Dòng Nước Thiên Thần (Angel Creek)

Chương 8

(Người dịch: pmtrang)

Dee đang kéo một xô nước khi Lucas cưỡi ngựa đến chiều hôm đó. Tim cô dội mạnh vào lồng ngực khi trông thấy anh; đã hơn một tuần kể từ khi cô gặp anh, và như một hồi chuông cảnh báo rằng cô đã quên mất rằng anh cao-tay thế nào. Những cuộc khẩu chiến với anh khiến cô thấy mình được sống hơn bất cứ khi nào trước đây bởi cô có thể là chính mình khi tranh cãi với anh, và không gì cô nói có thể khiến anh sốc được. Anh xuống ngựa và buộc dây cương quanh hàng rào.

“Tôi đã nói với em là tôi sẽ theo đuổi em rồi,” anh nói dứt khoát, bước về phía cô.

Dee nhấc xô nước lên với ánh cảnh cáo trong mắt. “Còn tôi đã bảo anh là tôi sẽ không đến buổi dã ngoại. Tôi có lý do riêng, tôi sẽ không làm hỏng mọi chuyện chỉ để thỏa mãn một trong những ý thích bất chợt của anh.”

Đôi mắt anh lấp lánh ánh xanh xấu xa, và anh tiếp tục bước tới. “Tôi từng bị ướt rồi,” anh nói.

Có lẽ nước cũng chẳng răn đe được gì nhiều, nhưng cái xô này khá nặng. Dee vung nó qua đầu cô và khiến cả hai ướt sũng nước. Anh cúi người, và cô nhanh chóng chuyển vị trí, hắt lần nữa.

“Để tôi yên,” cô cảnh cáo.

“Còn lâu,” anh vặn lại, túm lấy cô.

Dee hụp người xuống, và chiếc thùng gỗ va vào vai anh. Anh dừng lại, chửi thề trong khi xoa xoa chỗ bị đập trúng. Đôi mắt xanh nheo lại nhìn cô. “Em tốt hơn là nên né được lần này,” anh nói, và lao tới.

Ngay khi anh nói cô cố hạ anh bằng cách đập vào đầu, nhưng lần này anh không để chiếc xô nặng cản trở mình. Nó đập mạnh vào lưng anh khi anh hụp người xuống, và trước khi cô có thể né đi, anh đã kẹp bờ vai rộng của mình vào giữa hai chân cô, sau đó nâng bổng cô lên. Anh đứng thẳng người với cô vắt vẻo trên vai, sải bước thẳng về phía ngôi nhà.

Giận dữ, cô nhận ra mình bất lực trong tư thế đó. Chân cô đá loạn xạ khi nó bị ghim chặt dưới cánh tay anh, và mục tiêu duy nhất cho nắm đấm của cô là chân và mông anh. Bởi vì đó là điều duy nhất có thể làm, cô cắn anh.

Anh gầm gừ vì đau cộng với giận dữ và phát thật mạnh vào mông cô, khá là đau. Dee ré lên bởi cơn đau thiêu đốt, sau đó cố gắng cắn anh lần nữa. Anh xoay người, hạ cô xuống và túm lấy cổ áo cô và kéo lê cô vào nhà.

Ngay khi anh thả cô ra, cô bật dậy trên đôi chân rồi lao vào anh.

“Em đanh đá quá đấy,” anh nói đầy ngưỡng mộ, và cười lớn khi tránh nắm đấm của cô, nắm lấy cánh tay cô và ấn cô vào tường.

Dee vật lộn với toàn bộ sức mạnh để cố giành chiến thắng, và điều đó có nghĩa là sử dụng bất kỳ mánh khóe gì. Cô bị nắm tay của anh cản trở, vậy nên cô đá, cố gắng đá trúng giữa hai chân anh. Tiếng cười của anh đột ngột dừng lại khi bàn chân cô hạ cánh trên đùi anh, gần đến mức nguy hiểm, và anh giải quyết vấn đề bằng cách nghiến cô sát vào tường hơn nữa bằng cơ thể mình.

