[Đồng Nhân Nữ Hoàng Ai Cập] Ta Là Asisư

Chương 55

Dù ở trên đường dùng dằng như thế nào, cuối cùng vẫn đi đến Hitaito. Hoàng đế Hitaito mang chúng đại thần nhiệt liệt nghênh đón ta, ở đại điện, sau khi ta được thể mà tỏ vẻ lòng biết ơn, liền đi rửa mặt chải đầu một phen, chuẩn bị buổi tối tham gia tiệc tối hoan nghênh chính thức.

Người thứ hai ta nhìn thấy đó là nhũ mẫu của Izumin, Mura. Không thể không khích lệ chính là, Mura rất có uy nghiêm, ít nhất so với Nafutera và Ari. Cho dù đối mặt ta, Mura cũng không nao núng chút nào, nên làm gì liền làm đó. Cảm giác cho thấy nàng bài xích ta, nhưng ta cũng không thèm để ý. Cho dù trong lòng thầm khen, trên mặt cũng bày ra xa lạ nhàn nhạt

“Nữ hoàng Asisu, đây là phòng của ngài. Có nhu cầu gì, xin hãy phân phó.” Sau khi Mura nói xong, liền mang theo các thị nữ lui đến một bên.

Nhìn thấy Emi cáu kỉnh có chút nhịn không được, ta quăng cho nàng một ánh mắt. Emi cắn môi, cùng Betty đứng ở một bên. Lần này xuất hành, ta biết có nguy hiểm, nên để Ari ở lại quốc nội, tuy rằng nàng có điểm cẩn thận. Khi đi Babylon, rất có khả năng sẽ gặp phải trường hợp ta khống chế không được, vì thế để nàng ở lại Ai Cập. Dù sao có Nafutera ở, nàng vừa vặn có người “Làm bạn”.

“Ta đã biết, các ngươi trước tiên lui xuống đi. Ta muốn rửa mặt chải đầu.” Mặc kệ Mura lạnh nhạt, ta khách khí thỉnh nàng tạm thời rời đi. Mura thông minh không lưu lại quần áo Hitaito. Ta cũng không phải là Carol, là bị chộp tới. Làm nữ hoàng Ai Cập, thứ ta mặc, chỉ có thể là quần áo Ai Cập

“Bệ hạ, ngài quá thoải mái với nàng.” Emi có chút bất bình.

Ta cười với nàng “Ở nơi của người khác, chúng ta phải điệu thấp thôi.” Hơi xua hai tay, ý bảo nàng và Betty giúp ta thay quần áo, chuẩn bị tắm rửa. Trước mặt, ao trì nước ấm nổi lên hơi nước hôi hổi, đã sớm khiến ta hận không thể nhảy ngay xuống. Nơi này rất lạnh a! Tuy rằng Ai Cập nằm ở vùng gần xích đạo, nhưng độ ấm cũng tương đối thoải mái. Ta chỉ cần không bị lạnh, nhưng nóng thì có thể kháng được.Ta phải làm quen với khí hậu nơi này thôi. Tuy trong phòng không có gió bắc lãnh sưu sưu, nhưng cũng không thể một năm bốn mùa trốn tránh không ra cửa đi.

Betty đi lên, giúp ta cởi bỏ quần áo. Những năm gần đây, ta sớm đã quen ở trước mặt thị nữ cởi áo tháo thắt lưng. Lại cảm ơn Asisu, chẳng những tướng mạo xuất sắc, ngay cả dáng người cũng không chỗ nào không tuyệt. Nhìn thế nào, đều cảm thấy xinh đẹp. Ta lúc trước cự tuyệt các nàng hầu hạ, nhưng các nàng sợ quá mức, cho rằng bản thân không làm tốt. Sau đó, ta cũng liền nhập gia tùy tục. Dù sao đều là nữ nhân, nếu các nàng đã không để ý, thì ta cũng đành mặc kệ.

