Dụ Dỗ Đại Luật Sư

Chương 1124

Chương 1124

Cô và Lương Duy Phong ở trong cùng một nhà, anh không có cách nào mà mọi lúc mọi nơi ngày đêm ngăn cản cô và Lương Duy Phong phát sinh quan hệ, chỉ có thể dùng cách này.

Khương Tuyết Nhu trợn to mắt, cô không nghĩ là mình và Lương Duy Phong… Sẽ làm chuyện đó có được không?

Cô hoàn toàn im lặng, nhưng cô cũng không muốn nói với anh về chuyện giữa mình và Lương Duy Phong.

“Anh có bệnh hả, tôi và Lương Duy Phong đã kết hôn, muốn có con hay không là chuyện của chúng tôi, không đến lượt anh phải lo”

Khương Tuyết Nhu dùng sức giấy dụa nửa ngày, không thoát ra được, cô tức giận mà đạp về phía Hoắc Anh Tuấn.

Hoäc Anh Tuấn né ra, nhắc nhở cảnh cáo: “Em xác định muốn đánh nhau với tôi ở đây, tôi cũng không ngại thanh danh, nhưng em lại phải bận tâm đến mặt mũi của mình và Lương Duy Phong”

“Vô sỉ” Ánh mắt phẫn hận của Khương Tuyết Nhu hận không thể cắn anh một cái.

Quả nhiên, không nên mềm lòng đối với loại đàn ông xấu này.

“Tuyết Nhu, uống đi, uống xong tôi sẽ thả cho em đi” Hoäc Anh Tuấn lấy thuốc ra, đưa đến bên miệng cô.

Kỳ thật chỉ là một viên thuốc mà thôi, uống hay không cũng không có ảnh hưởng gì đến Khương Tuyết Nhu, nhưng vì không cam lòng, không muốn bị anh uy hiếp.

“Anh bảo tôi uống tôi liền uống, dựa vào cái gì hả, tôi kiên quyết không uống, anh có thể làm gì tôi chứ” Khương Tuyết Nhu gạt thuốc rơi xuống đất, tức giận trừng mắt nhìn anh.

Hoäc Anh Tuấn nắm chặt thuốc trong tay, lông mày dày gắt gao vặn chặt vào một khối: “Tuyết Nhu, đừng ép tôi”

“Tôi ép anh cái…”

Khương Tuyết Nhu còn chưa nói xong, đầu của người đàn ông bỗng nhiên từ trên cao đè xuống, ngay sau đó, môi cô bị anh chặn thật sâu.

Đôi môi của cô vẫn giống như trước đây, giống như thạch vậy.

Tối nay cũng không biết đã đánh son môi hương vị dễ ngửi.

Vốn Hoắc Anh Tuấn chỉ muốn ép cô một chút, nhưng sau khi hôn vào rồi, lại giống như bạn nhỏ được ăn kẹo ngon vậy, làm thế nào cũng không muốn dừng lại.

Khương Tuyết Nhu trợn to hai mắt, lúc khôi phục lại tỉnh thần, thì dùng sức đẩy ngực anh ra.

Nhưng lưỡi của một người đàn ông giống như một con rắn nhỏ xảo quyệt.

Ngược lại càng hôn càng sâu.

Cô tức giận dùng ngón tay véo anh.

Hoäc Anh Tuấn khàn khàn giọng một chút, giờ phút này, cô hoàn toàn giống một hạt ớt vậy, rõ ràng cay muốn chết, nhưng hết lần này tới lần khác lại khiến anh càng muốn nếm thử.

Lúc này, cách một cánh cửa, tiếng cười của mấy người đàn ông truyền ra ngoài.

“Duy Phong, kỹ thuật pha trà này của cậu không tệ đó”

“Có thể bộc lộ được kỹ thuật pha trà trước mặt nghị viên Mạnh chính là niềm vinh hạnh của tôi”

Giọng nói của Lương Duy Phong vang lên ở cửa Khương Tuyết Nhu sợ tới mức tim đều nhảy vọt lên.

Ngay chính lúc này, Hoắc Anh Tuấn lại ra sức hôn xuống.

Bàn tay của anh ôm lấy vòng eo của cô, nói với một giọng nói khàn khàn: “Nếu em muốn bị Lương Duy Phong, thì em cứ kêu đi”

Bình Luận (0)
Comment