“Giờ thì đánh tôi xem,” anh thở hổn hển.

Cô cố gắng, vặn mình và cong người lại, nhưng với bức tường sau lưng và cơ thể nặng nề của anh ép phía trước, cô không thể làm gì nhiều hơn. Cô đá còn anh sử dụng chuyển động đó để ép chân mình vào giữa hai chân cô. Với một động tác nhanh nhẹn, anh nhấc bổng cô lên, cơ đùi vững vàng của anh nằm giữa hai chân cô trong khi anh nghiến hông mình vào hông cô.

Cô ngừng chiến đấu, bởi vì điều đó thật vô ích và sẽ chỉ gia tăng áp lực nặng nề của nơi cương cứng của anh giữa hai chân cô. Cô ngả đầu ra sau, dựa vào tường, thở hổn hển.

“Chết tiệt, thả tôi ra.”

Thay vào đó anh nâng cô lên, đói khát khép miệng mình trên miệng cô. Sức nóng ẩm ướt xâm nhập qua lớp quần áo của cô, và cô cảm thấy núm vú mình siết chặt, nhộn nhạo bên dưới sự tấn công của lưỡi anh. Dục vọng hòa lẫn với sự giận dữ cho đến khi cô tự hỏi sau tất cả thì chúng có phải chỉ là một hay không.

Anh thả tay cô ra để có thể kéo áo khoác của cô, và không có sự hỗ trợ đó khiến cô trượt dần xuống nên hông anh đang ép còn chặt hơn nữa vào hông cô. Nhu cầu thuần túy tràn qua khiến cô choáng váng, khiến cô kêu lên, và cô siết chặt tay mình trong tóc anh hơn là sử dụng sự tự do mới có của mình để đẩy anh ra. Áo khóa của cô tách ra dưới bàn tay thô bạo của anh, rồi những ngón tay anh tìm thấy áo sơ mi của cô và giật mạnh, khiến nó chịu số phận tương tự. Anh ôm lấy bầu ngực trần của cô trong bàn tay mình và đẩy chúng lại với nhau, râu anh cọ nhẹ vào làn da mềm mại của cô khi anh nút lấy một bên ngực cô và rồi chuyển sang bên kia.

Cô quằn quại, thét lên lần nữa. Lucas uống lấy âm thanh đó, tiếp tục hôn cô trong khi anh liên tục xoa bóp ngực cô. Không lãng phí chút thời gian nào; anh phải có được cô, dục vọng đang thiêu đốt anh, cả hai người họ đều bị cơn đói khát thuần túy xâm lấn. Anh luồn tay bên dưới váy và tụt quần trong của cô ra, kéo nó xuống dưới mông cô.

Dee để yên khi cô cảm thấy đồ lót của mình trượt xuống; đầu cô quay đi và cô nhắm lắt lại. Cô đã từng hoàn toàn trần truồng trước mặt anh trước đây nhưng không có cảm giác bị lột trần như bây giờ, quá dễ bị tổn thương. Anh lùi lại một chút khỏi cô và để chân cô khép lại, và lớp vải cotton trượt xuống quanh mắt cá chân cô.

“Bước ra khỏi nó đi,” anh thì thầm, vô thức cô làm theo.

Sức nặng của cơ thể anh quay lại áp vào cô, ép cô vào tường. Đôi tay anh vẫn ở bên dưới váy cô, trên da thịt trần truồng của cô, xoa bóp mông cô, vuốt ve đùi cô, và cuối cùng là bao phủ trên cái gò nhỏ của cô.

Cô nín thở, thậm chí không dám thở trước cơn hấp hối bởi nhu cầu và dục vọng bản thân. Bàn tay anh di chuyển chậm rãi, một ngón tay dài trượt xuống khe nhỏ giữa các nếp gấp mềm mại của cô. Cú đánh mạnh của khoái lạc tới gần như tàn nhẫn, và mạnh mẽ khiến cô lạc lối trong vòng tay anh. Anh ôm lấy cô khi một ngón tay di chuyển tới lui không thương tiếc. Anh đi sâu vào trong cô, và cô gần như thét lên bởi cú sốc, nhưng chân cô mở rộng hơn cho phép anh làm bất cứ điều gì anh muốn. Cô quằn quại, móng tay bấu chặt vào vai anh khi anh đưa ngón tay ẩm ướt của mình lên tìm kiếm cái nụ nhỏ phía bên ngoài nơi nữ tính của cô và vần vò, lần này sự kiểm soát của cô vỡ tan và cô hét lên.