Nửa người chìm ở trong nước, ta hưởng thụ Betty giúp ta chà xát lưng thả lỏng. Từ thái độ của Mura, ta có thể thấy được thái độ của hoàng tộc Hitaito. Ở đây, vùng vằng dùng không xong. Ta phải đề cao cảnh giác, không thể để cho bọn họ coi khinh ta.

Xối rửa tóc đen, ta một tay nắm chặt lấy tóc, lại thả lỏng. Trừ bỏ khuôn mặt, ta thích nhất chính là mái tóc dài này. Chẳng những không giống tóc kiếp trước dễ dàng dụng như vậy, mà còn mềm mại rất hay bay lên khi có gió thổi qua. Đáng tiếc a, không thể đeo lên nụ hoa ta thích nhất, nếu không khẳng định trông rất tuyệt vời. Miên man suy nghĩ, ta ở trong ao tắm nửa giờ. Aiz, có tiền thật tốt. Một cái nơi tắm thôi lại lớn như cái ao vậy, lại chỉ có một người là ta tắm. Hơn nữa,nước lại là nước ấm. Trong suốt thấy đáy, sạch sẽ nhìn không thấy một chút bụi. Rất hạnh phúc. Nhấc chân loạn đá nước, vẩy nước lên người Betty và Emi, khiến các nàng cười không ngừng. Cuối cùng còn một tay kéo các nàng xuống dưới, tắm cùng.

Chỉ có Emi thả lỏng. Đáng thương Betty, trái luống cuống, phải luống cuống. Vội vàng tẩy sạch vài cái, rồi chạy nhanh đi lên. Nàng nói, không thể để người Hitaito nghĩ rằng tôi tớ Ai Cập không có gia giáo.

Mãi mới tắm xong, ta buồn ngủ nhận các nàng giúp ta trang điểm, ta cũng phải dưỡng thần, sắp đi đánh giặc mà! Mệnh khổ a, đến đâu cũng không thể yên tĩnh. Ngẫm lại, Carol không có quan hệ cha mẹ chồng, nhiều lắm thì chỉ có cái chị chồng không thích nàng. Nàng ở phương diện này, so với ta hạnh phúc hơn.

Khi trang điểm xong, Izumin đi vào. Thấy bộ dạng Asisu mềm nhũn, hắn rất buồn cười. Nhẹ bước đến gần nàng, vụng trộm hôn lên mặt nàng. Đang ngủ mơ mơ màng màng, ta theo bản năng xua xua tay, lại bị Izumin cầm trụ. Miễn cưỡng nâng cao tinh thần, mở to mắt, xem là người nào lớn mật dám đánh lén ta. Không ngoại lệ nhìn thấy là Izumin, ngẫm lại thấy cũng đúng, ở địa bàn của hắn, ở sự bảo vệ của hai thị nữ đại cường thế, làm gì có tên sắc lang nào có thể có bản lĩnh lớn như vậy. Ta ý bảo Emi cho ta chén nước, tỉnh tỉnh đầu óc.

“Izumin, yến hội đã bắt đầu sao?” Ta thở dài.

Thấy ta một bộ như sắp đi tử hình, Izumin vui vẻ.”Lấy tinh thần đi. Nữ hoàng Asisu là hóa thân của nữ thần trí tuệ và xinh đẹp, nàng như vậy chỉ mình ta nhìn còn được, ta rất luyến tiếc để cho người khác thưởng thức a.”

Hứ, ta nhàm chán quăng hắn một cái ánh mắt.”Đi thôi, ta đã chuẩn bị xong.”

Nắm tay của ta, Izumin nói: “Phụ vương và mẫu hậu đã đến,. Mitamun hẳn là cũng nhanh đến.”

“Mira đâu?” Ta lười biếng hỏi. Hôm nay hẳn sẽ thấy được nàng đi.

“Ta nghĩ, nàng có lẽ sẽ ở bên người mẫu hậu.” Izumin có chút chần chừ nói. Ta vụng trộm trợn trừng mắt, cái gì mà có lẽ, có khi đúng thế rồi.

“Mira rốt cuộc là xuất thân gì?” Trong nguyên tác, ta rất tò mò điểm này.

