[Đồng Nhân Nữ Hoàng Ai Cập] Xuyên Đến Yêu Hoàng Tử Hittite

Chương 19

Không khí trầm mặc rất lâu khiến cho chẳng ai buồn bận tâm phá vỡ. Mỗi người một ý nghĩ, một hành động riêng. Kẻ đứng đờ người ra một góc, kẻ nhau mày đăm chiêu, người người đi đi lại lại để giải tỏa tâm trạng

-Vậy bây giờ nên làm thế nào thưa hoàng tử?- Kai giọng điệu đan xen lo lắng lên tiếng

Anh thở dài, lòng đầy tâm sự, khoát tay

-Tạm thời qua khỏi trạm kiểm soát trước rồi ta bàn sa

Một con thuyền buôn từ từ tiến lại gần, trên thuyền là người lính vừa được cắt cử đi tìm kiếm lúc nãy đang vẫy tay ra hiệu không có nguy hiểm. Khi ánh sáng chiếu rọi hoàn toàn con thuyền buôn nọ để lộ ra khuôn mặt đem nhúm của những con người khắc khổ. Một người thiếu nữ trông lành lạnh nhất bỏ xuống khăn choàng, cúi đầu chào theo đúng nghi thức hoàng tộc

-Thiếp là Morione. Nô ɭệ được cống nạp từ Athen đến Minoa. Được sự giúp đỡ của Ruka nên đã đưa thuyền trốn thoát khỏi nơi giam giữ. Xin hoàng tử mau chóng rời thuyền kẻo bị lính tuần tra phát hiện- cô gái nói giọng dịu dàng rất êm tai, từng lời nói đều rất rõ ràng. Rào cản ngôn ngữ không hề vì điều này mà xuất hiện. Đây hẳn là một cô gái có xuất thân cao quý


-Cảm ơn sự giúp đỡ của tiểu thư. Nếu tiểu thư có nguyện vọng gì trong khả năng của ta ta sẽ không ngại đáp ứng- Izumin giọng điệu lịch thiệp, thái độ ôn hòa mà đối đãi cô gái trước mặt mình

Cô gái ngẩng đầu đầy e thẹn. Nét đẹp thiếu nữ mới chớm nở trông thật xinh tươi, sáng sủa. Ánh mắt cô gái dừng trên khuôn mặt Izumin, gò má chẳng bao lâu xuất hiện một mạt ửng đỏ. Cô hơi nghiêng đầu, sau đó cúi thấp nhỏ giọng

-Thiếp hi vọng có thể cùng hoàng tử đến Hittite rũ bỏ kiếp nô ɭệ bắt đầu một cuộc sống mới- ánh mắt đầy tình ý rơi xuống trên người Izumin, cô gái chậm rãi bày tỏ nguyện vọng của mình

Anh nhanh chóng gật đầu đáp ứng

Trai gái đối đáp thật ăn ý. Tình ý cũng rất rõ ràng.

Không gian đó Selena cảm giác mình không có cách nào chạm vào. Cảm giác mình cách rất xa


Cô nhìn cô gái chằm chằm như thể muốn gợi nhắc chính mình nhớ ra điều gì đó.

-Cái tên thật quen thuộc, xuất thân thật quen thuộc- cô gãi gãi đầu, ngồi bệt xuống sàn thuyền chờ đợi

-Công nương mời uống thuốc- vị đại phu đem đến cho Selena một chén thuốc vẫn còn bốc khói. Mặt cô hơi xanh nhưng rất nhanh gật đầu, đưa tay nhận lấy

-Ông sang giúp mọi người. Tôi tự lo cho mình được- cô nói xong cúi đầu nhìn chén nước đen kịt trên tay, mặt thoáng xanh thoáng đỏ mà chảy xuống một giọt mồ hôi lạnh. Cô chậm rãi đứng dậy, đi vài bước né tầm nhìn của người khác. Tay đưa lên bóp chặt mũi, uống thuốc một hơi hết cạn. Mùi đắng xộc lên mũi làm mặt cô đen như đít nồi, cổ họng nhộn nhạo muốn nôn, liền nhanh chóng đưa tay lên bịt lại. Cô ho khan, sau đó chạy vội đi kiếm nước.


-Vẫn ổn?- anh ra lệnh cho người đưa Morione vào trong, chính mình để tầm mắt tới hướng của Selena, giọng nói cực kì quan tâm trong khi tay vẫn còn đang cầm chắc hải đồ chuẩn bị kế hoạch tác chiến.

