Đồng Giá Trao Đổi Bán Đứng Giao Dịch

Chương 251

Cô càng sợ Lệ Tước Phong uống rượu sẽ làm ra chuyện giống như lần trước ở khách sạn......

Cô thật bất tài, xin lỗi Sở Thế Tu.

"Không có, Lệ tiên sinh không nỡ đánh Cố tiểu thư đâu." Bảo mẫu lập tức vui mừng.

"......"

Bảo mẫu, đừng nói giống như bà chưa thấy qua Lệ Tước Phong đánh cô vậy.

Cố Tiểu Ngải xoay người trở lại trong phòng, thay giày đi ra ngoài, giương giọng hô, "Ba, con đi xuống lầu mua vài thứ nha."

"Không được lén đi tìm Sở Thế Tu đó." Giọng nói của Cố Tân từ trong phòng khách truyền tới.

"...... Đương nhiên sẽ không rồi."

Cô cùng Sở Thế Tu sắp phải kết hôn, còn cần lén lút sao?

Cố Tiểu Ngải mặc thêm áo khoác rồi cùng bảo mẫu và quản gia Angus rời đi, bảo mẫu rõ ràng thở dài nhẹ nhõm một hơi, "Cố tiểu thư chịu theo chúng tôi đi thì tốt rồi."

Lệ tiên sinh rất ít uống rượu, hai lần gần nhất đều mượn rượu làm càn tất cả đều là vì Cố tiểu thư......

Trước kia, Lệ tiên sinh lưu luyến đủ các thể loại phụ nữ, bảo mẫu cảm thấy không tốt rồi...... Hiện tại, Lệ tiên sinh vì một Cố tiểu thư biến thành người không giống người, quỷ không giống quỷ, bảo mẫu lại càng cảm thấy không tốt......

Ây......

Thật không có nghĩ tới Lệ tiên sinh khi yêu chính là bộ dáng này, còn không bằng trước kia nữa.

Cố Tiểu Ngải chợt nhớ tới một chuyện, "Bảo mẫu, làm sao bà biết địa chỉ nhà của tôi?"

Bảo mẫu cười xấu hổ, "Từ sau khi cô rời khỏi Lệ gia, Lệ tiên sinh theo dõi tất cả mọi chuyện của cô......"

......

Nếu Lệ Tước Phong muốn điều tra địa chỉ cùng điện thoại của cô còn không phải dễ dàng sao?

Không đúng, Lệ Tước Phong làm sao mà biết buổi tối cô ở nhà Sở Thế Tu, còn gọi điện thoại đến biệt thự bờ biển?!

Chẳng lẽ hắn phái người theo dõi cô?

Hay là hắn đi thăm dò định vị GPS điện thoại của cô? Việc này hắn cũng không phải lần đầu tiên phạm pháp.

Cái tên này......

Cố Tiểu Ngải liếc mắt điện thoại di động của mình một cái, nhất thời tâm tình phức tạp cực kỳ, từ sau khi cô rời đi, Lệ Tước Phong theo dõi cô sao?

Xe đến bên ngoài khách sạn 33 ngày kỷ niệm, là khách sạn lần trước Lệ Tước Phong nhốt cô tại đây, cũng là khách sạn lần trước Lệ Tước Phong chuẩn bị tiệc kỷ niệm cho cô......

Bảo mẫu dẫn cô vào trong, tất cả các nhân viên trong khách sạn đều tụ ba tụ năm xì xào bàn tán, nhìn thấy các cô tiến vào, có quản lí bước lên phía trước nói, "Bảo mẫu...... vị này chính là Cố tiểu thư sao?"

"Đúng vậy." Bảo mẫu gật đầu.

Cô ấy chính là Cố Tiểu Ngải mà Lệ tổng luôn miệng nhắc tới không dưới một trăm lần, Cố tiểu thư sao?

Chết —— rồi——!

Quản lí khẩn trương lấy khăn tay lau mồ hôi, "Vậy, vậy không cần đi...... Lệ, Lệ tiên sinh bận việc rồi......"

"Việc gì, không phải là uống rượu à." Bảo mẫu là người theo bên cạnh Lệ Tước Phong, quản lí gì đó cô căn bản không để vào mắt, kéo tay Cố Tiểu Ngải đi vào trong thang máy.

Thang máy đến tầng 33, bảo mẫu kéo Cố Tiểu Ngải lên trên một phòng trong khách sạn lúc trước cô bị nhốt, Angus cùng vài quản lí đi theo phía sau.

Cửa phòng chỉ khép hờ, bảo mẫu tiến lên nặng nề mà đẩy ra, cửa liền mở ra.

"A......"

Nhóm quản lí phía sau thất thanh hét rầm lên. Dọa Cố Tiểu Ngải nhảy dựng.