“Chúa ơi, em thật đẹp,” anh lẩm bẩm, quan sát làn da cô đang để trần với vẻ ham muốn.. Cô trông thật rực rỡ, hoang dã không thể tả, với cái đầu nghiêng nghiêng về phía sau cùng bộ ngực trần đang phập phồng cố lấy lại nhịp thở. Cô bừng bừng như một khu rừng đang cháy, cơn thiêu đốt vượt ngoài tầm kiểm soát, cũng như anh biết cô sẽ như thế.

Nơi giữa hai chân cô đang ẩm ướt, thật mềm mại và nóng bỏng khiến anh thấy như mình sắp nổ tung chỉ từ việc chạm vào cô. Anh ôm chặt lấy cô và đưa ngón tay vào trong cô lần nữa, thăm dò sâu hơn, dùng ngón cái chà sát khiến cô nóng hơn nữa để cô không thể phản đối sự xâm nhập của anh. Cô giật mình, khóc thút thít và cơ bắp bên trong cô siết chặt lấy ngón tay anh đến mức khiến anh gần như rên lên, nghĩ đến việc cô sẽ siết chặt nơi ấy của anh đến thế nào. Anh không thể đi vào cô quá sâu khi anh nhận thấy sự kháng cự vững chắc đáng kinh ngạc của cô, bằng chứng trinh bạch của cô, và anh biết lần đầu tiên này sẽ chẳng dễ dàng gì cho cả hai người.

Tay anh mang cô gần tới cực khoái, cô quằn quại dữ dội chống lại anh, bùng nổ dữ dội trước sức ép đầy tinh tế.

“Bình tĩnh, bình tĩnh nào,” Lucas thì thầm trên miệng cô khi anh đẩy đùi mình vào giữa hai chân cô, đẩy nó lên cao hơn và áp chặt hơn vào cô.

Sức nóng của cô thiêu đốt anh thậm chí còn qua cả làn vải. “Để tôi chỉ cho em làm thế nào.”

Anh đưa cả hai tay tóm lấy hông cô và bắt đầu đung đưa cô áp vào đùi anh. Cô rùng mình và không thể ngăn bản thân rên rỉ, thở hổn hển ngày càng nhanh khi sự nhức nhối ngày càng tăng lên. Bên đùi mạnh mẽ nằm giữa hai chân cô làm dịu đi sự nhức nhối nhưng cũng khiến nó tồi tệ hơn, vậy nên cô không biết phải làm gì nữa. Cô bắt đầu thổn thức và chống lại anh bằng nắm đấm của mình, nhưng anh chỉ đẩy cô cao hơn khiến các ngón chân cô nâng lên khỏi mặt đất và cô tách hai chân mình ra. Bàn tay rắn chắc của anh giữ lấy hông cô di chuyển theo nhịp điệu, và cô không thể chịu đựng thêm nữa, cô không thể, cho đến khi cảm giác như mọi cơ bắp trong nơi ấy của cô siết chặt và co giật, cùng các giác quan của cô nổ tung trong một cơn bão cảm xúc. Những con sóng lớn quét qua cô hết đợt này đến đợt khác và cuối cùng rời đi để cô lại yếu đuối như một con mèo con, gần như không thể cử động, mềm nhũn trong vòng tay anh.

Lucas hạ cô xuống sàn, đặt cô nằm thẳng, gương mặt anh phản chiếu niềm đam mê của chính anh khi anh xé toạc quần áo mình. Nếu anh dành thời gian bế cô vào phòng ngủ, cô có thể hồi phục đủ để bắt đầu chiến đấu với anh lần nữa, và anh buộc mình phải vào được trong cô hoặc sẽ phát điên. Chẳng có gì là dễ dàng với Dee cả, chắc chắn là không với màn kết của cô; biết được rằng cô vẫn còn trong trắng, anh biết nó sẽ khiến cô bị đau, và Dee sẽ không thích việc mình bị đau.