-Ừm, không quen, hơi đắng- cô nói rất thật thà, cố hà hơi cho bay hết mùi thuốc còn đọng lại trên lưỡi. Ánh mắt thoáng chút buồn vì cảm thấy sự quan tâm của anh giống như là tiện thể nên mới hỏi thế

-Ngậm đi, cho em- Izumin tiến lại đem đến cho Selena một chiếc thìa gỗ ở trên sóng sánh chất lỏng màu vàng. Cô ngạc nhiên, ngơ ngác nhìn anh một lúc. Anh nhét chiếc thìa vào tay cô, cô chậm chạp đưa lên mũi ngửi thử liền phát hiện đây là mật ong

-Cảm ơn- cô cười cực kì vui vẻ, tâm trạng cũng khá lên một chút. Chẳng hiểu sao sự xuất hiện của cô gái tên Morione kia lại khiến cô vui vẻ không nổi
-Ta rời thuyền thôi- giọng anh trầm trầm, kéo Selena đến bên cạnh mình, bàn tay nhẹ nhàng nắm tay cô dắt đi

- - - - - -

Trạm kiểm soát đông đúc hơn hẳn mọi ngày, lính của Minoa tập trung rất đông, kiên nhẫn đi từng thuyền một kiểm tra

Selena được kéo xuống dưới hầm bao bọc bởi đống hàng hóa chất đống. Cô ngồi lặng thinh giữa đống vải lớn ngắm nhìn mọi thứ qua khe cửa nhỏ, giọng thở đều đều

Tại sao mình lại đi theo Izumin? Tại sao phải trốn dưới hầm này? Sao mình không trốn đi nhân lúc hỗn loạn? Vì mình muốn bảo vệ Izumin sao? Hay là vì niềm tin của mình dành cho Ai Cập không đủ? Tại sao mình lại phải bảo vệ người đó? Vì thời gian tiếp xúc nhiều nên sinh ra thiện cảm sao? Vì anh ta cứu mình nên bây giờ mình đang bày tỏ thái độ biết ơn đúng không? Mình đang khó chịu vì cái gì? Vì cô gái kia? Không thể nào! Hay là vì bất lực do thời cuộc thay đổi không giống trong cốt truyện nữa?- cô thở dài, suy nghĩ nhiều khiến đầu cô lại bắt đầu đau
-Sao anh không bịt miệng tôi rồi trói vào một góc? Không sợ tôi sẽ hét lên sao?- cô nói với Kai người lúc này đang ngồi bên cạnh trông chừng. Tay đưa lên đỡ trán bắt đầu thở mạnh vì dị ứng với đám sợi nhỏ li ti bay đầy trong không khí. Cũng khó trách vì chỗ này toàn là vải

-Cô sẽ không làm vậy- giọng Kai có chút căng thẳng, khuôn mặt chăm chú quan sát biểu hiện của cô. Dường như anh đang phải đấu tranh với hai luồng tư tưởng. Một bên anh muốn làm như những gì cô nói nhưng bên còn lại là lương tâm không cho phép được thương tổn cô.

Câu nói này thật sự khiến Selena nảy sinh vài phần ác cảm vì cô không cách nào thuyết phục bản thân rằng mình lúc nào cũng có thể tốt bụng như vậy được

-Bắt theo tôi người không có lợi chỉ có Izumin thôi, anh hiểu không?- cô nhíu mày, xoa xoa thái dương
-Tôi hiểu

-Vậy nếu như tôi nghĩ ra được đối sách an toàn cho Izumin về những chuyện sắp tới anh có chịu thả tôi đi không?- khuôn mặt Selena nghiêm túc lên hẳn, cô khẳng định trong lòng rằng bây giờ cô chẳng hề có bất kì đối sách nào quá an toàn cả, nó chỉ có khả năng tạm thời trong một khoảng thời gian ngắn đi kèm theo đó là những rủi ro nhất định. Nhưng với lòng trung thành của Kai lại khác, chỉ cần tốt cho Izumin thì tất cả đều được

Suy nghĩ về lòng trung thành của Kai khiến Selena giật mình cười nhẹ

Vậy cô là đang nghĩ cho Izumin sao?

