Đông Hoang Thần Vương

Chương 284

Chương 284

Trần Thiên Hạo đang ngồi trên sofa, chỉ đá chân một cái đã đá văng thanh niên cầm đầu xông đến ra ngoài.

Tiếp đó, anh đập hai tay vào tay vịn sofa, nhún người bay lên.

Hai chân hai tay hệt như sói lao vào bầy cừu.

Mấy chục thanh niên cầm mã tấu lần lượt bị chặt đứt tay, đứt chân.

Rồi ngã rạp xuống đất, đau điếng kêu gào.

Mọi người bị dọa cho ngây người.

Các nhân viên bỏ chạy, Mãnh Quân cũng quay người vắt chân lên cổ chạy.

Trần Thiên Hạo lấy mũi chân giẫm lên một chiếc mã tấu, dùng sức đá mạnh một cái.

“Phịch”.

Mã tấu đâm thẳng vào bắp đùi Mãnh Quân.

Hắn ta kêu thét lên một tiếng rồi ngã gục xuống đất.

Đùi Mãnh Quân bị mã tấu đâm một nhát, trông hắn ta hệt như lợn rừng bị giết mổ, há miệng kêu la.

Đoạn với tay vẫy nhân viên đang chạy ra ngoài.

“Cứu tôi, cứu tôi với”.

Đám người đó nào có dám ở lại, chẳng mấy chốc đã bỏ chạy mất tăm mất tích.

Mãnh Quân hoảng sợ, lê chân chảy máu đầm đìa, gượng đứng dậy chạy ra ngoài.

“Phịch!”

Lại một nhát mã tấu nữa đâm thẳng vào đùi còn lại của hắn ta.

Mãnh Quân đau điếng người, ngã gục xuống đất, nằm im bất động.

Cả người hắn run lẩy bẩy, ngoảnh đầu lại nhìn người đàn ông đáng gờm ấy.

Trần Thiên Hạo ngồi xuống ghế, rút một điếu thuốc ra châm lửa, thản nhiên nhìn Mãnh Quân đang bò ở cửa, nằm im bất động.

Hoa Nhụy cũng sững người.

Vốn xuất thân từ nông thôn, cô ta nào đã từng chứng kiến cảnh máu me thế này.

Cô ta ngồi trên ghế sofa mà hệt như ngồi trên đống lửa, vô cùng căng thẳng.

Đôi tay trắng nõn của cô ta ghì chặt lấy áo đang mặc, bất giác cảm thấy cổ họng khô rát, không kìm được mà nuốt nước bọt.

Ngược lại, Tiền Cẩm Lâm thì chẳng lo lắng chút nào cả.

Hoa Nhụy vẫn đứng im tại chỗ, đi cũng không được, ở cũng chẳng xong.

Cô ta thấy Trần Thiên Hạo vừa uống trà, bèn nhanh nhảu bước tới rót đầy chén cho anh.

Chỉ trong chốc lát, nước trà đã tràn ra khắp mặt bàn.

Cô ta hoảng sợ bật khóc nức nở.

“Tôi xin lỗi, xin lỗi anh, tôi không cố ý”.

Anh không kìm được cười khổ một tiếng, vẻ mặt bất đắc dĩ.

Vừa nãy anh chỉ mới nhấp một ngụm nhỏ mà cô ta đã chạy lên rót thêm, không tràn mới lạ.

Thực ra vẫn là do cô ta quá hoảng sợ mà thôi.

Bình Luận (0)
Comment