“Nàng là con gái đại thần, từ nhỏ cùng ta cùng nhau lớn lên. Mẫu hậu rất thích nàng, luôn hi vọng ta có thể lấy nàng. Mà ta từ trước đến nay chỉ coi nàng là em gái, giống như Mitamun.” Nga, nguyên lai các ngươi là thanh mai trúc mã a. Ta hiểu gật gật đầu. Phỏng chừng, tối hôm nay, vương hậu sẽ không cho ta cái nhìn hoà nhã.

——— —————— Phân cánh tuyến “không yên bất an” ——— ————————

Cũng giống yến hội Ai Cập, đại sảnh yến hội Hitaito, trừ bỏ mỹ rượu ngon đồ ăn ngon ra, thì là các sofa to, vừa thấy liền cảm giác rất thoải mái. Izumin dẫn đường, ta ngồi ở bên cạnh hắn, không ngoài ý muốn đưa tới ánh mắt của mọi người. Hâm mộ, ghen tị, sùng bái, kinh diễm, cảm giác gì cũng có. So với sự sùng bái của binh lính đối với ta, thái độ của các đại thần Hitaito đối với ta phức tạp hơn. Ta ưỡn ngực, tư thái tao nhã. Mặc kệ các ngươi đối ta có ý kiến gì, chuyện tới mặt, ta liền nhất nhất tiếp chiêu.

“Nữ hoàng Asisu, lần này ngươi có thể đến Hitaito làm khách, thật sự là vinh hạnh cho Hitaito chúng ta.” Quốc vương Hitaito khách sáo vài câu.

Quả nhiên quốc vương chính là quan ngoại giao, chỉ một câu như vậy, khiến ta không khỏi cao nhìn hắn một cái. Dù sao lúc trước, ấn tượng hắn lưu cho ta thật chẳng ra sao. Lần này, được đội ngũ khổng lồ của hắn nghênh đón, vẫn là cho ta mặt mũi. Ta cong lên khóe miệng, hồi cười: “Hoàng tử Hitaito Izumin cứu ta trong nguy nan, Asisu đương nhiên muốn đến để cảm tạ. Hitaito giàu có dồi dào xinh đẹp, Asisu ở Ai Cập từ trước đến nay nghe danh đã lâu. Có thể mượn cơ hội này đến thưởng thức, Asisu cũng cảm thấy rất vui vẻ.” So khách sáo, ai không làm được chứ. Ta cười đem đại lượng ngôn ngữ ngoại giao quăng qua. Không ngoại lệ thấy được ánh mắt thưởng thức của quốc vương Hitaito.

Một bên vương hậu sắc mặt có chút không tốt. Nàng hơi hoài nghi hỏi: “Nữ hoàng Asisu, chúng ta có phải đã từng gặp qua?”

Ta mở to hai mắt, ra vẻ thiên chân hỏi: “Phải không? Có thể được hoàng hậu xinh đẹp quý giá nhận sai, Asisu cũng cảm thấy vô cùng vinh hạnh.” Ôm tâm đánh chết cũng không thừa nhận, ta nhẹ bổng đổ nghi vấn của nàng về.

Izumin buồn cười nhìn mẫu hậu nhíu nhíu đầu mày, cố nhớ nhưng không ra. Cũng đúng, lúc trước Asisu trong lúc hỗn loạn, lộ mặt ea. Sau đó liền luôn gắt gao giấu kín bản thân. Trí nhớ của mẫu hậu dù tốt, cũng sẽ không thể nhớ được tiểu tế ti đi theo cô gái sông Nile lúc trước.

“Mẫu hậu, nữ hoàng Asisu ở Ai Cập nổi tiếng là hóa thân của sự xinh đẹp tuyệt vời, cơ hồ chân không rời nhà, người làm sao có thể gặp qua.” Mitamun luôn mang vẻ mặt nhỏ nhắn nhăn lại, lạnh lùng nhàn nhạt, ngay cả nói chuyện cũng không nói.