-Vậy ý của cô...?- Kai đã buông xuống thái độ căng thẳng, ánh mắt anh như tìm được tia hi vọng có chút mong chờ nhìn Selena

-Có một chiếc thuyền nhỏ được treo ở bên phải mạn thuyền, chỉ cần tôi lén lên đó hạ nó xuống biển trước khi quân lính Minoa lên thuyền kiểm tra rồi chèo thuyền bỏ trốn. Chỉ cần đợi đến lúc tướng quân Yukutat đi qua vùng biển này tuần tra như mọi ngày thì chắc chắn tôi sẽ được đưa về hoàng cung Minoa, như vậy Atorat không bắt được tôi. Nhưng nếu như không may tướng quân Yukutat không xuất hiện và bản thân tôi cảm thấy nguy hiểm thì tôi sẽ tìm cách trốn vào một hòn đảo nào đó gần đây và tìm cách quay về hoàng cung Minoa sớm nhất có thể. Nhưng rủi ro sẽ là tôi không quay về kịp và quân Ai Cập kéo quân sang tới nơi, như vậy mọi cố gắng sẽ đổ bể. Nhưng nếu thành công, chỉ cần cố gắng không bị Atorat bắt cho tới lúc đó vậy thì mối nguy từ Ai Cập và hoàng cung Minoa đối với Izumin đã có thể được loại bỏ.
-Như vậy không được, rất nguy hiểm đối với cô- mặt Kai ỉu xìu và bắt đầu bày tỏ thái độ không tán thành

-Như vậy chưa hết. Đấy là nếu tôi hạ thuyền thành công đã. Thuyền hạ được một khoảng thì tôi ép buộc phải cắt dây,nếu không may thất bại, thuyền lật, tôi không bơi được nhất định sẽ...chết đuối. Các anh không thể cứu tôi được vì điều đó chỉ khiến cho con thuyền này bị nghi ngờ và lục soát kĩ càng thêm thôi. Lúc đó... chỉ còn xác của tôi trôi dạt vào bờ...- nói tới đây Selena nuốt nước bọt ực một cái, cô bắt đầu chán cái kế hoạch của chính mình rồi bắt đầu tự hỏi nãy giờ mình đang nói cái thứ quái quỷ gì. Nhưng cuối cùng cô lại vô thức nói tiếp

-Như vậy với tin đồn là thuyền chiến của Hittite đã quay về từ trước thì tin tức Izumin bắt cóc tôi sẽ biến mất... Chịu trách nhiệm cho cái chết của tôi không liên hệ gì tới người Hittite nữa. Dù cho là khả năng nào thì theo cách nào đó cũng sẽ giúp được cho Izumin... Cho nên, nếu trường hợp xấu nhất xảy đến thì... mặc kệ t...
-Không được!- cô còn chưa nói dứt lời, Izumin liền từ phía trên đi thẳng xuống dưới hầm, tiến đến chỗ bên cạnh cô. Trong phút chốc ánh mắt anh trở nên dữ tợn. Tiếng động phía trên làm động tĩnh của những nô ɭệ bỏ trốn cùng lính của Izumin tắt hẳn rồi rơi vào tĩnh lặng

-Đừng trách ta- anh đưa tay lên bịt miệng cô, ép sát cô vào lồng ngực. Hơi thở anh có vài phần nặng nề như thể đang cố gắng kiềm nén bạo phát. Anh lặng thinh nghe ngóng tiếng động ở phía trên. Tiếng bước chân tiến xuống hầm. Tất cả nằm úp xuống góc tường, Selena bị ép nằm rạp xuống mặt đất, lẩn trong đống vải thô mà những người phía trên đang trao đổi nói đó là hàng hóa đi giao thương

-Vậy ta kiểm tra ở đó một chút- đội trưởng của đám lính đích thân kiểm tra, hắn gõ gõ thanh kiếm chưa rút vỏ trên vai, chân đi vang lên những tiếp cồm cộp rõ ràng. Hắn hất ánh mắt về nơi đống vải, chân lười biếng đạp đạp vài cái như đang lau giày. Bàn chân lún xuống, chỉ cách mặt Selena một ngón tay. Ánh mắt cô ngây dại, vào thời khắc đó cô thật sự có dã tâm muốn cắn tay anh rồi hét lên
Rồi sau đó sẽ thế nào? Izumin bị bắt, rồi tình tiết sẽ lại bị thay đổi

Cô khựng lại, lại một lần nữa cảm thấy bất lực

Một thành viên của thuyền nhanh nhẩu, cầm lấy một túi tiền nhỏ đút lẹ vào tay của viên lính

-Hàng hóa của chúng tôi rẻ tiền, đại nhân đạp như vậy thật không biết sau này bán làm sao, mong đại nhân châm chước bỏ qua cho- mồm miệng của người thuyền viên có phần khôn khéo khiến viên lính hài lòng. Hắn cười nhếch môi gật đầu, sau đó hướng lên cửa mà đi lên

