[Đồng Nhân Hp] Đại Xà Vương Không Ăn Thỏ

Chương 47

Snape chiến thắng trước Khalil, hắn sẽ tham gia trận chung kết với Sabrina và lẽ ra là không có Ragnarok, hoặc không có Sabrina. Vậy có nghĩa là một trong 3 người bọn họ sẽ phải đấu liên tiếp 2 lần. Sabrina chỉ mong mình gặp được Snape, cậu có xuống tay với cô không? Chứ cô đã nhận đủ Ragnarok Crimson trong cái cuộc đời này lắm rồi. Cô còn đang rất vui vì thắng được một khoản cược lớn chưa từng thấy, mà kẻ kia, Chúa Tể Hắc Ám đã cược cửa cô hòa. Ragnarok Crimson sẽ ngất đi trước.

Nhưng vận khí của Sabrina có phần quá tốt. Trận đầu tiên, Ragnarok Crimson sẽ đấu với Severus Snape. Một dòng chữ lửa đỏ hiện lên trên phía bàn ban giám khảo.

Ragnarok hôm nay đã bình phục. Hắn đứng đó, dấn thẳng mặt vào trước Snape, tay chỉ thẳng vào ngực cậu:

- Đây là định mệnh của ngươi và ta. Chiến đấu đi!

- Ta muốn định mệnh của mình và ta là người quyết định nó. Snape đáp trả. Cậu ngó nhìn Ragnarok bằng nửa con mắt liến xéo. Cái mũi khoằm nhô ra, thì có lẽ là cậu không nhìn thấy Ragnarok cho lắm. Cái nhìn này Sabrina biết rất rõ, đó là cái nhìn khinh bỉ của Snape mỗi khi hắn nhìn James Potter.

- Nó có nghĩa là gì thì phụ thuộc vào cậu đấy. Ragnarok lười biếng bay về một phía của sân đấu.

Hắn sải rộng cánh tay, đem hai con rồng đang bay lượn xung quanh đó cuốn một vòng quanh người. Một bộ áo giáp đen bóng hình vảy rồng xuất hiện trên cơ thể của Ragnarok. Hắn còn chiêu này sao?

- Đừng đánh cận chiến. Sabrina hét lên.

Snape hiển nhiên nghe được câu này. "Aqua Eructo". Từ đầu đũa phép của cậu phun ra một cái vòi rồng, con rồng nước uốn lượn bay thẳng đến chặn hướng của hai con rồng Yin Yang. Ở bên này Ragnarok cũng không rảnh rỗi mà vung kiếm lên chém thẳng những tia sáng đen về phía Snape.

- Avis Oppugno!!!

Một đàn chim bay tới cản lại những đường kiếm vô tình. Chúng chết như ngả rạ rơi từng con, từng con lộp độp xuống sân đấu. Biến mất vào trong không khí. Ragnarok lại chém tiếp đường kiếm thứ hai. Hai ánh sáng đen vụt ra từ lưỡi kiếm.

- Flipendo!!!

Đem hai đạo ánh sáng ấy đẩy ngược chỉ bằng một lần vung đũa. Snape lùi về sau vài bước.

- Để ta xem giờ ngươi gọi thứ gì ra chết thay cho ngươi. Ragnarok điên cuồng lao vút lên như tên bắn, tay cầm kiếm kéo lui về phía mặt trái. Tư thế của hắn? Hắn định ra đòn quyết định ư?

- Không. Sabrina

Một đường kiếm giáng xuống với uy lực của cả nghìn tấn, đem không gian xẻ ra làm đôi. Cắt đứt cả tấm khiên bạc che chắn bằng pháp thuật của Snape. Chém thẳng về phía cậu bé. Trước ngực cậu là một vết chém lớn, máu me mơ hồ không nhìn thấy được trong màu áo đen. Cậu đổ gục xuống.

- Người chiến thắng là Ragnarok Crimson. Nóe hô vang. Cả khán đài ầm ĩ không ngớt.