"Các người la cái gì vậy?"

Cố Tiểu Ngải ngạc nhiên quay đầu, vài quản lí ngây ngô cười hắc hắc, liều mạng lau mồ hôi trên mặt, "Không có việc gì, không có việc gì."

"......"

Hôm nay rất nóng sao?

Cố Tiểu Ngải có chút kỳ quái cùng bảo mẫu nhìn nhau liếc mắt một cái, bảo mẫu lôi kéo cô đi vào trong.

"Dạ...... Lệ tổng...... Anh giúp em cởi áo lót xuống đi."

"Ưhm...... Ách...... dây thép áo lót áp đau em......"

......

Tiếng rên nhỏ vụn của phụ nữ truyền đến.

Sắc mặt Cố Tiểu Ngải trắng bệch, cuối cùng cô cũng hiểu được hành vi của mấy người quản lí, cũng hiểu được Lệ Tước Phong bận việc gì.

Bảo mẫu ý thức được không thích hợp muốn kéo Cố Tiểu Ngải đi nhưng đã không còn kịp rồi......

Năm người cùng nhìn trên sô pha, tên kia đem người phụ nữ với có thể gầy guộc đặt ở dưới thân, mặt anh tuấn hơi hơi đỏ, hai mắt khép lại, môi hắn chạy khắp mặt người phụ nữ kia, bàn tay to xé váy người phụ nữ xuống......

Một phong cảnh kiều diễm hiện ra.

Lệ Tước Phong......

Cố Tiểu Ngải ngơ ngác nhìn cảnh tượng trước mắt......

Người phụ nữ đang dưới thân hắn không ngừng rên rỉ, một đôi tay trần trụi ngọc ngà ở trên cổ Lệ Tước Phong, bộ ngực đầy đặn cọ cọ trong ngực hắn, "Lệ tổng...... Ưhm...... Anh đừng chỉ hôn thôi...... Ưhm a...... hôm nay, em...... Hôm nay, em là người của anh rồi, ách......"

......

Trên sô pha, đôi nam nữ không coi ai ra gì kịch liệt hôn nồng nhiệt.

Xem ra, rất nhanh sẽ trình diễn một mà vận động sinh lý nguyên thủy nhất của nhân loại.

Dưới sô pha, tây trang đàn ông, caravat, tất chân phụ nữ vứt khắp nơi trên mặt đất, mười mấy cái bình rượu lăn lóc các nơi......

Cố Tiểu Ngải không rõ cảm giác của chính mình bây giờ là cái gì, tầm mắt dao động không lối thoát, đứng yên lặng ở đàng kia như vậy, nhìn chằm chằm hai người hôn nhau cuồng nhiệt trên sô pha.

Mà tên đàn ông kia...... Vừa mới điện thoại chửi bới cô vô tâm, rống to là hắn lần đầu tiên tỏ tình cùng phụ nữ......

Hóa ra, sau khi hắn tỏ tình thất bại, chính là cùng một phụ nữ khác trên giường.

Đấy là Lệ Tước Phong.

Một nỗi giận dữ xuất hiện trong lòng Cố Tiểu Ngải, càng ngày càng thiêu đốt cô.

Nếu cứ tiếp tục như vậy nữa, cô nhất định sẽ thiêu cháy cái khách sạn này thôi!

Thật lâu, Cố Tiểu Ngải dời đi tầm mắt của mình, chuyển mắt nhìn về phía bảo mẫu, mắt lạnh tới cực điểm, "Nơi này giống như không cần tôi nữa."

Vì sao cô phải đồng ý tới đây chứ?!

Chẳng lẽ, Lệ Tước Phong thực sẽ vì cô - một phụ nữ mà chết đi sống lại sao?

Buồn cười.

Phụ nữ bên cạnh hắn nhiều như cá dưới sông, người đàn ông như vậy thì làm sao mà biết chuyện yêu đương gì chứ?

"Cố tiểu thư...... Này......" Bảo mẫu muốn hối hận cũng không kịp, quay đầu nhìn vài quản lí trách cứ nói, "Tại sao lại có phụ nữ ở đây?!"

"Lệ tổng liều mạng muốn tìm Cố tiểu thư...... Nhưng chúng tôi thấy bảo mẫu các người lâu quá không trở lại, lại không muốn bị Lệ tổng đánh, nên tìm đại một người......"

"Các người có bệnh sao?! Điều này cũng có thể tùy tiện tìm được sao? Các người chỉ gây hỏng việc thôi!"

Được lắm.

Bảo mẫu còn trông cậy vào việc này nhân cơ hội làm cho Cố tiểu thư hồi tâm chuyển ý, bây giờ thì cái ý nghĩ đó cùng đường rồi......