Còn chưa kịp quay trở về thuyền, một viên lính khác lại chạy ầm ầm tới, ghé sát vào tai người này nói vài câu nhỏ

-Thưa đội trưởng phát hiện một con thuyền chiến của hải quân ở phía Nam, trong thuyền bỏ trống rỗng, theo điều tra thì đó là một trong ba con thuyền lên đường tập trận vào ngày hôm qua
Thanh kiếm trong bao rút khỏi vỏ, viên đội trưởng ánh mắt sắc lạnh bắt đầu nghi hoặc. Hắn ngẫm nghĩ một lúc sau đó đưa ra một loạt các chỉ thị siết chặt an ninh. Ánh mắt lạnh lẽo nhìn xuống lại căn hầm

-Mùi con người, rất nhiều con người- hắn lầm bầm, sau đó rút khỏi thuyền, lặng lẽ cho một con thuyền nhỏ bám sát con thuyền buôn trước mặt này vì con thuyền này cũng đến từ hướng Nam. Và rằng hắn biết trong con thuyền đó rất nguy hiểm vì khứu giác của hắn cực kì nhạy bén. Vào thời khắc đó nếu hắn manh động nhất định sẽ bị gϊếŧ chết!

- - - - - -

Tiếng bước chân không còn. Tất cả mọi người từ chỗ ẩn nấp bắt đầu xuất hiện. Chui đầu ra khỏi đống vải, Selena ho khá nhiều vì bụi. Cô định đứng lên nhưng nhanh chóng bị kéo lại. Những người thức thời đều tự giác rời khỏi đứng ngoài cửa căn gác, căn phòng chẳng mấy chốc chỉ còn lại Selena và Izumin
Anh ghì chặt hai tay cô sang hai bên, chân ở giữa hai chân cô giữ chặt làm cô không nhúc nhích được. Khuôn mặt anh như đang bạo phát. Tiếng thở mạnh từng chút một khiến Selena hoảng sợ. Anh buông một tay cô ra, tay giơ cao thành nắm đấm chuẩn bị giáng xuống

Selena ánh mắt hoảng loạn nhắm tịt mắt lại vội lấy tay lên ôm đầu. Rầm một tiếng, mặt sàn do lực đấm của anh mà xuất hiện một vết lõm nhỏ

-Anh...- Selena không biết phải xử sự thế nào trong tình huống này. Ánh mắt cô sợ hãi, đồng tử giãn ra, khuôn mặt hoàn toàn là sự bối rối

Izumin lúc này ghé nghiêng mặt cô, hơi thở anh nóng hổi thổi phà vào tai cô khiến cô rùng mình

-Ta đã hứa là sẽ bảo vệ em! Em đừng nghĩ ta sẽ cho phép em làm ra bất kì cái ý định ngu xuẩn nào! Em nghĩ với cái kế hoạch đầy lỗ hổng đó có thể cứu được ta sao? Em nghĩ tiềm lực của Hittite lại chịu thua mấy nước bé tí bằng hạt gạo này chắc. Đừng xem thường chúng tôi!
-Vậy anh bảo tôi phải làm gì? Hả?- khóe miệng cô nhếch lên một đường cong, nước mắt không kiềm được chảy xuống những giọt nóng hổi

