Dụ Dỗ Đại Luật Sư

Chương 1673

Chương 1673

“Chẳng qua với địa vị của Hoắc Anh Tuấn thì cũng không có ai chèn ép nhỉ, trừ khi là người đứng cao nhất. . . . “

“Tôi nghe nói nhà họ Hoắc và nhà họ Tống có quan hệ không tệ. . . . “

“. . .”

Tập đoàn Hoắc Thị.

Hoắc Anh Tuấn đang họp.

Trong phòng họp, mấy cổ đông đang cãi nhau không ngừng vì tương lai của Hoắc Thị.

“Nếu giá cổ phiếu vẫn giảm trong một tuần nữa thì công ty phải xin rút khỏi thị trường, tôi nghĩ sớm bán đi là được.”

“Bây giờ không phải là chuyện bán đi, không thể trả phí bồi thường vi phạm hợp đồng khổng lồ kia thì chúng ta sẽ bị bắt.”

“. . .”

“Hoắc tổng.” Cửa phòng họp được mở ra, Ngôn Minh Hạo vội vã đi đến: “Giá cổ phiếu đang tăng lên.”

Đám cổ đông nghe xong thì lập tức mở điện thoại ra xem, bọn họ vô cùng vui mừng, sáng sớm hôm nay giá cổ phiếu của tập đoàn Hoắc Thị không ngừng giảm xuống, không ngờ bây giờ lại tăng lên.

“Chuyện này. . . là thế nào?” Một cổ đông kích động suýt nữa rơi nước mắt.

“Tôi nghĩ có liên quan đến cô Khương.” Ngôn Minh Hạo cười nói: “Mọi người có thể xem tin tức đầu đề hôm nay.”

Không chỉ có đám cổ đông mà Hoắc Anh Tuấn cũng mở điện thoại ra, anh thấy video phỏng vấn của Khương Tuyết Nhu thì đáy lòng dâng lên cảm giác kiêu ngạo.

Khương Tuyết Nhu làm những việc này nhưng không nói với anh nên anh cũng không biết.

Nhưng không có ai hiểu rõ suy nghĩ của Khương Tuyết Nhu hơn anh cả.

Người phụ nữ của anh. . . Thật sự quá thông minh.

“Hoắc tổng, cô Khương thật sự bán Hồng Nhân đi để giúp đỡ tập đoàn Hoắc Thị sao?” Cổ đông Âu Dương có lai lịch mạnh nhất kích động hỏi.

Hoắc Anh Tuấn nhìn về phía ông ta cười: “Cổ đông Âu Dương, ông sẽ để vợ mình bán đi công ty trong tay để giúp Hoắc Thị vượt qua khủng hoảng này sao?”

Cổ đông Âu Dương cứng đờ.

“Ông sẽ không làm thế, mọi người cũng vậy.” Hoắc Anh Tuấn đứng người lên: “Chúng ta đều ích kỷ, bởi vì chúng ta còn có con cháu, không thể ném hết mọi thứ vào Hoắc Thị, cho nên các người đừng hy vọng Khương Tuyết Nhu sẽ bán công ty đi để giúp đỡ tập đoàn Hoắc Thị, cho dù cô ấy đồng ý thì tôi cũng không cho phép, dù sao công ty này không phải của một mình tôi.”

Thành viên hội đồng quản trị nhìn nhau, không có ai nói chuyện, dù sao Hoắc Anh Tuấn nói có lý.

Hoắc Anh Tuấn nhìn đám người một chút, bỗng nhiên chuyển đề tài: “Nhưng người ngoài nghĩ Khương Tuyết Nhu thật sự đưa tiền cho Hoắc Thị, cho nên bọn họ có thêm lòng tin với Hoắc Thị, đây cũng là lý do thị trường chứng khoán tăng lên, cũng cho chúng ta có thời gian xử lý.”

“Cô Khương thật là thông minh.” Cổ đông Âu Dương khen không dứt miệng: “Hoắc Thiếu, cậu rất tinh mắt.”

Hoắc Anh Tuấn bị cái này vỗ mông ngựa tâm tình không tệ, người khác khen anh cũng không làm cho anh vui vẻ như thế: “Mọi người có nhìn thấy bình luận trên mạng không, Khương Tuyết Nhu làm cho mọi người thay đổi cái nhìn với tập đoàn Hoắc Thị, thậm chí rất ít người nhắc đến chuyện sản phẩm của công ty chúng ta có vấn đề, bọn họ nói về chuyện có người âm mưu chèn ép chúng ta nhiều hơn.”

Bình Luận (0)
Comment