Dụ Dỗ Đại Luật Sư

Chương 197



Hoắc Anh Tuấn nhéo má cô: “Ngoan, anh còn đang đợi em lấy lại Hồng Nhân rồi nuôi anh”

Giọng nói tràn đầy tình cảm, Khương Tuyết Nhu hoàn toàn không thể nói được lời nào.

Ở bên cạnh, Kiều Vỹ nhìn họ bằng ánh mắt kỳ quái rồi quay đầu đi.



Khương Tuyết Nhu chú ý tới, chờ Hoắc Anh Tuấn đi làm liền cười hỏi: “Cô trước kia có biết Anh Tuấn sao?”

Nghe được hai chữ Anh Tuấn, khóe miệng Kiều Vỹ nhẹ nhàng nhếch lên, cung kính trả lời: “Đúng vậy!”

Khương Tuyết Nhu hơi trợn mắt, lại hỏi: “Vậy thì cô hẳn biết lúc trước anh ấy có bạn gái hay không phải không? Anh ấy từng yêu mấy người rồi?” “Cô Khương, cô có thể tự mình hỏi anh Hoắc.

” Kiều Vỹ chỉ nói mấy chữ, gạt đi chủ đề này.




Khương Tuyết Nhu thực nhụt chí, miệng của cô vệ sĩ này thực sự quá kín.



Sau đó, Khương Tuyết Nhu từ chức tại công ty Đường Hiếu, chuyên tâm một lòng trong việc lấy lại Hồng Nhân.



Tại nhà họ Khương.



Khương Thái Vũ sau khi tiếp điện thoại của một vị cổ động, tâm trạng rất tốt: “Chủ tịch Diệu bên kia rốt cuộc cũng đồng ý ủng hộ tôi.

Ngày mai tôi sẽ lấy được vị trí chủ tịch hội đồng quản trị.

“Ông xã, chúc mừng ông” Lạc Tâm Du cười vô cùng đắc ý.

Nhất là sau khi tin tức Khương Thái Vũ là đại cổ đông của tập đoàn Hồng Nhân truyền ra ngoài, mấy vị phụ nhân trước kia từng coi thường bà ta, bây giờ đều vội vội vàng vàng tới xu nịnh bà.

“Chờ ông ngồi lên chiếc ghế chủ tịch rồi, Kiều Nhân cũng kết hôn với Tần Tử Phong, tới lúc đó, gia đình đứng đầu Thanh Đồng này chính là nhà họ Khương chúng ta “Đúng vậy, trước kia vẫn phải luôn nhìn nhà họ Hạ và nhà họ Chu bằng ánh mắt ghen tị.

Nhưng không lâu nữa, chúng ta cũng sẽ vượt qua bọn họ, trở thành người đứng đầu Thanh Đồng

Khương Thái Vũ càng nghĩ càng đắc ý, nhịn không được cười rộ lên.



Khương Kiều Nhân cũng cười cười: “Bố, còn dì Vương thì sao, rốt cuộc có tìm được không? Còn để bà ta lại, trước sau cũng là một mối họa” “Đúng vậy, bà già đó đã biết quá nhiều chuyện.


” Lạc

Tâm Du vội vàng nói.

“Biết nhiều chuyện thì đã sao? Hiện giờ tôi đã lắm quyền, một con ranh con vắt mũi chưa sạch như Khương Tuyết Nhu còn có thể làm khó dễ tôi được ư?”

Khương Thái Vũ cười lạnh, cũng không thèm nhìn bọn họ lấy một cái: "Kể cả sau lưng nó có Hoắc Anh Tuấn đi chăng nữa, nhưng sợ là ngày cả Hoắc Anh Tuấn không chừng cũng chẳng sống được thêm mấy ngày nữa.

“Bố, tên Giang Thu Hằng đó đã tới Thanh Đồng rồi.

” Khương Kiều Nhân sắc mặt quỷ quái, cười nói: “Từ sau khi chị gái hắn chết, hắn ta đã rất hận Hoắc Anh Tuấn, hận đến mức không thể lập tức giết người.

Hắn còn sống tới tận bây giờ cũng chỉ là để có thể giết Hoắc Anh Tuấn mà thôi.

” “Làm tốt lắm.

” Khương Thái Vũ tán thưởng nhìn cô một cái, "Không hổ là con gái của bố.



Khương Kiều Nhân cũng khó nén được vui mừng.

Ngày mai, cô chính là khuê nữ số một Thanh Đồng, từ nay sẽ không phải nhìn sắc mặt của bất cứ ai nữa.



Chín giờ sáng hôm sau.



Đại hội cổ đông thường niên sắp được tổ chức.


Khương Thái Vũ mang theo Khương Kiều Nhân bước vào, mọi người sôi nổi đứng dậy chào hỏi và bắt tay ông ta.

“Chủ tịch Khương, chúc mừng, chúc mừng ông.

Chủ tịch Diêu về hưu, tôi tin chắc vị trí chủ tịch sẽ là của ông “Sao ông nói vậy được.

Tôi vừa mới tới Hồng Nhân mà thôi, đối với những việc nội bộ còn chưa hiểu rõ” Khương Thái Vũ cố nén đắc ý, khiêm tốn nói.

“Còn cần phải rõ ràng hơn nữa sao, chúng ta phải trả lương cao để mời một giám đốc điều hành làm gì chứ.

” Giám đốc Vương cất giọng nịnh nọt: “Tương lai công ty phát triển đều dựa vào chủ tịch Khương "Đúng, đúng vậy, chủ tịch Khương.

Đám con cháu nhà họ Lưu chúng tôi sau này đều phải nhờ ông ở Hồng Nhân giúp đỡ rồi.

" Giám đốc Lưu cũng phụ họa nói.

“Không thành vấn đề” Khương Thái Vũ rốt cuộc nhịn không được vẻ đắc ý trên mặt, ha hả cười lớn.



- ----------------------


.



Bình Luận (0)
Comment