"Cố tiểu thư, tôi sẽ đi đánh thức Lệ tiên sinh, cậu ấy uống đến mức hồ đồ, hỗn loạn rồi." Bảo mẫu nháy mắt quản gia Angus một cái, tiến lên kêu Lệ Tước Phong, "Lệ tiên sinh? Lệ tiên sinh?! Cố tiểu thư đến rồi đây......"

......

Cố Tiểu Ngải lạnh lùng nhìn, xoay người muốn đi, Angus dùng tay ngăn cô lại, "Thật ngại quá, Cố tiểu thư, cô vẫn không thể đi được."

"......"

Thế này Cố Tiểu Ngải mới phát hiện mình xuất hiện ở nơi này là một quyết định sai lầm đến cỡ nào, "Tránh ra."

"Cố tiểu thư, cô hỗ trợ đút trà giải rượu cho Lệ tiên sinh đi." Quản gia Angus nhìn cô làm một động tác cầu xin.

"Hắn không cần giải rượu, tôi cảm thấy hiện tại hắn đang trong trạng thái rất tốt." Cố Tiểu Ngải liếc mắt nhìn trên sô pha, hắn lấy một tay đẩy ngã bảo mẫu trên mặt đất, không khỏi cười lạnh một tiếng, "Các người muốn hắn tỉnh táo làm cái gì? Còn không bằng đưa nhiều phụ nữ đến đây một chút còn thực tế hơn!"

"Ôi......"

Bảo mẫu bị Lệ Tước Phong đẩy té lăn trên mặt đất, nhất thời đau đến lớn tiếng kêu la, "Ôi, ôi, cái đầu của tôi muốn vỡ ra rồi......"

Trong giọng nói của Bảo mẫu có vài phần cố ý.

Cố Tiểu Ngải thấy thế định tiến lên đỡ người. Trên sô pha, Lệ Tước Phong đã đã tiến lên từng bước, một tay xách bảo mẫu lên, lạnh giọng quát, "Đều cút ra ngoài cho tôi! Bảo mẫu, bà cũng cút ra ngoài cho tôi!"

Lệ Tước Phong trừng mắt cô, ánh mắt âm u, trên mặt lạnh lùng vô cùng tức giận.

Ngoại trừ một phòng khuếch tán đầy mùi rượu ngoại, hắn thoạt nhìn rất bình thường.

Cố Tiểu Ngải hoàn toàn không cảm giác được lời của bảo mẫu gọi là uống hồ đồ......

Người uống hồ đồ hẳn là phải nói hỗn loạn, điên cuồng, đi đứng xiêu vẹo, thậm chí miệng sùi bọt mép...... Hắn đứng vững vàng, so với cô còn bình thường hơn.

Ít nhất hắn còn có tâm tình cùng một phụ nữ ở trên sô pha lăn lộn.

"Lệ tiên sinh!" Bảo mẫu gấp đến độ kéo ống tay áo Lệ Tước Phong, "Tỉnh lại, Lệ tiên sinh, Cố tiểu thư đến rồi đây."

"Tôi vốn rất tỉnh táo!" Lệ Tước Phong không kiên nhẫn một phen đẩy bảo mẫu ra, tiếng nói trầm thấp rất không vui, "Cút đi! Bảo mẫu, bà cút ngay cho tôi!"

Nói xong, Lệ Tước Phong lui về phía sau hai bước.

Lệ Tước Phong khụy xuống ngồi ở trên sô pha, vừa vặn đè lên chân người phụ nữ quần áo không chỉnh tề kia, người phụ nữ kia đau đến mức kêu lên, "Đau...... Lệ tiên sinh...... Anh ngồi vào chân tôi......"

"Tại sao lại có phụ nữ ở đây, cút ra ngoài!"

Lệ Tước Phong giống như là mới phát hiện trên sô pha có phụ nữ vậy, lập tức bực bội rống lớn.

Cúi đầu xuống, Lệ Tước Phong không kiên nhẫn trực tiếp đá người phụ nữ kia ra......

Thân thể người phụ nữ ngã lên bàn, đau đến mức cô ta lại oa oa kêu to, váy áo không chỉnh tề, ngực đẫy đà trắng nõn mà đầy đặn, miêu tả sinh động.

"Ô...... Lệ tổng......" Lúc này, người phụ nữ kia đau đến mức nước mắt rơi xuống.

......

Chuyện này xem như một trò khôi hài sao?

Trở mặt vô tình, thay đổi thất thường luôn luôn là sở trường của Lệ Tước Phong.

Cố Tiểu Ngải trầm mặc nhìn, muốn chạy nhưng Angus vẫn đứng ngăn ở cửa......
Bình Luận (0)
Comment