Anh đẩy chiếc váy lên eo cô và tách chân cô ra, sau đó hạ mình vào giữa chúng. Cô rên lên một tiếng từ sâu bên trong, đôi chân thon dài của cô đưa lên quấn lấy hông anh. Lucas hạ miệng mình xuống đôi môi cô, cảm thấy đôi tay cô từ từ trượt lên cổ mình. Anh uống lấy sự đáp trả ngọt ngào của cô khi anh với xuống và dẫn mũi giáo của mình tới nơi nhỏ nhắn, mềm mại đang hé mở và bắt đầu đẩy vào. Anh làm nó một cách mạnh mẽ, dứt khoát, không dừng lại khi thấy được sự kháng cự bên trong nhưng cũng không hề thô bạo với cô. Anh gần như có thể cảm thấy cơn choáng váng chạy dọc cơ thể cô khi cô tiếp nhận sự thâm nhập của anh, lớp màng trinh bóp chặt lấy anh như thể đang ngăn cản anh đi sâu hơn, và cảm giác mang lại còn tuyệt hơn so với tưởng tượng. Cô thật nóng, ẩm ướt và căng chặt không thể chịu nổi, khiến các đầu mút thần kinh của anh bắt đầu tăng tốc.

Và rồi cô thét lên. Đó là âm thanh của sự đau đớn xen lẫn với cơn giận dữ, và là những gì anh đã dự kiến. Vài phụ nữ sẽ ngoan ngoãn nằm dưới để một người đàn ông áp đảo, nhưng không phải Dee. Cô bắt đầu di chuyển mạnh mẽ, toàn bộ cơ thể cô uốn cong và giằng co trong nỗ lực để đánh bật anh ra khỏi mình. Mọi thứ về nó đều khiến cô điên tiết: cơn đau trong khi anh tiến vào bên trong cô, trọng lượng của anh khi anh ôm nghiến cô xuống, sự xâm nhập kéo căng cơ thể cô. Cô không thể chấp nhận nó được; cô vô thức đấu tranh chống lại sự áp đảo đó, chống lại cuộc xâm lược của anh.

Lucas đè cô xuống bằng tất cả trọng lượng của mình và sức mạnh sắt đá của cánh tay cùng chân anh, để mặc cô chống cự cho đến khi cô trở nên quen thuộc với chiều dài của anh bên trong cô. Sự đấu tranh quyết liệt khi cô di chuyển bên ngoài anh gần như một sự kích thích, anh nghiến răng kiểm soát bản thân trong khi vẫn còn có thể. Mồ hôi lấp lánh trên da anh khi anh chờ cô thấm mệt, để khiến cơn đau dịu xuống, để cô bắt đầu cảm thấy khoái lạc khi sự sung mãn của một người đàn ông lấp đầy và thăm dò sâu bên trong cô. Cô có vẻ khêu gợi đầy bản năng, và anh sẵn sàng chỉ cho cô thấy những đỉnh cao của lạc thú thuần khiết; cô sẽ không thể từ chối bản thân lâu hơn nữa. Là điều anh đang hy vọng.

Thời gian dần trôi. Cô bắt đầu thấm mệt từ cả hai cuộc chiến đấu trước đó và cả cơn cực khoái của cô; anh có thể cảm thấy cơ bắp cô bắt đầu thư giãn, chống lại ý muốn của cô, khiến cô gần như ngay lập tức siết chặt lại để ngăn sự thâm nhập, nhưng quãng nghỉ giữa các lần phản kháng dần thưa hơn cho đến khi lần cuối cùng chấm dứt. Cô vẫn đang nằm bên dưới anh, thở dốc, mắt cô nhắm chặt chống lại hình ảnh khoả thân của anh.

Anh hôn lên trái cô và vuốt tóc khỏi mặt cô.

