[Đồng Nhân][Harry Potter] Sánh Bước Cùng Người

Chương 58

Sau khi Jessica ra khỏi Bệnh thất, mỗi ngày qua đi rất yên bình. Vivian đã hoàn toàn vứt bỏ "người hầu" Anna, mà Anna cũng rất thức thời hoặc có thể nói là có cốt khí. Cô nàng không cần đợi Vivian nói rõ, chủ động rời khỏi thiếu nữ tóc vàng.

Đối với việc này, Jessica thờ ơ lạnh nhạt, cô không định khuyên nhủ Vivian hay nói đỡ cho Anna. Cô vẫn chưa quên trò khôi hài trong lễ Halloween năm ngoái cùng với chuyện trong tiết học Bay. Chọn đúng phải cây chổi kém nhất ở Hogwarts, tch, cho dù Vivian thực sự xui xẻo cũng không thể trùng hợp đến mức đấy được. Đổi một góc nhìn khác, nếu thực sự trùng hợp như thế thì ai sẽ là người được lợi nhiều nhất.

Cho nên, với vụ việc của Anna Brandbane, Jessica lựa chọn khoanh tay đứng nhìn. Cô không rộng lượng và cao cả đến mức đi giúp người đã hại cô, gián tiếp khiến Antony và Winny tổn thương. Hơn nữa... cho dù trước đây Jessica có ghét Anna đến mức nào đi chăng nữa cũng không nghĩ tới việc công kích điểm yếu của đối phương. Đâu phải ai cũng hèn hạ như Anna Brandbane, ra tay với Vivian.

Không thể không nói, nhờ Vivian, Jessica sống ở nhà Slytherin cũng thoải mái hơn trước. Ít nhất khi gặp mặt, cô đã được mọi người đơn giản chào hỏi cô, chứ không trong trạng thái hoàn toàn bị cách ly như trước.

Sau vài ngày ở chung, Jessica đã hiểu Vivian thêm đôi chút. Làm con gái duy nhất trong gia tộc Bulstrode cùng với thiên phú sẵn có, Vivian chính là bảo bối trong nhà. Chính vì thế mà cô nàng mới có tính cách ngạo mạn. Tuy nhiên, sự ngạo mạn đó không phải do cô nàng tự có, đó là kết quả sau nhiều năm được nhận huấn luyện lễ nghi. Nó đã in vào trong máu của cô nàng. Nói cách khác, đây là đặc trưng của gia tộc Bulstrode, không phải điều mà gia tộc mới nổi nào có thể bắt chước được.

Đối với những người bản thân không vừa mắt, công chúa nhà Bulstrode không ép bản thân phải giả tạo, bằng mặt không bằng lòng với họ. Ngược lại, đối với những người bản thân yêu quý, cô nàng lại đơn thuần đến đang sợ, có thể không cố kị thế hiện khuôn mặt thật của mình, tuyệt đối không che dấu.

Tính cách của Vivian thực sự hợp với Jessica, cho nên, dù mới chơi với nhau được vài ngày, hai người dường như đã trở thành bạn thân, không giấu nhau bất kì điều gì.

"Tại sao mấy ngày hôm nay cậu đều có bữa khuyaa vậy?" Vivian nhìn bữa khuya đúng giờ xuất hiện trên bàn Jessia, tức giận nhe răng.

"Ừm..." Jessica từ tốn uống từng ngụm sữa cho đến hết, đến cuối cô còn cố tình liếm hết giọt sữa bên mép môi.

"Bởi vì có khoảng thời gian tớ luôn đói, cho nên mới nhờ các Gia tinh chuẩn bị bữa ăn khuya... Dạo này hơi bận nên tớ quên béng mất bảo họ hủy bữa ăn."

Vivian căm giận nhìn Jessica và nhận lấy là vẻ mặt tỉnh bơ của cô nàng. Động đậy hai ngón tay, thiếu nữ tóc vàng cầm lên miếng bánh hình ngôi sao được nướng vàng óng, cho vào miệng và thưởng thức.

