[Đồng Nhân Harry Potter X Twilight] Yêu Không Hối Tiếc

Chương 47

Sau sự cố xảy ra ở Rừng Cấm, hành tung của Tom Riddle đã bị giáo sư Albus Dumbledore phát hiện, nhưng bởi vì hắn đang là đại diện quán quân của Hogwarts trong cuộc thi Tam Pháp Thuật nên nhà trường tạm thời chỉ có thể bỏ qua, đồng thời lệnh giới nghiêm cũng được ban hành gắt gao.

Và vì thế, trong những ngày cuối cùng trước khi bài thi thứ hai diễn ra, Tom Riddle liền bị giám sát chặt chẽ.

Trong phòng ký túc ở Slytherin, hắn mệt mỏi ngồi dựa vào chiếc ghế thủ tịch đầy quyền lực, trên tay mân mê tấm da dê, đó là gợi ý về bài thi tiếp theo mà hắn đã lấy được ở vòng đầu tiên...

'Lấy lại vật báu thuộc về mình'

"Báu vật sao?"Tom Riddle khẽ nghi hoặc

'Báu vật của hắn có thể là gì đây?"

Hắn bất giác chìm vào suy tư, trong chớp mắt thân ảnh của thiếu niên chợt ùa về trong tâm trí.

{Nagini, trở lại rồi à}

Cảm nhận được cảm giác lạnh buốt trườn trên vai mình, hắn đầy mong chờ.

{Ngươi có tìm được em ấy không?}

{Tom à, cậu ta...}

Thanh âm tê tê của Nagini khẽ vang lên.

{Được rồi, không cần tìm nữa}

Tom Riddle lặng thở dài, tay khẽ siết chặt.

"Báu vật của tôi...là em sao?"

Hai ngày sau

Bài thi thứ hai của cuộc thi Tam Pháp Thuật diễn ra ở hồ đen.

"Người quan trọng của các các trò đã bị đánh cắp. Hãy lấy lại báu vật quý giá đó.

Và hãy nhớ, ở nơi ấy không chỉ có mình các trò, xung quanh luôn tồn tại những sinh vật nguy hiểm.

Để lại đũa phép của mình. Nào, chúc các trò may mắn"

Lời giáo sư Albus Dumbledore vừa dứt, các quán quân cũng lần lượt lao xuống hồ.

Ai cũng sử dụng một vật dụng ma pháp kì bí nào đó để có thể thở và di chuyển dưới nước. Và Tom Riddle cũng không ngoại lệ, vật hắn sử dụng là Cỏ Mang Cá, vật mà gia chủ nhà Malfoy và cũng là người bạn thân duy nhất của hắn, Abraxas Malfoy tìm về.

Tom cứ thế bơi mãi về phía đáy hồ sâu, mãi đến khi hắn nhìn thấy toà lâu đài Nhân Ngư cũng đồng thời tìm được người nọ.

Thiếu niên kia ở đấy, bị buộc vào sợi dây rêu to lớn cùng với những người khác, mà bất ngờ có cả Abraxas Malfoy.

Khuôn mặt của Tom Riddle có chút kinh ngạc,

nhưng rất nhanh đã mặc kệ điều đó mà nhanh chóng bơi về phía đó.

Chỉ là cũng không phải chỉ mình người nọ đang đợi Tom, mà còn có cả những Nhân Ngư hung dữ, tay họ cầm những cây đinh ba sắt nhọn như đang chực chờ lao đến tấn công Tom Riddle.

Và hắn biết rất rõ rằng những người cá kia là người giám sát đích đến và cũng là giám khảo của bài thi.

'Chỉ có thể chọn một. Nào, kẻ đang đến kia, báu vật của người thật sự là ai?'

Dẫu Abraxas Malfoy là đồng minh thân cận, vô cùng quan trọng đối với hắn, nhưng đứng giữa tình cảm và lý trí, Tom Riddle làm sao có thể bỏ mặc tình yêu duy nhất của hắn. Vì thế hắn chẳng ngần ngại mà lựa chọn chàng trai ấy.

Bất quá, điều hắn không bao giờ ngờ tới đã xảy ra, khi hắn đến bên cạnh cậu, bọn Nhân Ngư liền tỏ ra cực kì hung hãn.

'Đây không phải là vật báu của ngươi, phù thủy trẻ'

Lời này thốt ra liền khiến hắn có chút kinh hãi.

Điều mà Nhân Ngư nói đã chứng tỏ được rằng Abraxas Malfoy mới chính là vật báu của hắn.

Đôi mắt của Tom ánh lên vẻ chua xót, không cam lòng, hắn toan tiến đến giải thoát cậu nhưng liền chịu một kích tấn công của người cá, cây đinh ba phóng qua, cắt đứt da thịt, làm tổn thương cánh tay của hắn, máu tuôn ra hoà cùng dòng nước lạnh lẽo.

Chưa kịp định hình mọi thứ, một cây đinh ba nữa lại bay đến chỗ hắn.

Tom Riddle cắn răng, đầy uất hận vừa né tránh những kích trí mạng cũng đồng thời vô cùng lo lắng cho thiếu niên kia.

Nhưng môi trường vốn đã không thuận lợi với hắn, hơn nữa những tên Nhân Ngư còn có vũ khí, rất rõ ưu thế chẳng bao giờ nghiêng về phía hắn.

Người Tom Riddle bây giờ tràn đầy những vết thương lớn, mà hắn cũng không thể sử dụng đũa phép.

Dòng nước mát lạnh không ngừng xoáy sâu vào hắn, đến cuối cùng cơ thể của Tom Riddle cũng đến cực hạn.

Hắn đau xót, bất lực bơi đến chỗ Abraxas Malfoy rồi giải cứu y.

Tom liều mạng lao về phía trước với cơ thể chẳng còn lành lặn, vào lúc hắn vươn khỏi mặt nước, liền nghe thấy muôn ngàn tiếng hò reo xung quanh.

"Chúc mừng Hogwarts, trò Tom Marvolo Riddle đã xuất sắc về nhất và giành được điểm tối đa."

Chưa kịp nghe rõ lời thông báo của các vị giáo sư, hắn vội vã muốn nhảy xuống hồ đen một lần nữa, bất quá, sức lực của hắn vốn đã cạn kiệt cùng những vết thương nguy hiểm trên cơ thể, rất nhanh đã khiến Tom Riddle rơi vào hôn mê.

Trước khi chìm vào bóng tối vô tận, Tom Riddle không ngừng thì thào: "Đợi tôi...Nhất định phải đợi tôi...chờ tôi tìm lại em..."

Thật ra, Tom Riddle hoàn toàn không hề chú ý rằng rõ ràng là có ba quán quân nhưng sao lại có đến bốn vật báu.

Rất rõ, Harry Potter mãi mãi chẳng phải là vật báu của hắn.

Bình Luận (0)
Comment