-Tôi rất không tình nguyện đi theo anh, vì anh cầm đôi giày của tôi nên dù muốn bỏ trốn cũng tới lúc nào đó phải lẻn về lấy giày. Chung quy là đi đường vòng thôi! Giúp người một chút liền được trao tặng danh hiệu cao quý, họ đưa cho tôi một con ấn trực tiếp đè lên vai tôi một cái trách nhiệm mà tôi không hề biết là mình có đủ tư cách từ khi nào. Bất hạnh thay tôi không khẳng định cũng chẳng phủ nhận sự áp đặt đó! Vì tôi bắt đầu nhận ra rằng sau một thời gian bản thân tôi đang dần cảm nhận được sức nặng của lòng tin của những con người ở Ai Cập xa xôi đó. Nhưng tình cảm của tôi đặt nơi đất nước ấy lại không nhiều. Vì tôi xuất hiện ở đó rất mờ nhạt, tiếp xúc, trải nghiệm cũng rất mờ nhạt. Rồi gần đây anh biết tôi đã suy nghĩ gì không? Những lúc thấy anh mệt mỏi suy nghĩ, tôi liền muốn giúp anh. Tôi đổi lại không muốn lệ thuộc vào sự bảo hộ của ai nữa mà muốn trở thành người bảo hộ cho họ. Rồi tôi chợt nhớ ra, anh chưa thắng Menfuisu lần nào cả! Tôi liền nảy sinh mong muốn anh ở trước mặt Menfuisu là người thắng cuộc. Tôi không muốn anh phải chịu lép vế hay thua cuộc trước mặt vị Pharaoh đó. Điều đó đồng nghĩa với việc tôi đang phản bội niềm tin của người Ai Cập. Tôi đã rất dằn vặt, anh hiểu không? Như vậy rất không hợp lẽ. Ha, tôi điên rồi, thật sự điên rồi!- cô nói như hét lên, nội tâm cô giằng xéo vì bắt đầu nhận ra bản thân không thể kiềm chế nổi cảm xúc của chính mình nữa. Cô cố vùng tay ra đứng lên, cô chỉ biết mình muốn chạy trốn khỏi thực tại, trong lòng nhói lên một trận tê dại
Anh một lần nữa kéo cô lại. Không báo trước, bờ môi run rẩy cảm nhận được xúc cảm ấm áp. Anh hạ xuống môi cô một nụ hôn điên cuồng dường như đang bộc lộ hết sự căm phẫn. Sự dịu dàng của những nụ hôn bất chợt lúc trước đã không còn. Cô chỉ cảm thấy môi mình đau rát, đau đến bật máu. Chút phản kháng yếu ớt ban đầu liền nhanh chóng bị gạt qua một bên. Đầu cô truyền đến một trận tê dại, cô đưa tay lên đỡ. Cảm giác chính mình cũng sắp không xong rồi

-Đại phu!!!- Izumin kinh hoàng nhìn cả người Selena run lên bần bật. Tay cô vẫn ôm đầu nhưng người thì run không kiểm soát

- - - - - -

Lờ mờ mở mắt, Selena thấy ánh sáng chập chờn của ngọn đèn dầu. Ánh mắt cô mờ nhòe sau đó như máy ảnh được làm nét thấy rõ mọi thứ xung quanh. Cô muốn giơ tay lên liền phát hiện cả người kẹt cứng trong lòng anh. Tay anh xoa xoa đầu cô, luồn ngón tay vào kẽ tóc, dịu dàng như an ủi. Cằm anh tựa vào trán cô, yết hầu lên xuống nhàn nhạt cất lời
-Ta xin lỗi vì đã không nghĩ tới cảm nhận của em

-...-

- - - - - - -

-Trận thua đêm qua sẽ khiến cho Atorat trong một thời gian ngắn không thể đơn phương đem quân đi đánh. Tình báo từ Ai Cập cho biết thuyền chiến của họ đã bắt đầu xuất phát từ hôm qua. Tính luôn thời gian họ đến Minoa rồi từ Minoa đến Troia phải mất gần mười ngày. Tạm thời chúng ta vẫn còn thời gian để chuẩn bị- Izumin nhìn vào hải đồ với ánh mắt phức tạp. Người nhận thư chạy vào liên tục đem theo tin tình báo từ khắp nơi

-Bẩm hoàng tử, những làng nhỏ ở phía Nam đang có dấu hiệu tụm thành những nhóm lớn chuẩn bị khởi nghĩa, có người kích động lòng dân

-Bẩm hoàng tử, Mitanni bắt đầu cho quân đánh lên phía Bắc, Kizzuwatna sợ sẽ giữ không nổi. Các vùng nhỏ lân cận đã bị chiếm đóng. Hiện một đạo quân do tướng quân Ruslan chỉ huy đang trấn áp vùng đó. Hai bên đang tạm ngừng chiến. Mỗi lần tập kích đều thất bại nặng nề.Tướng quân đang gửi thư cầu viện!
Dòng người ồn ã, thay phiên nhau ra vào căn phòng họp nhỏ

-Cha ta không phản ứng gì sao?- Mặt Izumin căng thẳng nhìn những thông báo đến tới tấp. Khuôn mặt anh uể oải, trải qua vài ngày mà như già đi thêm vài tuổi. Râu mọc lởm chởm cùng với ánh mắt thâm quầng thiếu ngủ, những ngày qua hẳn phải suy nghĩ rất nhiều