Sabrina cảm thấy ù tai, cô không nghe thấy bất cứ thừ gì cả. Không muốn phải nghe bất cứ điều gì nữa. Cô chạy lại về phía Snape. Ôm cậu bé lên. Hỏi han liên tục, không biết người kia có nghe thấy không, đừng ngất đi, hắn vẫn còn thở.

Hắn nói nhỏ với cô: "Đừng lay nữa, bồ lay chết mình rồi." Những giọt nước mắt của cô lăn trên khuôn mặt hắn, từng giọt lại từng giọt. Nóng hổi như thế này, hắn thua cũng là thua trong tư thế ngẩng cao đầu.

- Trận cuối cùng, Ragnarok, cậu út của gia tộc Crimson, người được mệnh danh là kẻ mạnh nhất, mới đây đã mất ngôi Kẻ không thể bị đánh bại vào tay đối thủ của cậu, cô Sabrina Sandal, tới từ Trường dạy ma thuật và pháp thuật Hogwarts. Nóe hô vang cả Nhà thi đấu lúc này. Tiếng người nói lẫn với tiếng trọng tài.

Ragnarok vẫn mặc bộ giáo vảy rồng đen, hiên ngang đứng đó chống mũi kiếm xuống đất, hắn nói:

- Ngươi có tin vào định mệnh không Sabrina? Ta hỏi lại một lần nữa.

- Ta có định mệnh của mình. Hắn lại tiếp tục bài diễn thuyết dài ngoằng cho xem, nhưng hắn ngừng lại, đôi mắt mở lớn, khác hẳn với vẻ ngái ngủ thường ngày của hắn, ánh mắt hắn sáng lên.

Nhưng hắn chỉ dừng lại ở đó, giơ tay về phía mời Sabrina nói tiếp.

- Là định mệnh của ngươi hay định mệnh người khác đang cố ép buộc ngươi. Đôi vai cậu không thấy trĩu nặng hay sao?

- Ta xin ngươi đấy, Sabrina.

- Đã đến lúc ngươi nên xem xét lại bản thân mình rồi đấy. Ngươi có biết tại sao trận trước ngươi lại đấu hòa với ta hay không? Sabrina đáp trả, cúi chào hắn.

- Sẽ không còn nữa, chính tay ta sẽ giữ vững danh hiệu bất khả chiến bại. Ragnarok nhíu mày, đem đôi mắt chùm hụp của hắn co lại còn bé xíu.

- Vì ta có chút uyển chuyển linh động hơn ngươi khi ra đòn.

- Nằm mơ.

Hai người nhảy bổ vào nhau. Sabrina giơ chân lên đá ngang vai hắn một cú trời giáng. Từ đôi chân của cô quật ra tia lửa nóng đỏ. Vặn mình né tránh đường kiếm của Ragnarok lúc này đã xông tới giáp là cà với cô. Cô tung liên tiếp ra hai cú đấm, từ đầu bàn tay cô bắn ra một vụ nổ nhỏ rực lửa.

- Vâng cô ấy điều khiển lửa, rất tài tình. Thưa quý vị, không cần dùng tới đũa phép, tôi cho rằng nó được điều khiển bằng lý trí. Allan bình luận.

Ragnarok đạp văng Sabrina lùi về sau. Cô bé hôm nay nhanh nhẹn lạ kỳ, cô bật người lại, hai tay chụp lấy tay của Ragnarok, kéo văng người hắn ném về phía cuối sân đấu. Hai con rồng bay lạy đỡ lấy chủ nhân của nó không để văng ra khỏi sân đấu.

- Ta đã chờ đợi để dành chiêu thức này cho ngươi. Quan ngoại song long, hô phong hoán vũ. Ragnarok gầm lên, hai tay của hắn vung ra phía trước, điều khiển hai con rồng xoắn chặt vào nhau. Tạo thành những tia sấm sét với uy lực kinh người đánh thẳng về phía Sabrina

- Ngươi tưởng ngươi có thể làm ta bị thương được ư, đồ khốn? Sabrina hét lên rồi vung chân đá lên trong không trung, đem những lớp đất đá bay lên khỏi mặt đất, chắn thẳng trước những tia sét lần ngang kéo dọc đang chạy về phía cô.