"... Ăn đồ ăn của người khác có ngon hơn không?" Jessica bất đắc dĩ.

"Nếu ngày mai tớ không có một phần bữa ăn khuya thì tứ sẽ tiếp tục ăn đồ của cậu." Vivian nói với vẻ mặt đương nhiên.

"Đến lúc đấy, cậu cứ ngồi cạnh mà xem tớ ăn... Dù sao cũng là do tớ cướp được."

Đối với điều này, Jessica chỉ có thể tỏ ra bất đắc dĩ khuất phục, hứa sẽ đến phòng bếp nhờ các Gia tinh chuẩn bị thêm một phần bữa khuya cho Vivian. Nhận được lời hứa hẹn, Vivian mới cười vừa lòng, hào phóng chia sẻ đĩa bánh quy vừa cướp được từ cô nàng.

"Jessica, cậu đã có tính toán gì chưa?" Vivian híp mắt nhìn đĩa bánh quy ngày càng vơi, nhìn về phía Jessica hỏi.

"Tớ thấy dạo gần đây cậu hay cầm sách Cổ ngữ Runes... Cậu muốn tìm lại dòng họ của mình sao?"

"Cũng không đúng lắm. Thực ra, với tớ, dòng họ không phải điều gì quá là quan trọng." Jessica thả cuốn sách mới mượn Snape hồi chiều xuống, mở miệng nói.

"Giáo sư Álvarez đã nói một số điều cho tớ biết. Thầy ấy nói rằng, trong Cổ ngữ ẩn chứa phép huật cổ xưa. Nếu tớ có thể tinh thông được Cổ ngữ thì việc tri liệu cho Antony và Winny không phải là việc gì lớn."

"Tớ cảm thấy chuyện đó không đơn giản..."

"Tất nhiên. Tớ chẳng phải là thiên tài, có thể tinh thông Cổ ngữ trong vài ngày được. Tuy nhiên, theo lời của giáo sư Álvarez, nếu tớ có thể tìm được gia tộc của mình thì sách gia truyền về Cổ ngữ Runes của gia tộc có thể giúp đỡ tớ rất nhiều. Đáng tiếc, tới lại không có bất kì đầu mối gì về vấn đề này, dù sao năm đó bố mẹ ruột của tớ cũng không để lại cái gì cho tớ."

"Tớ nghĩ, tớ có thể giúp cậu." Vivian có chút đăm chiêu.

"Tớ sẽ viết thư nhờ bố mẹ điều tra về những gia tộc am hiểu Cổ ngữ Runes. Sau đó dựa vào thân thế của cậu để loại trừ... Chắc chúng ta sẽ tìm được thôi."

"... Sẽ gây làm phiền nhà cậu chứ?" Jessica có chút dao động vời lời đề nghị của Vivian nhưng cô vẫn có chút do dự.

"Không hề. Tớ không thế phiền đâu!" Vivian dừng một chút, quyết định ăn ngay nói thật.

"Theo góc độ của gia tộc tớ mà nói, họ sẽ rất cao hứng khi tớ có quan hệ thân thiết với hậu duệ của gia tộc cổ Cổ ngữ Runes. Có lẽ, gia tộc cậu đã xuống dốc nhưng giống như giáo sư Álvarez kia đã nói, tài sản quý giá nhất của gia tộc cổ là sách cổ. Chỉ cần có cái đó, cậu có thể chấn hưng lại gia tộc, mà gia tộc Bulstrode cũng mở rộng thêm qua hệ với gia tộc có tiếng cổ xưa."