Trong lòng ta thở dài một hơi, lúc trước người cướp người yêu cảu ngươi chính là Carol. Tiểu cô nương này sao lại không rõ tình huống chứ, sao lại cứ đem bút trướng tính đến trên đầu ta a.”Công chúa Mitamun, đã lâu không thấy. Ngươi càng trở nên xinh đẹp đáng yêu.” Ta lấy lòng cười cười với nàng. Hòa giải đi! Ta lúc trước không tính toán làm khó dễ ngươi, hiện tại, ngươi cũng đừng tìm ta phiền phức biết không?

Mitamun thấy ta nói vậy, cũng ngượng ngùng cảm thấy mình hơi quá. Lúc trước, anh trai đã cảnh cáo nàng, không được làm khó dễ Asisu. Khó gặp được nữ tử khiến anh trai yêu thương hơn mình, Mitamun nhìn Mira khuôn mặt nhỏ nhắn trắng bệch, ánh mắt luôn si ngốc nhìn Izumin, cảm thấy cũng có chút bất đắc dĩ. Mira, không phải ta không muốn giúp ngươi. Tâm của anh trai không ở trên người ngươi, ta căn bản không giúp được ngươi.

Vương hậu ánh mắt lướt nhìn ta, rồi khi nhìn về phía Mira, thần sắc lại tràn ngập hòa ái thân thiết. Ta hơi cười khổ, quả nhiên, con người là sinh vật có tính chủ quan. Khi không thích ta, thì ngay cả nhìn cũng không đồng ý liếc ta một cái. Ánh mắt nàng nhìn Mira, giống như là đem nàng trở thành cái bảo bối vậy.”Mira, ngươi đi rót rượu cho Izumin đi.” Vương hậu yêu thương nói, “Nhìn thấy Izumin trở về, ngươi đều vui đến hỏng rồi đi. Mấy ngày qua, ngươi luôn luôn nhớ hắn, còn thường đi thần điện cầu nguyện hắn bình an. Khi hắn trở lại rồi, ngươi lại chỉ biết ngơ ngác ngồi một bên. Đúng là đứa ngốc.”

Nghe thấy lời nói của vương hậu, trên mặt tái nhợt của Mira hiện lên một tia đỏ ửng. Bộ dáng xinh đẹp khả nhân, ngay cả ta đều có chút nhịn không được động tâm. Nàng nhu thuận cầm lấy bầu rượu, rót một ly rượu cho Izumin. Nhìn thấy Izumin cười cảm ơn nàng, ta mặt ngoài bất động thanh sắc, kỳ thực đáy lòng đã bắt đầu bốc hỏa. Trước mặt ta liếc mắt đưa tình, ngươi cho là ta không tồn tại sao?

Sâu sắc cảm giác được ta khó chịu, Izumin tiếp nhận bầu rượu của Mira, cũng rót đầy rượu của ta.”Asisu, lần đầu tiên đến Hitaito, hi vọng nàng có thể lưu lại ấn tượng tốt về nơi này.” Ta gật đầu, kì thực trong lòng dấm chua lập tức dập. Mỉm cười đáp lại: “Đúng vậy, Izumin vương tử. Nghe nói nơi này phong tục cùng Ai Cập có khác biệt. Hi vọng đến lúc đó, ngài có thể rút ra thời gian dẫn đường cho ta, ta thật muốn cảm thụ sức quyến rũ của Hitaito.”

Căn bản không nhìn sự tồn tại của Mira, ta quay đầu cười nói với quốc vương: “Quốc vương Hitaito tôn kính, không biết đến lúc đó có chiếm dụng thời gian quý giá của hoàng tử không?” Hừ, Mira ngươi có vương hậu làm chỗ dựa vững chắc là giỏi sao.

Mira bị hành động rõ ràng đặc thù của Izumin đả kích đến. Nàng run rẩy đứng trong chốc lát, rồi nhẹ lùi về bên cạnh vương hậu. Nhìn thấy sự căm tức của vương hậu đối với ta, ta không hề keo kiệt, thản nhiên mỉm cười chống đỡ. Thấy rõ ràng a, không phải là ta quấn quít lấy con ngươi, mà là con ngươi thích ta.