-Quân viện trợ thiện chiến nhất của ta cùng hơn một nửa binh lực đang tập kích ở Troia. Hoàng thượng sợ nếu cho cánh quân thiện chiến chủ lực đi sẽ khiến lực lượng phòng thủ ở Troia bị mỏng bớt, như vậy nếu như người Minoa đánh vào sẽ không chống đỡ được lâu dài. Kế hoạch của ta là chiếm đóng Troia để độc quyền về nguyên liệu làm vũ khí sau đó dời đô xuống đây để chuẩn bị kế hoạch thôn tính vùng biển Ege. Vì xa Hattusa nên ta đang bị bất lợi và gần như cô lập về mặt hành chính nên cần phải tăng cường đóng quân. E rằng nếu rút quân thì công sức thôn tính vùng này sẽ đổ bể hết thưa hoàng tử
Izumin ngẫm nghĩ một lúc lâu. Thứ anh sợ nhất là gần đây phát hiện trong quân có gián điệp. Chỉ cần chúng biết được đường đi nước bước ra tay trước cắt đứt quân lương từ hậu phương, cho quân ép sát, nhất định toàn bộ quân ở Troia sẽ bị dồn lại một cục không thể động đậy khởi binh. Lâu ngày, quân đông dẫn đến thiếu thốn lương thực. Dù cho có đi vơ vét của dân thành Troia thì với sự chống cự của họ lại dễ dấy lên những cuộc phản công nhỏ. Chỉ cần lúc đó đám đông đồng lòng phản công quy mô lớn diễn ra là mọi thứ đi tong. Nhưng để trấn thủ lại cần rất nhiều quân. Vấn đề trước mắt vẫn là bắt được gián điệp, điều động binh lực hợp lí

-Gửi cho cha ta một bức thư. Tạm thời cắt cánh quân đó về giữ chân Mitanni trước. Đem theo mẫu hậu ta về Hattusa trang bị sẵn sàng cho tiền tuyến. Tướng quân Kemal tiếp tục ở lại thủ thành. Nội trong tuần này ta sẽ về Troia giải quyết , xong mọi chuyện sẽ quay về phụ giúp ông. Bây giờ phải trấn áp lòng dân, không được để những cuộc chiến nhỏ lẻ bùng nổ. Nhiều nhóm nhỏ sẽ thành nhóm lớn, không được phép để điều đó xảy ra. Cho người đến thương lượng, hứa hẹn với họ một chút. Quân cảnh vệ lui về hậu phương tăng cường bảo vệ Hattusa, lập tức siết chặt việc giao thương, bố trí trạm kiểm soát ở các cổng lớn từ bốn phía. Phía biên giới căn phòng cẩn mật. Thấy động tĩnh liền ngay lập tức đem quân đi trấn áp. Các nước bên ngoài nhất định sẽ lợi dụng tình hình biến động mà hăm he nước ta nên bây giờ lúc nào cũng phải trong tình trạng cảnh giới cao nhất. Bắt đầu chiêu mộ binh lính từ khắp cả nước chuẩn bị cho bất kì tình huống nào xảy ra!- anh ra một loạt mệnh lệnh, tiếng bước chân, tiếng người tranh cãi inh ỏi trong phòng họp quân. Dường như có một sự thay đổi rất lớn, nhưng là không ai nhận ra trừ Selena
-Từ bao giờ lại xuất hiện một quốc gia tên Mitanni trong mạch truyện thế? Từ bao giờ tình hình Hittite lại bị đe dọa như vậy?- cô cười tự giễu, tựa lưng vào bên hông căn phòng nghe ngóng tình hình. Ánh mắt nhìn ra mặt biển, nhìn về chân trời phía xa đang được nhuộm đỏ bởi ánh hoàng hôn mà lòng nặng trĩu âu lo

- - - - - -

Trời ngả về tối kéo theo những đám mây đen nặng cɦịƈɦ. Gió thổi mạnh làm mặt biển dậy sóng. Bão lớn nổi lên làm cả con thuyền trao đảo. Mưa làm những vùng trũng úng nước liên tục. Ai nấy đều phải xắn áo lên tát nước

-Hạ hết buồm xuống, chặt đứt các dây neo đi- Izumin ra lệnh

Cả người anh ướt sũng đi vào bên trong. Morione- cô gái nô ɭệ Athen nôn thốc nôn tháo vừa thấy anh liền sà vào lòng anh buông giọng yếu ớt