Thấy Jessica đăm chiêu suy nghĩ, không nói gì, Vivian vội vàng nói thêm: "Nhưng Jessica, tớ mong rằng cậu có thể tin tưởng tớ. Bởi theo góc độ của cá nhân, tớ làm như vậy chỉ đơn giản là vì muốn giúp cậu. Tuyệt đối không lẫn bất cứ suy nghĩ hay ý đồ hèn hạ nào trong đấy."

"Cậu không cần khẩn trương như vậy đâu!" Nhìn cặp mắt không chút tính toán nào của thiếu nữ tóc vàng, Jessica mỉm cười cầm tay Vivian.

"Cậu là bạn của tớ. Tất nhiên tớ phải tin cậu rồi."

"Vậy chốt thế nhé! Bây giờ tớ sẽ viết thư, sáng mai gửi đi luôn." Vivian vui vẻ, vọt tới bàn học, lấy ra phong thư ấn kí gia tộc Bulstrode, cầm cây bút lông chim viết thư như bay

Không đến hai ngày sau, Jessica liền nhận được tin tức từ gia chủ nhà Bulstrode, cũng chính là ông nội của Vivian - ngài Lloyd Bulstrode. Ông ấy đồng ý giúp Jessica tìm manh mối về gia tộc và cung cấp cho cô một số thông tin cơ bản.

Ở thế giới Phù thủy, dựa vào am hiểu Cổ ngữ Runes nổi tiếng và phù hợp với thân thế của Jessica, gia chủ Bulstrode đã liệt kê ra được ba gia tộc, gồm Raton, Talyssa và Lawrenader. Nhưng để xác định rõ ràng Jessica là hậu duệ của gia tộc nào thì tạm thời vẫn chưa có kết quả. Muốn có thêm nhiều thông tin hơn thì phải tiến hành điều tra sâu hơn.

"Tạm thời mới chỉ có từng ấy thông tin thôi! Nhưng cậu yên tâm, ông nội tớ sẽ giúp cậu tìm được gia tộc!" Vivian có chút ngượng ngùng, như thể điều cô nàng tìm hiểu được là điều gì đó vô cùng khó nói. Còn Jessica lại khá lơ đễnh, vì đối với cô mà nói, có thể trong thời gian ngắn thu thập được chừng ấy thông tin là vô cùng tuyệt vời.

"Chừng ấy thông tin đã tốt lắm rồi, Vivian. Thật đấy!" Jessica rất cảm động với sự giúp đỡ của gia tộc Bulstrode. Tuy sự giúp đỡ này đem lại lợi ích cho cả hai bên, nhưng chẳng phải trên thế giới này làm gì có giúp đỡ không công sao?

Những ngày sau đó, tâm trạng của Jessica vô cùng vui vẻ, thoải mái vì không còn bị cấm túc, có thể tự do sắp xếp thời gian biểu của bản thân. Tuy nhiên, lần này, Jessica không dành hết thời gian để làm thêm mà lại biến thành mọt sách, chui vào thư viện, không ngừng đọc tất cả sách về Cổ ngữ Runes mà cô có thể mượn.

Trên phương diện này, giáo sư Álvarez đã giúp Jessica rất nhiều. Vị giáo sư tận tuy này đã bỏ phần lớn thời gian của mình để trả lời những thắc mắc của Jessica. Mặc dù, những thắc mắc đó của cô đối với giá sư Álvarez là những câu hỏi ngây thơ nhưng ông vẫn rất kiên nhẫn, giải đáp từng thắc mắc đó cho cô.

Càng đáng mừng hơn nữa là Jessica dường như thực sự kế thừa được khả năng tiềm ẩn trong máu, cô có tài năng bẩm sinh đối với Cổ ngữ Runes. Giáo sư Álvarez đối với tiến độ này rất cao hứng, không ngừng nhắc nhở Jessica lúc chọn môn tự chọn đừng quên đăng kí môn Cổ ngữ Runes.

