Dụ Dỗ Đại Luật Sư

Chương 1260

Chương 1260

Đúng vậy, ông nội của anh ta luôn nói được sẽ làm được.

Anh ta không ngờ ông cụ Tống tàn nhẫn như vậy.

Hốc mắt của anh ta chua xót, anh ta xoay người chật vật và chán nản rời đi.

Trong lòng anh ta rất không thoải mái, anh ta nghĩ tới Nhạc Hạ Thu cũng ở đây nên định gọi cho cô ta xem có nhận được lời an ủi này không, nhưng Nhạc Hạ Thu không nghe máy.

Cuối cùng anh ta đành phải đến bệnh viện tìm Quý Tử Uyên.

Quý Tử Uyên đang bận rộn xem lịch khám bệnh, lúc anh ta đến vô cùng oan ức, đứng đó giống như một con Husky bị người ta vứt đỏ: “Tử Uyên, hiện tại cậu cũng không muốn nhìn tôi sao, giữa tôi và Hoắc Anh Tuấn, có phải cậu chỉ đứng về phía Hoắc Anh Tuấn đúng không, quả nhiên trong ba người chúng ta thì tôi là người dư thừa.”

Quý Tử Uyên nhíu mày: “Cậu làm gì vậy, đàn ông con trai lại giống như phụ nữ.”

“Tôi nói sự thật.” Mặt Tống Dung Đức u ám: “Tôi đứng ở đây mười phút đồng hồ, tôi luôn nói chuyện với cậu, cậu không thèm nhìn tôi.”

“Bởi vì tôi không muốn nhìn cậu.” Quý Tử Uyên uể oải đặt lịch khám bệnh xuống.

Trái tim Tống Dung Đức tan nát: “Tử Uyên, cậu quá đáng lắm, hôm nay cậu là người thứ hai nói không muốn nhìn thấy tôi.”

“Dung Đức, tôi rất thất vọng với cậu, sáng hôm nay tôi không đến tòa án, nhưng tôi xem trên mạng.”

Quý Tử Uyên nghiêm mặt nói: “Cậu biết rõ Nhạc Hạ Thu nói dối, Hoắc Anh Tuấn chưa từng chạm vào Nhạc Hạ Thu, cậu biết rõ hơn bất cứ ai.”

“. . .”

Tống Dung Đức lúng túng cúi đầu: “Tôi cũng rất tức giận, sau đó tôi đã hỏi Hạ Thu, cô ấy nói luật sư Stevens quyết định như vậy, Stevens không thể thua vụ kiện này.”

“Được rồi, dù sao Nhạc Hạ Thu nói gì thì cậu cũng tin, cậu thích cô ta như vậy thì còn tìm mẹ làm gì, dù sao cậu không thể chia tay Nhạc Hạ Thu vì cha mẹ mình, chẳng lẽ cậu ép mẹ mình chấp nhận Nhạc Hạ Thu à.”

Quý Tử Uyên đứng lên, lấy một tờ giấy siêu âm trong hồ sơ ra đưa cho anh ta.

“Đây là cái gì?” Tống Dung Đức buồn rầu hỏi.

“Giấy siêu âm của Lâm Minh Kiều, tôi lén nhờ người in ra cho cậu, tránh cho cậu không biết dáng vẻ của con mình ra sao, tôi bận rộn nhiều việc, phải đi trực đây.”

Quý Tử Uyên nói xong thì mặc áo blouse trắng đi thẳng.

Tống Dung Đức cúi đầu nhìn giấy siêu âm trong tay.

Anh ta có chút mờ mịt.

Không phải chuyện cho anh ta xem, anh ta có xem cũng không hiểu dáng vẻ của con mình ra sao, bởi vì hiện tại chỉ giống như một hạt đậu nhỏ.

Nhưng anh ta đã kéo lâm Minh Kiều đi phá hạt đậu nhỏ này sao?

Anh ta đột nhiên có chút cảm giác khó chịu.

Trong lòng còn có cảm xúc không rõ.

Nhưng lúc này anh ta ý thức được mình muốn làm cha.

Sau đó anh ta nhìn giấy siêu âm hơn nửa tiếng mà không biết.

Bình Luận (0)
Comment