Dụ Dỗ Đại Luật Sư

Chương 1137

Chương 1137

Nhưng khi đi ngang qua chiếc xe thể thao của cô, Hoắc Anh Tuấn không hề nhìn vào trong mà đi thẳng về phía trước.

Lâm Minh Kiều bấm còi lái xe tới gần anh, “Lên xe, chúng tôi đưa anh đến bệnh viện.”

Nghe thấy giọng nói quen thuộc, Hoắc Anh Tuấn vừa liếc đầu liền nhìn thấy khuôn mặt của Lâm Minh Kiều và Khương Tuyết Nhu trên ghế phụ.

Nhưng mà, Khương Tuyết Nhu lại cúi đầu chơi game trên điện thoại di động, bộ dạng rất nghiêm túc, tựa hồ không quan tâm Lâm Minh Kiều đang nói chuyện với ai.

Lâm Minh Kiều vừa nhìn đã muốn trợn tròn mắt.

What, đã quen biết nhau mười năm, lần đầu tiên tôi thấy người phụ nữ này có khả năng lật mặt nhanh như lật bánh tráng vậy, rõ ràng mới vừa rồi còn không ngừng nhìn về sau.

“À được.”

Hoắc Anh Tuấn cười tủm tỉm, mở cửa sau, ngồi vào.

Lâm Minh Kiều khởi động xe, trong xe không có ai nói chuyện, sự im lặng kỳ lạ khiến cô cảm thấy khó xử, không khỏi tìm chủ đề, “Tại sao lại đi trên đường một mình, tài xế của anh đâu?”

“Tôi không tìm thấy anh ta,” Hoắc Anh Tuấn thấp giọng giải thích, “Lúc trước điện thoại của tôi bị rơi và vỡ khi tôi đang leo trong thang máy. Bây giờ không có thông tin liên lạc với bất kỳ ai.”

“Vậy thì anh có thể dùng điện thoại di động của tôi gọi cho gia đình anh, tôi sẽ đưa anh đến bệnh viện gần đó, kêu người nhà tới tìm anh.” Lâm Minh Kiều vừa nói vừa chú ý tới Khương Tuyết Nhu, cô ấy vẫn đang chơi trò chơi chăm chú.

“Không, cô có thể đưa tôi đến đó. Gia đình tôi và tôi không có mối quan hệ tốt với nhau. Người có tình cảm tốt không phải quá già thì lại còn quá nhỏ, hoặc kết hôn với người khác rồi …”

Hoắc Anh Tuấn u sầu nói với giọng điệu bất lực.

Khương Tuyết Nhu chơi game: “…”

Không phải, khi nào cô và anh ta tình cảm tốt chứ?

Lâm Minh Kiều mặt đầy hắc tuyến, không nói gì.

Sau hơn hai mươi phút, Hoắc Anh Tuấn cuối cùng cũng được đưa đến bệnh viện.

Vừa mở cửa bước xuống xe, anh ta lại quay người lại, đẹp trai dưới ánh đèn đường nhàn nhạt của bệnh viện lộ ra vẻ thảm hại, “Cô có thể cho tôi mượn tiền được không, ví của tôi cũng rơi vào thang máy rồi , không có tiền chữa bệnh, đúng lúc, hai ngày nay Quý Tử Uyên không có ở bệnh viện, anh ta đi tham dự hội thảo y học ở nơi khác. ”

Lần này, Khương Tuyết Nhu thật sự không nhịn được, “Hoắc Anh Tuấn, anh cho là chúng tôi ngu ngốc sao.”

Tôi không có nói dối em, tối nay Tống gia cũng mời Quý gia, nhưng Tử Uyên thật sự không ở Kinh Đô.” Hoắc Anh Tuấn ngây ngô giải thích.

Về điểm này, Lâm Minh Kiều có thể chứng thực, “Quý Tử Uyên quả nhiên không ở Kinh Đô.”

Hoắc Anh Tuấn lập tức nói: “Tuy rằng tôi không còn tốt như trước, nhưng tiền chữa trị sẽ không nợ các cô, không tin thì có thể lục tung thân thể của tôi.”

Khương Tuyết Nhu không nói nên lời, nhất là nhìn thấy vẻ mặt đáng thương của anh, khiến cô nhớ tới dáng vẻ Tiểu Khê, Hoắc Anh Tuấn lúc nào cũng học dáng vẻ này?.

Hai bố con giống hệt nhau.

Bình Luận (0)
Comment