Dụ Dỗ Đại Luật Sư

Chương 1268

Chương 1268

Cho dù cô đã sớm biết Lương Duy Phong ác độc, nhưng hai người chưa từng thật sự lật mặt nhau, bây giờ Khương Tuyết Nhu nghe anh ta nói những lời này thì cuối cùng cũng hiểu Lương Duy Phong oán hận mình bao nhiêu.

“Ý của anh là tôi phải cảm ơn anh sao?” Khương Tuyết Nhu cười lạnh.

“Không phải, Tuyết Nhu, vì cô mà tôi không còn thận.” Lương Duy Phong thở dài.

“Quên đi, nếu tôi sớm biết anh là người ác độc ghê tởm như vậy thì thà rằng lúc trước tôi bị người ta giết chết.”

Khương Tuyết Nhu đầy chán ghét nói: “Trong ba năm qua, ngoài mặt anh tốt với tôi, nhưng sau lưng lại từng bước gài bẫy tôi, ba năm trước Khương Kiều Nhân phẫu thuật thành Nhạc Hạ Tuyền tiếp cận Hoắc Anh Tuấn là ý của anh đúng không, Nhạc Tiếu Nhi bị vu oan đưa vào tù cũng chắc chắn có liên quan đến anh, mặt khác anh dùng đủ cách giết chết Lục Thanh Minh, ngay cả cháu ruột cũng không buông tha, anh sẽ chết không tử tế đâu.”

“Lúc Lục Thanh Minh chết thì cô bắt đầu nghi ngờ tôi?” Lương Duy Phong lộ vẻ kinh ngạc: “Tôi làm chuyện đó cẩn thận không một sơ hở, vì sao cô biết được.”

Khương Tuyết Nhu ngơ ngác.

Cô chỉ cố ý nói như thế, không nghĩ tới Lương Duy Phong lại thừa nhận.

Anh ta thật sự giết chết Lục Thanh Minh.

Lương Duy Phong nhìn thấy vẻ mặt Khương Tuyết Nhu khiếp sợ thì cong môi cười: “Không ngờ cô biết nhiều hơn tôi nghĩ, may là. . . May là tôi đã ra tay trước.”

“. . . Ra tay?”

Khương Tuyết Nhu thay đổi sắc mặt, cô lập tức nhìn về phía thức ăn trên bàn: “Anh đã cho thứ gì vào đó?”

“Cô cảm thấy thế nào?” Lương Duy Phong cười cười: “Tuyết Nhu, tôi thật sự thích cô, tôi tốn nhiều công sức ở trên người cô như thế, cho nên tôi không có được cô thì cả đời này sẽ không cam lòng, hơn nữa, không phải cô rất hèn hạ sao, Hoắc Anh Tuấn đã gửi video cho tôi xem, cô yên tâm, tôi nhất định sẽ thỏa mãn cô giống như anh ta.”

“Buồn nôn.”

Khương Tuyết Nhu không nhịn được đánh vào mặt anh ta.

Lương Duy Phong không hề tránh đi: “Đánh đi, cô càng dùng sức thì đợi lát nữa tôi làm cho cô càng vui vẻ.”

“Anh sẽ không được như ý muốn đâu.”

Khương Tuyết Nhu nói xong thì chạy ra cửa.

Lương Duy Phong nhanh chóng ngăn cô lại.

Hai người lại đánh nhau.

Khương Tuyết Nhu cảm giác cơ thể ngày càng ngứa, ngày càng khó chịu, tay chân cũng mất sức.

Cô cắn nát bờ môi của mình, nỗi đau đớn làm cho cô tỉnh táo hơn.

“Không sao, dù sao tôi có nhiều thời gian cho cô, đêm nay còn dài lắm.” Lương Duy Phong cười gằn nắm lấy cánh tay của cô, dùng sức kéo cô vào lòng

“Lương Duy Phong, buông tay ra.” Khương Tuyết Nhu ra sức phản kháng.

“Không thả, tôi muốn cô sinh mấy đứa con cho tôi nữa.”

Bình Luận (0)
Comment