Dụ Dỗ Đại Luật Sư

Chương 203



“Mày đừng nói hươu nói vượn”

Khương Thái Vũ giống như bị dẫm vào đuôi, nhảy dựng lên: “Bà của mày là do bị bệnh chết”.



“Đúng vậy, đáng tiếc là bà ngoại đã bị hỏa táng, bằng không kiểm tra một chút thi thể của bà là có thể tìm hiểu rõ ràng nguyên nhân cái chết” Khương Tuyết Nhu cười lạnh: “Có điều, tôi nhất định sẽ không bỏ qua cho ông.

Với những khổ sở đau đớn mà tôi từng phải chịu, lại thêm phần của bà, tôi sẽ trả lại cho ông từng chút một”.



Cô nói xong cũng không quay đầu lại, cứ thể rời khỏi phòng họp.



Khi ra tới cửa, thân thể của cô đã kích động tới run lên.



Cho tới nay, cô luôn bị người nhà họ Khương chèn ép, khinh thường, thậm chí rất nhiều lần còn suýt bị họ hại chết.


Từ hôm nay trở đi, cô muốn bắt đầu trở nên mạnh mẽ, phải bảo vệ chính mình, bảo vệ những người bên cạnh mình.



Sau khi trở lại văn phòng chủ tịch.



Cô lập tức yêu cầu lấy các tài liệu liên quan từ các quản lý cấp cao của công ty.



“Chủ tịch Khương, cô không cần gấp gáp như vậy, trước mắt hãy đi ăn cơm đã.

Tôi đã báo nhà bếp chuẩn bị một bàn đồ ăn.

.

.



“Báo ai đó mang đồ ăn lên cho tôi.



vừa rời đi, Khương Tuyết Nhu quay đầu nói với Kiều Vỹ: “Cảm ơn cô, hôm nay nếu không có cô, Khương Thái Vũ khẳng định sẽ đánh trúng tôi”

“Cô đừng khách khí, bảo vệ cô là nhiệm vụ của tôi” Kiều Vỹ nhẹ nhàng cười nói: “Nếu cô nhất định phải cảm ơn, vậy thì cảm ơn anh Hoắc đi”

Khương Tuyết Nhu cũng rất muốn đem tin tức tốt này nói cho Hoắc Anh Tuấn, cô liền cầm di động gọi tới số của anh: “Anh Tuấn, anh đang làm gì vậy?”

“Ăn cơm” Anh trả lời quá ngắn gọn.



Khương Tuyết Nhu hơi khó chịu, cong môi: “Tại sao anh không hỏi em mọi việc có thành công hay không? Anh không quan tâm tới em chút nào sao? Hừm”

“Kiều Vỹ một giờ trước đã nhắn tin báo cho anh biết rồi” Hoắc Anh Tuấn cố gắng hạ giọng, che giấu tiếng cười khe khẽ: “Chủ tịch phương trong buổi họp cổ đông đã đại khai sát giới, mang dáng vẻ nữ quyền mạnh mẽ.

Xem ra từ nay về sau anh chỉ có thể làm người đàn ông đứng sau người phụ nữ quyền lực rồi.


” Nhớ quay lại web truyện T am l inh nhé.



“Em hiện tại thân phận đã không bình thường nữa rồi, có vô số người đàn ông muốn đứng sau em.

Anh nhất định phải ngoan ngoãn, hiểu chuyện, bằng không làm em phật ý, em sẽ thay thế anh đấy” Khương Tuyết Nhu cười tủm tỉm hừ nhẹ.



Giữa anh và cô, trước nay vẫn là anh luôn quản lý có gắt gao, hiện tại cô cũng có thể cảm nhận được cảm giác thay đổi tình thể.



“Được, anh sẽ nghe lời.

Buổi tối về nhà sẽ hầu hạ em chu đáo, đảm bảo cho em hài lòng.



Hoắc Anh Tuấn nói mấy lời ám muội.



Khương Tuyết Nhu nghe qua điện thoại, vẫn thấy phảng phất tiếng thở của anh phả vào tai, tức khắc đỏ mặt mắng: “Anh là đồ lưu manh, em không để ý tới anh nữa”

“Anh đang nói đến việc giúp em đấm bóp mát xa, làm em thoải mái dễ chịu thôi mà” Hoắc Anh Tuấn nói bằng giọng vô cớ: “Em lại đang nghĩ tới cái gì vậy? Không phải là.

.



“Anh thôi đi” Khương Tuyết Nhu trực tiếp cúp máy.



Khuôn mặt cô đỏ ửng, cô quay đầu nhìn sang Kiều Vỹ đứng bên cạnh, càng thêm ngượng ngùng khi thấy khóe miệng cô ấy đang khẽ mỉm cười.



Ăn cơm xong, mang tới bản danh sách các quản lý cấp cao.




Khương Tuyết Nhu nhìn thoáng qua, ánh mắt dừng ở vị trí của Khương Kiều Nhân: Tổng giám đốc bất động sản.



Cô tức khắc cười lạnh, rốt cuộc hiểu ra vì sao lần trước cô tới công trường lại thiếu chút bị người ta hại chết.



“Công ty chúng ta thiếu nhân sự trầm trọng như vậy sao? Một vị trí quan trọng như vậy lại để cho một người hoàn toàn không có chút kinh nghiệm gì lên làm quản lý?”.



Khương Tuyết Nhu tức giận nói: “Khi nào thì các giám đốc cấp cao quay lại? Tôi muốn nói chuyện cùng bọn họ”.



Lư Hồng Khoa nhìn ra được tâm tư của cô, do dự một chút rồi nói: “Bọn họ đi ra ngoài dùng cơm, cùng hai bố con nhà họ Khương”

Gương mặt xinh đẹp của Khương Tuyết Nhu tức khắc trầm xuống.



Cô vừa mới nhận chức chủ tịch, mấy vị quản lý cấp cao này chẳng những không tới chào cô một câu, vậy mà lại còn cùng Khương Thái Vũ đi ra ngoài ăn cơm.

Như vậy có thể thấy rõ ràng bọn họ không hề coi trọng cô.




.



Bình Luận (0)
Comment