“Nó vẫn còn đau sao?” anh thì thầm bên thái dương cô.

Cô chuyển động không ngừng, tay cô với lên hai bên hông anh như thể cô không quyết định được nên ôm lấy anh hay đẩy anh ra.

“Vâng. Tôi không thích thế.” Và rồi, sự trung thực buộc cô phải nói thêm. “Nhưng nó cũng không còn đau nhiều như ban đầu nữa.”

“Chỉ cần nằm yên thêm chút nữa thôi, em yêu. Nếu sau đó nó vẫn đau, tôi sẽ dừng lại.”

Cô im lặng, và hơi thở của cô dần chậm lại. Lucas di chuyển áp vào cô, đắm mình trong cảm giác cô đang bao bọc lấy anh. Mồ hôi nhỏ giọt trên lưng anh.

“Chết tiệt, anh biết nó sẽ thế này, phải không?” Cô kiểm tra bằng cách uốn cong cơ thể quanh phần cương cứng đang nằm trong mình, thư giãn hơn chút ít khi nó không còn đau nữa.

Lucas căng thẳng và rên rỉ. “Chúa ơi. Em yêu, làm ơn, đừng di chuyển.”

“Anh đang nghiền nát tôi,” cô nói bằng giọng thấp. “Anh không thể ít nhất là đặt tôi lên giường sao?”

“Chúng ta sẽ vào giường,” anh hứa, chà sát môi cô bằng môi mình. Đến lúc này, theo anh thấy, sàn nhà vẫn còn tốt chán.

Cô mở mặt. Ánh mắt cô nghiêm trang và đầy thắc mắc. “Điều mà anh làm khiến tôi cảm nhận thấy trước khi – làm chuyện này sẽ khiến tôi cảm thấy cũng y như thế chứ?”

“Nếu tôi làm đúng. Nếu em muốn tôi đủ.”

Cô bật ra một tiếng cười khẽ và nâng đầu gối lên hai bên hông anh. “Ồ, tôi muốn anh.”

“Đủ?”

Cô biết anh đang hỏi điều gì, và đôi mắt xanh lá của cô bắt gặp đôi mắt xanh dương của anh.

“Vâng, đủ.”

Anh di chuyển chậm rãi, đẩy vào trong cho đến khi toàn bộ chiều dài của anh lấp đầy cô. Dee thở hổn hển, cơ thể cong lên, và khi đó anh từ từ rút ra.

“Không muốn tôi dừng lại chứ?” anh hỏi, chỉ để cho chắc.

Bàn tay cô siết chặt hai bên người anh. “Không.” Giọng cô gần như nghẹn lại. “Ôi không.”

“Tôi không biết lần này mình có thể giữ được đủ lâu để khiến em hài lòng hay không nữa,” anh nói với sự thành thật thô bạo khi anh bắt đầu di chuyển theo một nhịp điệu mạnh mẽ. Thay cho câu trả lời cô khóa chân mình quanh hông anh và nhấc mình lên hướng vào anh, đầy đòi hỏi, như trong lần đầu tiên anh đã hào phóng khi chăm sóc cho cô. Chỉ cần có thế. Anh bắt đầu di chuyển tới lui trong cô mạnh bạo hơn, và cô chấp nhận anh, chào đón anh. Với một tiếng hét như bị bóp nghẹt anh cứng người, rồi rùng mình và run lên dữ dội khi anh phun trào mãnh liệt toàn bộ hạt giống của mình.

Một giờ sau họ nằm khỏa thân trên giường, kiệt sức và lơ mơ ngủ. Gần như không cần hồi phục từ cuộc làm tình đầu tiên anh đã lại sẵn sàng lần nữa, và lần thứ hai anh đã đưa cô vào giường, kết thúc việc cởi quần áo của họ. Cô cũng phát hiện ra rằng làm tình có thể là việc chân tay quấn rối lấy nhau chậm rãi, là nóng và mệt lử, điều đó mang đến cho họ cùng một kết luận.