Một đấm rồi lại thêm một đấm. Ragnarok trả đòn bằng cách đấm thẳng về phía cô. Từ đầu tay đang vươn ra đỡ đòn của Sabrina cuộn lên một dòng nước, dòng nước nhập lại với nhau thành một ta nước lớn. Cô bé giơ cao tay lên trong không trung, thân người ghì xuống, tay cô đưa dòng nước lên theo thành hình vô cực rồi đưa tay hướng thẳng về phía Ragnarok.

Ragnarok cũng không phải dạng vừa. Hắn giơ bật tay về phía sau đỡ lấy dòng nước. Cuộn nó lại rồi ném trả về phía Sabrina.

- Ta tới đây hôm nay là để chia sẻ về kế hoạch tương lai của mình. Ragnarok đứng đó. Dang rộng hai cánh tay, dưới ánh mặt trời từ trần kính nhà thi đấu, trông hắn có vẻ chói mắt. Mái tóc ám cũng sáng bừng lên lòng nhiệt huyết.

- Ngươi trước tiên phải hỏi bản thân mình là ai? Ngươi muốn cái gì?

- Ta muốn cái gì từ cô? Không gì cả. Ta muốn cho cô cái gì? Tất cả những điều mà ta chưa từng được có. Chúng ta sẽ cùng nhau, tạo dựng nên một chế độ phù thủy mới, đưa phù thủy trở về đúng vị trí của họ trên nấc thang của nhân loại, đưa phù thủy đứng về vị trí tối cao của chuỗi thức ăn.

- Đồ điên. Dừng lại đi, ngươi đang làm mọi người sợ đấy.

- Cô? Cô có sợ sao? Đúng vậy, tất cả các ngươi nên hoảng sợ ta. Ta không thể ngăn cản lại sức mạnh của con quái vật trong ta nữa. Ta là thứ hơn cả hình hài này. Cô có hiểu cảm giác bị mọi người nhìn vào như một con quái vật không hả? Ta muốn chứng minh cho lũ người đó thấy, ta không phải là một con quái vật. Ta là hoàn toàn dựa vào thực lực.

- Thực ra cũng không có mấy người bình thường có thể điều khiển được rồng đâu, Ragna.

Hắn có họ hàng với Voldemort không? Tại sao lại có nhiều phù thủy ủng hộ tư tưởng của hắn vậy? Tên này đang định quyến rũ Voldemort à? Quyến rũ hắn đứng về cược cho cậu ta? Không giống lắm. Nhưng cái cô cần làm là để tâm trí mình thanh tịnh, cô phải đưa bản thân về miền vô định. Nhắm mắt lại, tập trung, thả lỏng cơ thể. Thả lỏng cả những cơ bắp đã sung phồng lên vì đau đớn. Có làn nước nào không? Hãy chảy tràn qua cơ thể cô với.

Ragnarok sau màn nói chuyện diễn thuyết chói mắt, nhất thời hào quang vô hạn, khán đài tiếng hô hào cổ vũ cho hắn càng lớn. Còn hắn liên tiếp chém ra 12 hình trăng lưỡi liềm cực đại. Xé toác không gian, những cái hố đen sâu trực chờ đưa kẻ khac tới một miền không gian khác rồi nhốt họ ở đó. Những cái hố cứ tiếp tục phình rộng ra, từ trong màn đen một bàn tay rồi lại một bàn tay thò ra từ tất cả những cái hố đó. Chúng hướng lòng bàn tay về phía Sabrina, bắn ra liên tiếp những viên đạn đen to bằng trái Snitch. Những viên đoạt đồng loạt bắn ra khỏi nòng, lao vút đi trong không khí.

- Vâng, là một ma pháp không gian thưa quý vị. Một ma pháp không gian ta chưa từng thấy trước đây trong lịch sử thi đấu pháp thuật.

