Đồng Giá Trao Đổi Bán Đứng Giao Dịch

Chương 312

"Cắt—— nghỉ ngơi một chút đi, chuẩn bị cảnh quay cuối cùng, Linh Mộc vừa chạy vừa quăng chai nước trên tường thành." Cố Tiểu Ngải nói một cách nghiêm túc.

Dừng lại nghỉ ngơi, Linh Mộc Nại Nại cười cười đi tới chỗ Cố Tiểu Ngải, vẻ mặt sáng lạn, "Trong thời gian ngắn như vậy mà cô có thể nghĩ được cả một quá trình quay quảng cáo nước uống hoàn chỉnh như vậy, từ đầu tới cuối rất trôi chảy, Tiểu Ngải, cô thực sự rất có năng lực."

Các học sinh bên cạnh lập tức nhìn Cố Tiểu Ngải giống như châm chọc vậy.

"Hình tượng quăng bình nước khỏe khoắn như vậy có thể đánh sâu vào cảm giác, cũng có lợi cho hậu kỳ làm phụ đề." Đạo diễn ngồi ở bên cạnh cũng liên tục gật đầu, tán thưởng nói, "Chỉ là một tay mới, xem như cô rất thiên phú, làm sao lại đi học đạo diễn ở cái trường nghiệp dư này chứ?"

......

Bởi vì bằng cấp của cô không đủ trình độ, Cố Tiểu Ngải cười cười, "Cám ơn."

Linh Mộc Nại Nại mỉm cười, trong mắt xẹt qua một chút sắc thái khác thường, "Tôi chuẩn bị xong rồi, có thể quay được rồi."

"Được."

Cố Tiểu Ngải gật đầu, quay xong càng sớm càng tốt, cô thật không muốn tiếp tục ở gần Linh Mộc Nại Nại nữa.

Trong màn ảnh, Linh Mộc Nại Nại vừa chạy trong mưa to dùng một tay lấy chai nước uống quăng trên tường thành, vô số bọt nước bắn tung tóe lên......

Cố Tiểu Ngải đang chuẩn bị kêu cắt, liền thấy Linh Mộc Nại Nại bỗng nhiên kéo dây kéo áo thể thao màu hồng nhạt xuống.

Trong màn ảnh, Linh Mộc Nại Nại lộ ra một áo ngực khoét sâu màu trắng, mưa to đã ướt đẫm toàn thân cô, áo ngực màu trắng kề sát ở trên người cô, trong suốt.

Ngực Linh Mộc Nại Nại đẫy đà lại như ẩn như hiện, tròn trĩnh sinh động, dường như muốn nảy hết ra ngoài.

Quyến rũ, gợi cảm đến mê người......

"Wow!"

Cố Tiểu Ngải kinh ngạc đến ngây người, đạo diễn ở bên cạnh đã muốn kinh hãi mà kêu lên, dùng sức vỗ tay, "Tuyệt vời, việc này có hiệu quả thị giác rất tuyệt vời! Hình ảnh này đánh sâu vào cảm giác càng lớn!"

......

Toàn trường quay vang lên một tràng vỗ tay nhiệt liệt.

Cố Tiểu Ngải nhìn qua Linh Mộc Nại Nại, Linh Mộc Nại Nại cũng đang nhìn cô, không hiểu cái gì, từ trong mắt Linh Mộc Nại Nại cô thấy được ánh mắt thắng lợi kiêu ngạo......

Thật giống như nhằm vào cô.

Cố Tiểu Ngải không nói chuyện, trầm mặc từ ghế đạo diễn đứng lên, Linh Mộc Nại Nại vọt đi qua, nhìn cô cười đến vẻ mặt rạng rỡ sáng lạn, "Thế nào? Vừa rồi tôi biểu hiện thế nào?"

Trơh lý bên cạnh vội vàng che áo khoác lại cho Linh Mộc Nại Nại, nhưng vẫn không che được trước ngực cô.

Nhân viên nam cùng những nam sinh thỉnh thoảng miết ánh mắt đến trước ngực ướt đẫm của Linh Mộc Nại Nại, một đôi ngực tròn trĩnh đầy đặn rất nổi bật.

"Lau khô cơ thể mình đi."

Nhìn thấy các ánh mắt của bọn con trai, Cố Tiểu Ngải thản nhiên nói, từ bên người cô rời đi, cánh tay bị Linh Mộc Nại Nại nắm lấy.