Anh đã quyến rũ cô, đẩy sự hưng phấn của cô lên đến đỉnh điểm và sau đó khiến nó vỡ tan khi cô trở nên hoang dại, cô chắc chắn cũng đã mang anh đến cùng một đỉnh cao như thế. Anh đã từng quan hệ với nhiều phụ nữ, nhưng không một ai trong số họ từng khiến anh mê đắm như cách Dee đã làm. Anh bị cuốn hút bởi niềm đam mê liên tục thay đổi trong cơ thể cô, từ cách núm vú cô cứng lại đến sự ẩm ướt của nơi nữ tính đầy ngọt ngào kia. Cô là một cô mèo trên giường cũng như bên ngoài, luôn mãnh liệt. Anh biết làm tình với cô sẽ là một thách thức, nhưng anh không biết nó lại vừa kiệt sức lại vừa hưng phấn đến thế, như thể cưỡi và chinh phục một làn sóng thủy triều cho đến khi nó lắng xuống khi xô về phía bờ biển.

Anh cảm thấy một sự nhức nhối nguyên sơ khi nằm đó. Làm tình với bất kỳ ai khác sau khi đã có được Dee sẽ như thể từ bỏ một ngụm whisky có tác dụng an thần và thay bằng sữa nóng. Bởi vì anh không muốn nghĩ rằng cô đã hủy hoại việc anh có thể đến với bất kỳ ai khác, nhưng suy nghĩ đó vẫn cứ lặp đi lặp lại trong đầu anh.

Không cách nào anh có thể hài lòng với Olivia được nữa. Trước khi gặp Dee anh đã quyết tâm rằng Olivia sẽ là người vợ mà anh mong muốn, một người phụ nữ điềm đạm người biết làm thế nào để cai quản một ngôi nhà với những bữa tối lớn, người sẽ thoải mái trước các chính khách cũng như những nhà triệu phú. Anh đã lên kế hoạch có được cô cũng giống như anh đã lên kế hoạch để mở rộng đất đai, nhưng chỉ trong một buổi chiều ngắn ngủi những kế hoạch đã tan tành mây khói. Ơn Chúa, anh đã suy nghĩ thêm và chưa thật sự hỏi cưới Olivia; cô ấy xứng đáng nhiều hơn là một người chồng không thể gạt bỏ một người phụ nữ khác ra khỏi tâm trí anh ta.

Anh nghĩ về Denver và những trò chơi chính trị mà anh sẽ cần phải đàm phán để dần tạo dựng sức ảnh hưởng cần thiết để tác động đến các quyết định theo cách mà anh muốn. Sẽ có những bữa tiệc và các bữa ăn tối, các cuộc tranh cử bất tận diễn ra cùng các nghi thức ngoại giao. Anh sẵn sàng làm tất cả để xây dựng Double C thành một đế chế, có thể mở đường để một trong những người con của anh trở thành thống đốc, anh hình dung ra cách Olivia ở bên cạnh anh trong các bữa tiệc ngoại giao bất tận, sự nhẹ nhàng, tao nhã của cô sẽ đánh bóng hoàn hảo cho mọi việc.

Giờ thì khi anh tưởng tượng ra hình ảnh đó anh lại không hình dung được mặt người phụ nữ. Dù anh có cố gắng đến thế nào, anh cũng không thể tưởng tượng được ra Dee. Anh không thể hình dung được cô lại có thể thoải mái khi là phu nhân của một chính trị gia; nhiều khả năng là cô sẽ xiên anh bằng lưỡi kiếm của chính cô mất. Không, cô chẳng thể phù hợp với cuộc sống mà anh đã lên kế hoạch cho bản thân, thậm chí giả sử như cô có sẵn sàng thử, điều mà cô sẽ không chấp nhận. Cô đã nói rất rõ rằng cô thích cuộc sống như thế này, cảm ơn, không cần bất cứ ai phải chỉ bảo cô phải làm gì. Đôi khi – quỷ thật, phần lớn thời gian – anh muốn tóm lấy cô và lắc cho bật những suy nghĩ đó khỏi cô, nhưng đồng thời anh cũng miễn cưỡng phải thừa nhận sự tôn trọng mà cô xứng đáng có được. Phải là một người phụ nữ mạnh mẽ, đầy nghị lực mới có thể làm được những điều cô đã làm, và cô không thích chịu sự kìm kẹp của bất kỳ người đàn ông nào.