Sabrina đỡ đòn liên tiếp bằng tay, trông cô bé cứ như một bông vạn liên hoa. Từ mỗi đòn né, nghiên mình, bật ngược người lên treo cao trong không trung. Cô bé giang hai cánh tay ra, sải cánh như đại bàng, đem một trận gió lốc mù mịt bụi cát tạo thành hai con rồng. Tấn công thẳng về phía Ragnarok, hai con rồng Yin Yang chặn đứng lại quần xé với hai con rồng gió. Đấm thêm một cú uy lực về phía trước. Đem những cơn gió cuộn xoát tít tạo thành những mũi tên với ngọn gió xoáy tròn, những mũi tên ấy hiện ra, thành hình rồi lao về phía những đôi bàn tay đang giơ ra trong hố đen hình bán nguyệt. Chém đứt chúng, những cơn gió xuyên qua hố đen, ánh lên những ánh sáng mờ ảo. Chỉ khi chúng dần lóe lên, mọi người mới thấy được những cơn gió đó đang mang theo ánh sáng phản chiếu trên lớp bụi cát, phá tan những hình bán nguyệt.

- Vâng, một ý tưởng điên rồi. Nhưng cũng là một ý tưởng thiên tài. Lợi dụng sự phản chiếu của vật chất để đưa vào không gian khác từ một cơn gió. Rồi dùng ánh sáng chém đứt chúng. Vâng một màn đấu mãn nhãn. Allan hô lên thất thanh, nhất thời trên khán đài im bặt, ai ai cũng với đầu ra để xem cho rõ trận đấu dưới sân.

Đạp chân xuống mặt sân thi đấu, Sabrina nhảy lên, đá thẳng vào Ragnarok. Hắn cùi người tránh né đòn đó, xoạc chân ra đá vào ống quyển cô. Sabrina ngã bật về phía trước. Nhưng cô bé như có bàn tay kéo túm cô lại, bật người về sau. Cô xoay người, hai tay giơ chặt về trước ngực, thủ thế. Rồi dùng một động tác dứt khoát nhất, vòng tay qua vai, đấm tới Ragnarok. Hắn đỡ lại bằng lưỡi kiếm. Một luồng sét chuyền ra từ bàn tay đang cắm sâu vào lưỡi kiếm. Tay Sabrina đau đớn, cái đau đớn kinh khiếp truyền thẳng lên đại não cô. Đem luồng điện truyền thẳng tới chỗ vết thương đang nứt toác kia. Theo máu truyền thẳng vào lưỡi kiếm của Ragnarok.

Sabrina bật người lên, tung thẳng cú đá bằng cả hai chân về phía Ragnarok. Đem theo uy lực kinh hoàng của một cơn lốc xoáy. Bổ vào Ragnarok. Hắn vẫn đứng đó, thân mình run rẩy vì chống đỡ lại dòng điện đang chạy toàn thân, thấm qua lớp áo giáp bằng vảy rồng của nó. Lĩnh trọn cú đá, Ragnarok bật tung người về phía sau. Bắn văng về phía cuối tường Nhà thi đấu. Rơi bịch một cái nặng nề xuống đất. Chỗ hắn va trúng, còn phá tung cả gạch đá nơi đó. Đem lớp gạch đổ ầm lên người hắn.

- Không thể tin nổi. Thật không thể tin nổi thưa quý vị. Vị quán quân mà chúng ta tin tưởng đã thất bại. Ragnarok đã dừng bước trước Sabrina Sandal. Quán quân của cuộc thi Đấu tay đôi Phù thủy Quốc tế năm nay.

Tiếng vỗ tay rầm vang cả khán đài. Voldemort còn đứng dậy để vỗ tay. Hắn thấy thằng nhóc Ragnarok kia cũng được lắm, rất vừa mắt hắn. Thật đúng đắn khi tới kỳ thi năm nay. Hắn đã nghĩ lũ nhóc là một đám èo uột yếu ớt. Nhưng Ragnarok này thì khác. Sabrina cũng khiến hắn rất tự hào. Cô đã thắng đẹp. Hắn thấy Ragnarok, áo giáp đã vỡ nát. Đứng dậy từ đống đổ nát, xua tay với đội ngũ cứu hộ, Ragnarok bước về phía trước Sabrina. Giơ tay ra, ý định bắt tay với cô bé.