"Tôi hỏi cô biểu hiện của tôi có được không thôi?!" Linh Mộc Nại Nại chờ đợi nhìn cô, vẻ mặt rạng rỡ.

"Chính cô cảm thấy tốt lắm, không phải sao? Nếu không thì cuối cùng cũng sẽ không có ra tay bất thình lình như vậy."

Khoe da thịt. Thật là cái chiêu tốt có thể hấp dẫn ánh mắt.

Hơn nữa, khuôn mặt thanh thuần tươi trẻ như thiên sứ như vậy, còn dám để lộ ra cơ thể...... tất nhiên tốt lắm.

Trọng điểm của quảng cáo này không phải là vận động mà là trước ngực cô ta tròn trĩnh sinh động......

"Cô cảm thấy không tốt sao?" Linh Mộc Nại Nại cong miệng lên, "A Phong sẽ thích không?"

......

Hóa ra lại là vì Lệ Tước Phong.

Cô ta muốn cho Lệ Tước Phong thấy được dáng người của mình trên tivi sao?

"Anh ấy sẽ không thích! Cô làm cái gì anh ấy cũng sẽ không thích, hiểu chưa? Người anh ấy yêu là tôi! Buông tay!"

Cố Tiểu Ngải lạnh nhạt nói, muốn mở tay của mình ra, Linh Mộc Nại Nại không chịu buông, "Cô nói bậy, A Phong làm sao có thể không thích......"

"Đừng đụng tới bạn gái của tôi!"

Một giọng nói mang theo tàn nhẫn chen vào bọn họ, tất cả mọi người quay đầu nhìn qua.

Liền thấy Lệ Tước Phong đi tới chỗ các cô, bóng dáng cao 1m88 cực kỳ mạnh mẽ, mặt anh tuấn, ngũ quan hoàn mỹ, mắt mị hoặc thâm thúy, đáy mắt phụt ra vẻ bức nhân.

"Oa...... Rất đẹp trai." Không ít nữ sinh lúc này thét chói tai lên.

Cố Tiểu Ngải bị Lệ Tước Phong kéo đến phía sau hắn, Lệ Tước Phong trên cao nhìn xuống trừng mắt Linh Mộc Nại Nại, "Tại sao cái người phụ nữ này lại âm hồn không tiêu tan đi chứ?!"

"A Phong......" Linh Mộc Nại Nại ủy khuất nhìn hắn, một đôi mắt to xinh đẹp dường như muốn khóc lên, "Tại sao anh cứ hung dữ với em......"

Nhìn phụ nữ rơi lệ, những người đàn ông bên cạnh cũng tỏ vẻ thổn thức.

Lệ Tước Phong lại hoàn toàn không quan tâm, lạnh lùng quát, "Cô đồng tính luyến ái sao?! Tôi cảnh cáo cô! Về sau đừng tìm đến cô ấy nữa! Nếu không bối cảnh của cô cũng không thể đảm bảo được sự an toàn của cô đâu!"

"......"

Này rõ ràng là đe dọa rồi.

Con ngươi của Lệ Tước Phong nhìn ớn lạnh làm cho Linh Mộc Nại Nại sợ tới mức lui từng bước, nức nở nghẹn ngào, "Em yêu anh!"

"Con mẹ nó, tôi không yêu cô! Cô nên sớm chạy trở về Nhật Bản cho tôi!"

Lệ Tước Phong không kiên nhẫn trừng mắt cô quát, làm sao lão già kia có thể chọn người này làm đối tượng kết hôn của hắn chứ?!

"A Phong......"

Lời nói Lệ Tước Phong luôn luôn ác độc, mặc kệ là thân phận gì cũng không lưu tình. Cố Tiểu Ngải nhìn Linh Mộc Nại Nại bị đe dọa đến nước mắt rơi xuống đầy mặt...... cảm giác nói không nên lời.

Lệ Tước Phong mắng chửi người chưa bao giờ phân biệt nam hay nữ, không có giới hạn nào cả.

"Đi thôi!"

Lệ Tước Phong ôm chầm Cố Tiểu Ngải rời đi, đám người tự động tách ra thành một cái đường.

Rolls-Royce màu đen dừng ở phía trước, tài xế mở cửa xe, Cố Tiểu Ngải cùng Lệ Tước Phong lần lượt ngồi vào.