Vậy thì nó sẽ dẫn anh tới đâu đây? Ngay nơi anh đang ở, anh nghĩ, và anh không thích ý tưởng đó. Anh đã học được cách không bao giờ nên giả định những thứ Dee có dính líu đến. Chỉ bởi anh đã làm tình với cô hai lần không có nghĩa cô sẽ coi anh là người tình của mình, rằng cô sẽ không chống lại anh sau này. Và thậm chí nếu cô có không bắt đầu một cuộc tranh cãi, cô vẫn sẽ chống đối với từng chút bướng bỉnh của mình mỗi khi anh định chen chân vào cuộc sống của cô.

Nhưng giờ thì cô đang ngủ trong vòng tay anh, và anh đang kiệt sức nhưng lại cực kỳ hài lòng đến tận xương tủy. Anh ôm cô lại gần hơn, cảm thấy thật trọn vẹn bởi sự ấm áp của cô, cơ thể khỏa thân khêu gợi của cô đang ép sát vào anh, và anh chìm vào giấc ngủ.

Mặt trời đang chiếu sáng khi Dee tỉnh giấc. Trong một lúc, cô hoàn toàn mất phương hướng, không có bất kỳ khái niệm nào về thời gian hoặc không gian. Cô chưa bao giờ ngủ ngày, nhưng từ góc độ của mặt trời đang soi rọi cô biết giờ không phải là bình minh. Cô chếnh choáng cố lấy lại nhận thức, đủ để nhận ra cô không ở trên giường một mình. Và nó khiến cô sửng sốt, vì cô chưa bao giờ chia sẻ giường với bất kỳ ai, nhưng rồi thực tế đánh vào cô. Cô đang nằm trên giường với Lucas, và cả hai đều đang khỏa thân bởi vì anh đã làm tình với cô.

Cô không cảm thấy xấu hổ; bản tính tự nhiên của cô quá mạnh mẽ để khiến cô không nhận thức được sự thuần khiết của hành động. Nhưng cô cảm thấy một nhu cầu mãnh liệt cần phải di chuyển, để lấy lại tự chủ sau sự thiếu suy nghĩ của cơ thể mình. Đó là khi anh giành quyền kiểm soát khi anh đẩy phần dày dặn của mình vào sâu trong cô. Cô đã chiến đấu chống lại sự chế ngự đầy bản năng của nó thậm chí ngay cả khi da thịt phản bội của cô bắt đầu run rẩy bởi niềm đam mê lan tỏa quanh anh.

Cô thận trọng di chuyển, cảm giác đau nhức không quen thuộc giữa hai đùi và ở phần thắt lưng, và sự di chuyển khiến cô cảm nhận được sự nhớp nháp giữa hai chân mình. Một làn sóng thực tế táp vào cô. Lucas đã trút hạt giống của mình sâu bên trong cô đến hai lần. Anh có thể đã khiến cô mang thai.

Như những gì phụ nữ đã làm hàng ngàn năm qua, cô đếm từng ngày cho đến tháng tiếp theo của mình. Còn khoảng hơn hai tuần nữa cho đến khi cô biết, hai tuần sống trong sự chờ đợi lo âu, bởi cuộc sống của cô sẽ thay đổi nếu cô có một đứa con.

Lucas kéo cô lại gần hơn và uể oải khum lấy ngực cô, bàn tay to lớn của anh đầy sở hữu. Cô không nhận ra anh đã tỉnh lại cho đến khi anh làm vậy, cô nhanh chóng nhìn lên nhưng ngay lập tức hạ mắt xuống tránh cái nhìn dữ dội đầy vẻ chiến thắng đang lấp lánh trong mắt anh.

“Em đang nghĩ gì vậy?” anh hỏi, giọng trầm khàn lười biếng của anh khiến tóc cô rung rinh.