-Hoàng tử cứu em với em sợ lắm
Mặt Selena nổi lên vài tia hắc tuyến nhè nhẹ. Khóe miệng cô giật giật nhìn không nổi cảnh tượng trước mặt. Ngọn đèn dầu nghiêng ngả qua lại vì sóng làm dầu đổ ra ngoài một ít. Vì sợ sẽ bắt lửa gây cháy nên Selena mau chóng chụp lấy giữ cho an toàn

-Mời hoàng tử thay đồ kẻo cảm lạnh- Bà Mura nghe tin nên đã theo chân Ruka lên con thuyền này từ hồi sáng có chút sốt ruột mà lên giọng nhắc nhở

Anh gật đầu, gỡ tay Morione ra sau đó chậm rãi bước lên vài bước. Từ đằng sau xoa đầu Selena, anh khom người ngửi mùi hương ở tóc cô, bàn tay luồn vào khe tóc như một thói quen đã làm mỗi ngày

Selena không phản ứng gì nhiều vì cô đã quá quen với kiểu tùy hứng bật chợt này của Izumin

Thuyền ngả nghiêng một cái. Morione giả vờ mất tiêu cự muốn ngã vào người Izumin, chỉ là bà Mura nhanh tay hơn đã kịp giữ cô ả lại. Trái lại bản thân Selena nằm gọn trong lòng anh đầy bất ngờ.
Khóe miệng anh vẽ lên một nụ cười thoáng hài lòng. Cúi đầu nhìn xuống mặt cô

Mùi hương hoa thoang thoảng bám trên vạt áo anh đầy quen thuộc. Mùi bạc hà đã bị trộn lẫn bởi mùi hương khác. Selena biết chính xác là nước hoa của người nào, trong lòng liền dấy lên một chút khó chịu nhanh chóng đẩy người anh ra

Ánh mắt Morione nhìn cô như lưỡi dao bén sắc. Selena bắt đầu nhận thấy thái độ khinh ghét ghê gớm đang hướng đến cô rất nhiều

Lính từ bên ngoài chạy vào báo rằng có một chiếc thuyền gặp nạn. Các mảnh vở của con thuyền theo dòng hải lưu trôi dạt đến dẫn theo những vật dụng trôi nổi vô định. Một chiếc hòm lớn ở phía xa thò ra một bàn tay nhỏ cầu cứu. Izumin liền gật đầu kêu người kéo lên thuyền. Ngay khi chiếc hòm được mở ra, một người phụ nữ xuất hiện khiến ai nấy đều ngỡ ngàng
-Cảm ơn! Cảm ơn quý vị đã cứu mạng. Tôi tên là Kirke, xin dập đầu ra mắt- người phụ nữ cúi đầu đầy kính cẩn, ai cũng nhìn bà đầy thán phục vì có thể sống sót trong hoàn cảnh đó

-Được rồi, cho bà ấy vào trong sưởi ấm, mang ít thức ăn lên- Izumin ngoắc tay ra lệnh.

Tiếng sóng vỗ ầm một cái rất to như nổi giận. Một viên lính chạy vội

-Báo động! Báo động! Trước mặt có một vách núi

-Cho thuyền tránh sang một bên mau!- anh chạy vội ra ngoài nhìn cảnh tượng kinh hoàng trước mặt

-E rằng không kịp nữa thưa hoàng tử- những người lính vẫn vững tay chèo, liên tục bẻ lái sang một bên hi vọng vào một phép màu

-Tất cả tìm chỗ bám chắc vào. Quỷ tha ma bắt, vì lo tránh bão mà ta không để ý đến lộ trình. Nếu con thuyền va vào vách đá sẽ vỡ toang vô phương cứu vãn- Izumin cắn môi, nín thở, lòng anh lo sốt vó.
-Mong thần linh phù hộ cho con thuyền lách qua được- những người không chịu nổi liền không ngừng kêu gào

Không gian trở nên hỗn loạn không kiềm được. Tất cả đều đang chờ mong vào một phép màu có thể xảy ra

-Gió thổi hướng ngược lại, nếu ta giăng buồm lên sẽ cản được con thuyền va vào vách đá, chỉ là hậu quả sẽ rất khó lường nếu cột buồm bị thổi gãy- Selena lúc này lên tiếng, cô cũng lo lắng như bao người, mạnh dạn đề xuất ý kiến

Izumin thâm trầm một đoạn, anh đắn đo và bắt đầu đấu tranh tư tưởng

-Kéo căng cột buồm cuối cùng lên! Ngay khi bẻ lái thành công ngay lập tực thu buồm!