Ngồi xuống bên trong xe, Lệ Tước Phong bất mãn liền hỏi, "Tại sao Linh Mộc kia lại ở chỗ này?"

Cô ta còn dám tiếp cận Cố Tiểu Ngải, có nói hươu nói vượn gì với Cố Tiểu Ngải hay không chứ?!

"Cô ấy muốn vào giới giải trí, lúc nãy nhân vật nữ chính trong quảng cáo kia là cô ấy." Bỗng dưng, Cố Tiểu Ngải lại thêm một câu, "Cô ấy muốn tăng độ phủ sóng cho anh nhìn thấy đấy."

"......" Lệ Tước Phong nhíu mày, cúi mặt tới gần cô, môi cực nóng dâng lên trên mặt của cô, "Cố Tiểu Ngải, cô lại ghen sao?!"

Cố Tiểu Ngải lắc đầu.

Lúc này, cô thực không có ghen, nhìn thấy Lệ Tước Phong mắng Linh Mộc Nại Nại tàn nhẫn như vậy...... Cô còn có thể ghen tuông được hay sao?

Bỗng nhiên ở bên trong xe chuông điện thoại di động vang lên, Cố Tiểu Ngải theo tiếng nhìn lại, thấy di động nằm dưới chỗ ngồi phía trước......

"Anh ném di động sao?" Cố Tiểu Ngải có chút kinh ngạc hỏi, lúc tính tình Lệ Tước Phong không tốt lại thích đập phá này nọ, "Xảy ra chuyện gì?"

Ai lại chọc hắn phát giận chứ?

"Không có gì!"

Chuông điện thoại di động vẫn một lần lại một lần vang lên, Lệ Tước Phong lạnh lùng liếc nhìn tài xế phía trước một cái, "Đưa điện thoại cho tôi!"

"Dạ, Lệ tổng."

Tài xế vội vàng nhặt di động lên đưa cho Lệ Tước Phong.

Lệ Tước Phong tắt máy quăng đến một bên, động tác tắt máy mang theo hận ý cho hả giận.

"Làm sao vậy? Không có việc gì chứ?" Cố Tiểu Ngải ngồi vào bên cạnh hắn, hai tay thân mật ôm lấy cánh tay Lệ Tước Phong hỏi, có chút lo lắng.

Lệ Tước Phong không trả lời, cúi mặt xuống nhìn chằm chằm mặt của cô, lạnh lùng hỏi, "Linh Mộc có nói với cô cái gì hay không?"

"Cô ta có thể nói với tôi cái gì." Cố Tiểu Ngải cười khổ một tiếng, "Cô ta nói tôi chiếm lấy anh, không cho anh gặp mặt cô ta."

"Chỉ như vậy thôi sao?"

Lệ Tước Phong rũ mắt xuống, đến tột cùng Linh Mộc Nại Nại có biết chuyện kết hôn này hay không? Không được, về sau không để cho Linh Mộc Nại Nại tiếp cận Cố Tiểu Ngải nữa.

"Bằng không còn có thể như thế nào?" Cố Tiểu Ngải có chút kỳ quái nhìn hắn, Lệ Tước Phong luôn luôn không thích hỏi nhiều như vậy, Cố Tiểu Ngải khó hiểuỏi hỏi, "Hay là anh có chuyện gì không thể để cho tôi biết hay sao?!"

Ngực Lệ Tước Phong xẹt qua một chút hoảng ý, trên mặt không có biểu hiện ra ngoài, vẫn lạnh lùng âm trầm.

Bỗng dưng, Lệ Tước Phong đưa tay nắm cằm của cô, "Cố Tiểu Ngải, cô đang thẩm vấn tôi sao?"

"Như thế nào, không cho tôi thẩm vấn sao?" Cố Tiểu Ngải ra vẻ tức giận.

"Cô cứ nói đi?" Với giọng điệu của Lệ Tước Phong như là đang nói đương nhiên không cho......

"Sao......" Cố Tiểu Ngải làm ra một bộ dáng như bừng tỉnh, "Quả nhiên anh có việc gạt tôi, nói, nói mau...... đừng."

Môi lập tức bị ngăn chặn lại.

Giọng nói của Cố Tiểu Ngải bị chắn nơi cổ họng, Lệ Tước Phong buông cằm cô ra, bắt cô ôm thân thể của hắn, hơi thở của hai người hòa lẫn vào nhau.
Bình Luận (0)
Comment