Dụ Dỗ Đại Luật Sư

Chương 1265

Chương 1265

“Đừng nhắc tới tên nhát gan kia.” Nhạc Hạ Thu bĩu môi: “Nếu anh ta có một nửa ác độc của anh thì tốt rồi, hôm qua tôi thắng kiện, anh ta lại chạy tới trách mắng tôi, đúng là làm cho tôi tức chết, ba trăm nghìn tỷ, ai muốn đưa cho Hoắc Anh Tuấn chứ.”

“Tống Dung Đức dễ lừa gạt, không cần thiết cùng anh ta ầm ĩ, không đến cuối cùng một khắc, ai biết Nhà họ Tống có thể hay không thật từ bỏ anh ta.”

Lương Duy Phong liếc nhìn Nhạc Hạ Thu: “Không phải cô có thuật thôi miên sao, tôi nghi ngờ Khương Tuyết Nhu lén điều tra tôi, cô có cách nào xóa bỏ kí ức của cô ấy không.”

Nhạc Hạ Thu thay đổi sắc mặt: “Anh nghĩ xóa bỏ kí ức dễ như vậy à, đừng nói tỷ lệ thành công rất nhỏ thì Khương Tuyết Nhu cũng phải hoàn toàn tin tưởng tôi, cô ta hận tôi thấu xương, sao có thể ngoan ngoãn để tôi thôi miên chứ.”

Lương Duy Phong bực bội nhíu mày lại.

Nhạc Hạ lo lắng nhìn anh ta, đánh bạo nói: “Cô ta hết lần này đến lần khác phản bội anh, anh còn thích cô ta như vậy sao?”

“Cô cảm thấy thế nào?” Lương Duy Phong cong môi, cười như không cười.

“Tôi nói anh là. . . Chưa từng có được cô ta.”

Nhạc Hạ Thu xoa lồng ngực của anh ta: “Tôi có ý này, nhân lúc cô ta chưa biết anh nghi ngờ mình thì cho cô ta ăn gì đó rồi ngủ với cô ta, sau đó quay video lại, đến lúc đó dùng video uy hiếp cô ta, anh muốn làm gì cũng được, cô ta không nghe lời thì cho bên ngoài thưởng thức dáng vẻ hèn hạ của cô ta, tôi xem cô ta còn có mặt mũi nào không.”( ác như con tê giác, à tội nghiệp con tê giác hiền hơn con nu8 này nhìu)

Lương Duy Phong nắm cằm của cô ta: “Cô đúng là ác độc.”

“Giống nhau thôi.” Nhạc Hạ Thu ngẩng đầu cười: “Nếu tôi là anh thì nhất định sẽ tra tấn cô ta đến sống không bằng chết.”

“Cô đúng là hiểu rõ suy nghĩ của tôi.”

Đáy mắt Lương Duy Phong hiện lên sự tàn nhẫn.

Anh ta vốn không muốn trở mặt với Khương Tuyết Nhu, cô còn có tác dụng lớn, nhưng bây giờ anh ta không thể không thay đổi kế hoạch.

Nhưng anh ta từng muốn cho Khương Tuyết Nhu hạnh phúc, đáng tiếc cô không yên phận, anh ta chỉ có thể từ từ tra tấn cô.

Sau khi anh ta rời khỏi khách sạn thì lên xe, sau đó tìm một số điện thoại nước ngoài trong danh bạ.

Giọng quyến rũ của một người phụ nữ truyền tới: “Ba năm rồi, Lương Duy Phong, cuối cùng anh cũng liên lạc với tôi.”

“Khương Kiều Nhân, cô nên cảm ơn tôi, lúc trước nếu tôi không cầu xin cho cô thì nói không chừng Sở Minh Khôi sẽ không để cô sống, dù sao cô đã trở thành quân cờ vô dụng của ông ta.”

Khương Kiều Nhân im lặng, sau đó cười lạnh: “Mọi người nói Sở Minh Khôi mưu mô thủ đoạn, nhưng tôi thấy anh mới là người mưu mô nhất, từ ba năm trước anh đã bắt đầu lên kế hoạch, Lương Duy Phong, tôi chưa thấy ai ác hơn anh, nghe nói Lục Thanh Minh chết rồi, anh giết chết anh ta.”

“Cô không ở trong nước nhưng biết nhiều chuyện nhỉ”

Hai mắt Lương Duy Phong tối lại: “Khương Kiều Nhân, cô không muốn quay về sao, không muốn trả thù chuyện năm đó à, đừng quên ai đem bán cô đến nơi vùng núi hẻo lánh để người khóc chà đạp, mặc dù Khương Tuyết Nhu và Hoắc Anh Tuấn ly hôn, chẳng qua hai người này vẫn sống rất tốt, cha mẹ của cô đang khổ sở trong tù, cô cũng không thể về nước được.”

“Anh lại muốn tôi làm gì?” Khương Kiều Nhân nhanh chóng hiểu được.

Lương Duy Phong cười nói: “Tôi cho cô một cơ hội có thể thay đổi cuộc đời cô,

cô sẽ cảm ơn tôi… “

Bình Luận (0)
Comment