Mệnh lệnh được đưa ra, ai nấy gấp rút thi hành mệnh lệnh bất khả thi đó. Cánh buồm còn chưa kịp căng hết đã bị gió thổi đến đứt dây. Selena xanh mặt, dùng lực nhảy lên kéo dây lại, may mắn là cô bắt kịp. Cô xoắn dây vào tay cho khỏi tuột sau đó nhanh chóng tì người xuống. Sợi dây căng cứng đung đưa siết chặt tay cô đến bật máu. Selena nhăn mặt đau đớn. Mọi hành động của cô đều chỉ trong tích tắc khiến ai nấy không kịp phản ứng. Anh phản ứng nhanh nhất mau chóng chạy lại nắm giữ sợi dây, giảm bớt sức kéo trên tay Selena. Anh nhìn cô đầy đau lòng, lực tay tăng lên vài phần. Một nhóm người tiến lại nhanh chóng giúp đỡ kéo dây, chẳng mấy chốc cánh buồm đã căng cứng
-Bẩm hoàng tử, bẻ lái thành công!- một người chạy lại với nét mặt mừng rỡ, quỳ chân xuống bẩm báo

-Lập tức thu buồm tìm một hòn đảo tạm thời tránh bão!- anh nói, sau đó từ tay Selena tháo ra sợi dây thừng đã bám vào da thịt cô một cách chậm rãi. Máu chảy vài giọt xuống sàn, lòng Izumin không chịu nổi liền xót xa

-Bẩm hoàng tử, có một hòn đảo nhỏ thuộc quần đảo Palos đang ở rất gần đây, ta có thể để thuyền trôi theo hải lưu tạt vào bờ

-Được, cho thuyền đến đó

- - - - - -

-Đau!- Selena rêи ɾỉ nhìn cách tay bị rách mất một mẩu da. Nhìn bàn tay dày thêm một lớp băng gạt, trong lòng không tránh khỏi chán nản

-Lần này lại là em bảo vệ ta. Lần sau đừng như vậy nữa- Izumin thì thầm, kéo người Selena ngồi sát lại gần, đặt lên trán cô một nụ hôn- Ta đau lòng

Một câu ba chữ khiến cả người Selena run rẩy. Tim bất giác đập mạnh liên hồi. Ánh mắt hai người chạm nhau, anh nhìn cô đầy bình thản, nhìn rất lâu, rất chăm chú như muốn nhìn thấu tâm can cô. Điều đó lại khiến Selena vô thức đỏ mặt
-Cũng... cũng không sao cho nên... cho nên- cô lúng túng không biết phải nói gì

Cảnh tượng trước mặt đẹp đẽ hài hòa khiến ai nhìn vào cũng vui vẻ

-Ồ, một đôi yêu nhau sao?- Bà Kirke đứng ở xa nhìn đầy thích thú, thâm tâm nổi lên một chút xúc cảm bất chợt. Bà mỉm cười cầm đến một lọ thuốc

-Lấy thuốc này bôi vào chắc chắn da của cô gái sẽ mau lành thịt thôi, ngay cả sẹo cũng sẽ không thấy- một nụ cười giảo hoạt hướng tới hai người.

Izumin vươn tay nhận lấy còn Selena chẳng hiểu sao ánh mắt có chút nghi ngờ. Cô nghĩ cô biết người phụ nữ này, nhưng là không nhớ nổi đã gặp ở đâu, cách thức thế nào. Tay cô siết chặt tay áo anh nhìn Kirke đẩy cảnh giác. Ánh mắt anh lấy làm lạ, xoa xoa đầu Selena

-Sao vậy?

-Hình như cô gái không thích ta thì phải- Kirke cười khả ái sau đó quay đầu đi hướng khác, ánh mắt Selena dõi theo chằm chằm đến lúc bóng dáng của bà khuất khỏi tầm nhìn
-Có gì không ổn sao?- Anh lại hỏi cô

-Cảm giác bà ấy rất nguy hiểm- Selena chẳng hiểu sao bản thân lại vô thức muốn tránh xa người phụ nữ đó, cô đang rất cố gắng để nhớ ra đó là người nào. Đêm qua mưa lớn cô còn chẳng nghe nổi lúc bà ấy giới thiệu tên nữa

-Bẩm hoàng tử, lều đã được dựng xong. Đêm nay có thể nghỉ chân ở đây đợi hết bão rồi lên đường

-Được. Ta đi thôi- anh kéo tay cô đi, bóng hai người dần khuất sau tán cây trước mặt

Bình Luận (0)
Comment