“Là chuyện chúng ta không thể làm điều này nữa.” Cô ngước nhìn anh lần nữa, biểu hiện của cô có chút gì đó ma mị.

Ánh nhìn đó trên gương mặt cô khiến anh bỗng chốc thấy giận dữ. “Tại sao lại không, em yêu? Em thích nó, phải không nào?” Anh vuốt mái tóc khỏi mặt cô.

“Anh biết là tôi có thích,” cô nói đều đều. “Nhưng giờ tôi có thể mang thai.”

Anh ngừng lại, cái cau mày nhẹ khiến lông mày anh nhíu lại. Một đứa con. Trong suốt quãng thời gian đắm chìm trong khoái cảm, anh đã không có chút ý tưởng nào về hậu quả.

“Khi nào em biết?”

“Khoảng hơn hai tuần nữa.”

Anh vuốt ve ngực cô, bị mê hoặc bởi kết cấu mềm mượt của nó. Cô giờ là của anh, chết tiệt, và anh sẽ không để cô đi được.

“Có nhiều cách để tránh thai cho em.”

“Tôi biết,” cô nói. “Tất cả những gì tôi phải làm là tránh xa anh ra.”

Anh mỉm cười và hôn cô, miệng anh áp lên miệng cô dữ dội. “Khác hơn thế. Tôi sẽ đưa em một miếng bọt biển.”

Cô ngay lập tức thấy tò mò. “Ý anh là sao? Làm cách nào một miếng bọt biển có thể giữ tôi khỏi có một em bé?”

“Tôi không biết nó hoạt động thế nào, tôi chỉ biết nó được việc. Chỉ là một miếng bọt biển nhỏ thôi, và em ngâm nó vào giấm rồi đặt nó vào bên trong em.”

Má cô đỏ lên, cô giật người ra, tránh xa khỏi bàn tay đang mơn trớn của anh. Anh cười và túm lấy cô khi cô vật lộn để rời khỏi giường. Cô không chiến đấu một cách nghiêm túc nhất, chỉ đang giận dỗi và xấu hổ bởi nhận thức, và anh cười toe toét khi khuất phục được cô.

“Anh học được mấy cái kiểu đó thế nào vậy?” cô ngắt ngang, lườm anh. “Từ gái điếm phải không?”

“Tôi cho là mấy cô gái điếm biết về chuyện đó, nhưng những người phụ nữ khác cũng biết vậy mà.” Anh không trả lời câu hỏi của cô về việc tại sao anh lại biết về nó. Anh có vài mối tình hoang dại ở New Orleans và ở vài nơi khác, nhưng cô không cần biết về họ.

Dee ngoảnh mặt khỏi anh vì cô biết rõ anh đã học được một điều như thế từ phụ nữ khác. Một phần trong cô thấy nhẹ nhõm vì đã có một giải pháp, nhưng phần khác, như một đứa trẻ, muốn rút lui khỏi những việc đã xảy ra trước buổi chiều hôm nay, khi cô đã không biết rằng cơ thể mình có thể đáp trả cơ thể anh, trước khi cô cảm thấy chiều dài cứng rắn của anh lao vào cô. Mọi thứ đã thay đổi, cô không thể thay đổi để chúng quay lại được nữa.

Tuy nhiên, câu hỏi đặt ra là cô có thực sự muốn thay đổi không. Cô cảm thấy như thể cô đang chạy trên một vách đá trong đêm tối. Nó thật đáng sợ khi đưa cô đến những nơi cô chưa từng biết đến. Nếu cô thực sự ước mọi thứ như trước cô sẽ phải đẩy Lucas ra khỏi cuộc sống của mình, ước rằng anh chưa bao giờ cưỡi ngựa tới trước cửa nhà cô, và cô không thể làm vậy được. Cùng với sự giận dữ của anh, cách anh kiên trì theo đuổi mọi thứ theo cách của mình, anh khiến cô cảm nhận được nhiều hơn những gì cô có thể tưởng tượng.

Cô rất sợ rằng mình đã yêu anh mất rồi.
Bình Luận (0)
Comment