Chút cơm ta ăn vất vả vô cùng. Chốc lát khách khí lại khách khí với quốc vương, chốc lát lại khiến vương hậu căm tức ta bằng cách mỉm cười, rồi lại cười nói với Mitamun tỏ vẻ thiện ý. Đối với Izumin, lúc này, ta không còn tinh lực ứng phó nữa rồi. Vô luận hắn nói cái gì, ta chỉ là nhợt nhạt cười, ngắn gọn trả lời.

Izumin ánh mắt nhìn về phía ta mang theo thương tiếc càng ngày càng nhiều. Hắn kéo tay của ta, nhẹ nhàng hôn xuống một cái.”Asisu xinh đẹp, đường xa mà đến, nàng đã mệt mỏi. Không bằng, ta đưa nàng đi nghỉ ngơi. Ngày mai, chúng ta cùng nhau tham quan Hitaito được không?”

Ta cho hắn một ánh mắt thức thời, mỉm cười trả lời: “Cám ơn sự quan tâm của ngài. Nhưng là, Asisu lại rời đi sớm thế này, đối với mọi người là rất bất kính.”

Quốc vương ánh mắt nhìn ta đã sớm từ kinh diễm biến thành thưởng thức, hắn nhanh chóng nương lời nói của ta, rồi nói: “Sẽ không, Khiến nữ hoàng Asisu mệt mỏi như thế, là chúng ta thất lễ. Izumin, ngươi còn không mang theo Asisu nữ vương đi nghỉ ngơi!” Hiểu rõ tâm tư của con, quốc vương Hitaito từ đầu tới đuôi luôn giữ một bộ thành toàn. Hắn như vậy khiến ta thở dài nhẹ nhõm một hơi. Chỉ cần ngươi không nhìn ta với vẻ mê đắm, ta liền cảm tạ ông trời. Nhìn ngươi rộng rãi như vậy, ta sẽ cố mà buông thành kiến, nhận ngươi làm thân nhân tương lai của ta.

Đứng lên, tay ta khoát lên trên tay Izumin, tao nhã khom người về phía mọi người, rồi bước vè phía lối ra.

Vừa trở lại phòng, ta toàn thân đều thả lỏng, vọt tới ghế tựa, xiêu xiêu vẹo vẹo ngồi xuống. Betty và Emi giúp ta tẩy trang. Nhìn thoáng qua Izumin cũng cùng vào, ta vô lực vẫy vẫy tay hướng hắn.”Ta muốn đi ngủ, ngươi ngày mai đến sớm vậy.” Mệt chết ta, làm gì còn có tâm tư triền miên với ngươi a.

Izumin nhìn thấy, Emi đau lòng bệ hạ nên cấp tốc tẩy trang, trong ánh mắt Izumin tràn ngập ôn nhu ý cười.”Để ta bồi nàng đi, tối nay thật sự làm nàng vất vả.”

Mắt đang díu lại, ta vô pháp trợn trắng mắt.”Không vất vả, ai bảo ta thích ngươi đâu!!” Trong lời nói mang theo chút bướng bỉnh, mang theo bất mãn rõ ràng.

Izumin ha ha cười rộ lên. Emi giúp ta rửa mặt hoàn tất, nàng và Betty nhanh chóng lui xuống.

Izumin ôm lấy ta đang ngồi phịch trên ghế tựa, nhẹ nhàng mà đặt lên giường. Ta lăn hai vòng, mắt không mở ra được. Hôm nay thật mệt, ban ngày vừa mới đến, buổi tối liền đi đánh giặc. Đừng nói thể lực ta vốn không tốt, dù tinh lực tràn đầy cũng chịu không nổi. Mơ mơ hồ hồ, cảm giác được Izumin luôn ôn nhu nhìn ta. Ta mặc kệ tư thế ngủ xấu hay đẹp, cứ thế vù vù ngủ say. Mọi chuyện của hôm nay đã xong, dưỡng tốt tinh thần, chuyện ngày mai lại nói.
Bình Luận (0)
Comment