Ngoại trừ học Cổ ngữ Runes với giáo sư Álvarez, Jessica còn dahf phần lớn thời gian với Snape. Tuy không phỉ cố ý nhưng dù sao cũng vì cô nên Snape mới không thể tham gia cuộc thi dược sư năm nay. Hơn nữa, vì tiêu hao nhiều sự tập trung trong lần pha chế đó nên hiện tại anh không thể tập trung làm bất cứ điều gì. Ngay cả công việc pha chế độc dược cung cấp cho Bệnh thất anh cũng không thể hoàn thành. Tuy rằng phu nhân Pomfrey nói tác dụng phụ của lần pha chế độc dược đó chỉ có trong một tháng, nhưng hiện tại xem ra, tác dụng phụ đó kéo dài lâu hơn dự kiến.

Cho nên, Jessica đã chủ động xin làm thay Snape phần công việc này. Bên canh đó còn do, cô muốn khiêu chiến với các loại độc dược mà cô chưa được học đến. Vì thế...

"Chú ý động tác tay!" Snape khoanh tay đứng trước nồi vạc sôi, vẻ mặt khó ở.

"Phải dùng lực cổ tay để khuấy, không phải cánh tay!"

Jessica trợn mắt, thả lỏng cổ tay, tiếp tục tập trung vào nồi vạc. Ở chiếc bàn bên cạnh, bốn thành phẩm là dược bổ máu đã được sắp xếp ngay ngắn. Chất lượng của chúng không thể thừa nhận là hoàn hoản nhưng vẫn phát huy được tác dụng. Nhưng thật rõ ràng, Snape chưa vừa lòng với những thành phẩm này.

"Độc dược tôi làm đều là thành phẩm hoàn hảo, những sản phẩm như này tuyệt đối không được bán ra!" Snape chỉ vào bốn lọ dược trên mặt bàn, lười biếng nói, như có như không chê những thành phẩm Jessica vừa làm ra.

"Tuy không được nhận tiền công nhưng cũng phải nghĩ cho danh dự của tôi, tiểu thư Jones. Tôi tình nguyện tạm thời gác công việc cung cấp dược cho Bệnh thất còn hơn để cô hạ thấp chất lượng sản phẩm của tôi."

"Chúng đều là độc dược thành công! Còn nữa, kêu em là Jessica!" Jessica vừa liếc Snape, vừa thực hiện hoạt động trong tay.

Tuy nhiên, chính cô cũng đã tự phát hiện ra, dù cố gắng thế nào cô cũng không thể đạt được tiêu chuẩn độc dược mà Snape đưa ra. Như thể có một bức tường vô hình ngăn cản cô vậy.

Dường như bị vẻ pha chế dược ngốc nghếch của Jessica kích thích, Snape không nhịn được tức giận. Thiếu niên tóc đen tiến lên vài bước, thô bạo bắt lấy tay của Jessica, dùng lực điều khiển tay cô theo ý của mình.

"Chú ý cẩn thận, Jones! Nếu như cô vẫn không thể tập trung thì đừng lãng phí thời gian của tôi nữa! Tôi thiết nghĩ cô cũng biết tôi mệt đến mức nào. Nếu cô không thể giúp được gì thì không cần nhận lời giúp đỡ!"

Jessica bị nắm tay liền bất ngờ và có chút xấu hổ. Đúng thật, ban đầu cô muốn tới đây giúp đỡ anh chứ không phải khiến cả hai đều bị lãng phí thời gian. Bình tĩnh cảm xúc và suy nghĩ lại, Jessica liền cẩn thận làm theo từng động tác của Snape, từ từ đắm chình trong đó.

Snape đứng sau thiếu nữ. Bởi vì nắm tay Jessica nên toàn bộ cơ thể anh đều gần như đã dính vào sau lưng cô. Ngửi được mùi thơm ngát của hoa cỏ từ mái tóc nâu ngắn của cô nàng, tâm trạng vốn dĩ đang không tốt của anh dẫn ổn định lại.
Bình Luận (0)
Comment