sĩ nhận chỉ thị lập tức rời đi.

Liên lạc bệnh viện Pierre ở châu Âu?

Hắn không phải là muốn. . . . . .

"Anh không phải là muốn để cho tôi đến nằm viện ở châu Âu chứ?" Cố Tiểu Ngải có chút há hốc mồm, vẫn ôm một tia hy vọng hỏi lại, hi vọng Lệ Tước Phong sẽ nói không phải . . . . . . Hắn nhàn rỗi mới đi đến bệnh viện Pierre ở châu Âu. . . . . .
Bình Luận (0)
Comment