- Tại sao? Tại sao ngươi cứ mở mồm ra lảm nhảm những điều như vậy hả? Hắn nói.

Sabrina nắm lấy bàn tay đang chìa ra của hắn bằng tay còn lại. Hắn lại tiếp tục: "Chỉ có số ít là tinh anh, những phù thủy vĩ đại được vận mệnh chọn lựa. Thực tế hơn chút đi. Những người được sinh ra đã như vậy rồi, năng khiếu bẩm sinh, đó không phải là thứ ngươi muốn có là được."

- Ta không tự nhận mình sinh ra đã là thiên tài. Nhưng ta đã có hàng nghìn giờ, hàng trăm nghìn giờ phút để luyện tập và học hỏi. Ta nghĩ sự nỗ lực của ta phải chiếm tới 82,9% đấy, Crimson.

- Điều đó đã được số mệnh sắp đặt. Con người sinh ra tuy khác biệt nhưng đều chỉ sống theo dòng chảy cuộc đời. Chỉ có một thứ định mệnh mà ai cũng phải gặp. Đó là cái chết. Ragnarok lên tiếng, hắn hạ tay xuống.

- Vậy thì ta sẽ không dễ dàng từ bỏ đâu.

- Ta cũng vậy. Ragnarok đứng đó, mỉm cười với cô bé. Mắt hắn có phần sưng tím, thâm u lên. Trông hắn càng thêm có phần mệt mỏi, biếng nhác sau trận đấu.

Sabrina chào hắn, bước xuống khỏi sân đấu. Sirius đã đứng sẵn ở một bên, cậu chạy lại, cầm lấy bàn tay bị thương của Sabrina. Đau lòng nói: "Cậu cũng đừng để bản thân bị hết vết thương này đến vết thương khác như thế."

- Ferula.

Sirius đem bàn tày Sabrina băng lại bằng một miếng vải trắng thắt nơ đẹp đẽ.

- Người ta nói đem nỗi buồn của bạn biến thành sự quan tâm thì sẽ có nhiều điều tốt đẹp hơn xảy ra. Sirius nhìn cô bé, mắt cậu đen thẫm, vẻ mặt đã tốt hơn nhiều. Trên trán cậu lấm tấm mồ hôi.

- Cậu có thích đáp trả lại sự mong đợi của mọi người không? Và được tung hô vì điều đó? Tôi chỉ thực sự thức dậy sau khi thấy giấc mơ của mình bắt đầu. Sabrina nắm lấy cánh tay cậu.

- Những điều đúng đắn thì luôn không có chuẩn mực. Dù có làm được hay không bạn cũng không cần bận tâm, không cần khiến bản thân vì điều đó chịu thiệt mà nguy hiểm. Tớ đã đau khổ như thế nào khi tớ thấy cậu bị thương. Có tớ sẽ luôn sát cánh bên cậu.

- Tớ sẽ không dừng lại đâu.

Buổi tối, sứ giả các nước sẽ cùng dự yến tiệc mừng người chiến thắng với Hoàng gia Ai Cập. Ba người nhóm Sabrina cũng được mời tới. Cô bé đứng trước gương, nhìn bản thân mình có phần miễn cưỡng. Cơ thể cô vẫn còn có chút căng tức, khi cử động đều là khó khăn, khi bước lên bậc thềm thì phần chân đau nhức. Cố gắng giấu đi sự mỏi mệt, cô uống thêm một liều Wiggenweld potion xanh lè với cái vị như chất nhớt của con ốc sên. Không hiểu liệu điều này có giúp ích cho những vết thương của cô hay không. Cô bé mặc lên mình chiếc váy dài màu đỏ, cột gọn lại lớp dây đan cài phía sau lưng. Kẹp gon lại mái tóc của mình một cách đơn giản bằng hình trái tim bằng vàng lõi đồng mà Voldemort tặng cô trước cuộc thi. Ngắm nhìn bản thân một lượt. Xịt thêm chút nước hoa. Hương gỗ đi, cô muốn có chút mùi quyền lực, mùi vị của chiến thắng cùng tự chủ nha. Hôm nay cô là quán quân đó.
Bình Luận (0)
Comment