Dụ Dỗ Đại Luật Sư

Chương 393

Chương 393: Đường lui của Hoắc Anh Tuấn

Sau khi trở lại biệt thự, Khương Tuyết Nhu tắm xong thì liền bưng máy vi tính xách tay chui vào phòng sách.

Các ban ngành trong công ty đã gửi đến các số liệu về chỉ số tiêu thụ các chung cư đến cho cô, cô nhìn một hồi, liền mất thần, không nhịn được lên trên mạng tra tìm tài liệu liên quan đến tập đoàn Ánh Hạ.

Kết quả vừa tra một cái, sợ hết hồn.

Tập đoàn Ánh Hạ thành lập chưa tới năm năm.

Giá trị tập đoàn cũng đột phá lên tới hai ngàn tỉ Hơn nữa tập đoàn Ánh Hạ là tập đoàn dưới trướng thu về lợi nhuận lớn nhất từ tập đoàn Hoắc thị, chi nhánh công ty này nghiên cứu về hạng mục điện tử.

Dĩ nhiên, với kích thước cùng sự thành công của tập đoàn Hoắc thị thì không cách nào có thể rung chuyển địa vị của tập đoàn trên thương trường, nhưng Ánh Hạ lại có thể từ trong đột phá vòng vây, phân chia tập đoàn Hoắc thị ở trên thị trường thành bốn như một cái bánh ngọt.

Nói cách khác năm năm trước Hoắc Anh Tuấn cũng sớm đã bố trí mọi thứ bên trong bóng tối.

Anh đây là đã sớm đoán được mình sẽ bị nhà họ Hoắc vứt bỏ?

Trong chớp nhoáng này, trên người Khương Tuyết Nhu đột nhiên dâng lên một cảm giác lạnh gáy. Cô cảm thấy Hoắc Anh Tuấn người này quá sâu không lường được. “Em đang nghiên cứu về tập đoàn Ánh Hạ?”

Cửa bất thình lình được mở ra truyền đến âm thanh của Hoắc Anh Tuấn.

Cô sợ hết hồn, vội vàng đem máy vi tính khép lại, nhìn người đàn ông xuất hiện phía sau như quỷ vậy, tâm trạng phức tạp.

“Không cần giấu, tôi đã nhìn thấy, Kiều Vỹ nói cho em?” Hoắc Anh Tuấn dựa người vào bàn đọc sách bên cạnh, tư thái ưu nhã.

“Ừ” Khương Tuyết Nhu sợ anh trách Kiều Vỹ, liền vội vàng nói: “Là tôi hỏi cô ấy.”

“Tốt vô cùng, đã học được cách quan tâm đến chồng” Hoắc Anh Tuấn khom người, môi mỏng cười chúm chím, tâm tình không tệ: “Nhưng mà nếu có tò mò thì có thể trực tiếp hỏi tôi, không cần cố ý đi thăm dò”

Khương Tuyết Nhu nhập mím môi.

Hoắc Anh Tuấn sờ đầu cô một cái: “Có phải em cảm thấy là anh năm năm qua thành lập được tập đoàn Ánh Hạ, là để ngấm ngầm muốn đối phó tập đoàn Hoắc thị, em cảm thấy tôi rất đáng sợ?”

“Cũng không có, đương nhiên là phải phòng bị, tôi hiểu”

“Em tuổi còn nhỏ, có thể không biết, tập đoàn Hoắc thị đã từng thu được rất nhiều lợi nhuận từ nhiều chi nhánh công ty khác không phải mảng điện tử Hoắc thị, Hoắc thị ban đầu là làm sản xuất thép, mảng điện tử này tập đoàn Hoắc thị làm không tốt lắm, sau khi tôi lên chức vừa vặn gặp lúc ngành sản xuất thép đang có nguy cơ, hiệu ích kinh tế của công ty kém, tôi không thể làm gì khác hơn là phát triển mạnh mẽ lãnh vực điện tử này, nhưng tôi chẳng qua chỉ là một tổng giám đốc tập đoàn Hoắc thị mà thôi, nói trắng ra là, giống như một khi đi làm, tôi không thể không mang theo suy nghĩ trong lòng…”.

Hoắc Anh Tuấn nói: “Nếu như tôi có thể thuận lợi thừa kế tập đoàn Hoắc thị, thì Ánh Hạ vĩnh viễn sẽ khuất phục phía sau tập đoàn Hoắc thị, cũng sẽ không có người biết ông chủ chân chính của Ánh Hạ.”

“Nhưng bây giờ anh không phải tổng giám đốc tập đoàn Hoắc thị, có phải anh muốn đem Ánh Hạ vượt qua Hoắc thị?” Khương Tuyết Nhu nhìn anh.

“Tất cả các thành viên trong đoàn làm trong phòng thí nghiệm hạng mục điện tử ở tập đoàn Hoắc thị đã từ chức, rất nhanh sẽ đến Ánh Hạ nhậm chức, tháng sau nếu không có phát triển được con chip thì tập đoàn Hoắc thị rất nhanh sẽ bị đào thải, sản phẩm điện tử, thay đổi từng ngày”

Khương Tuyết Nhu đột nhiên cảm thấy mình lúc trước rất ngu.

Cô vẫn cho là anh vì mình mà buông bỏ tập đoàn Hoắc thị.

Lúc ấy cô thật còn rất rung động.

Được rồi, thật ra thì người ta đã sớm bày xong đường lui.

Anh căn bản cũng sẽ không từ trên thiên đường rớt xuống, tương lai, sẽ còn có chỗ đứng tốt hơn, khi đó anh mới thật sự là người giàu nhất, không có người trói buộc anh.

“Anh tại sao lại nói với tôi những thứ này, anh không sợ tôi sẽ nói cho người khác biết sao?”

“Em sẽ không, Em là vợ anh.” Hoắc Anh Tuấn đem cô từ trên ghế ôm lên, mình ngồi xuống, để cho cô ngồi lên trên đùi anh.

Khương Tuyết Nhu ánh mắt che giấu, đáy mắt thoáng lên sự đùa cợt Vo?

Nghĩ lại đi, Ánh Hạ là tên chữ của anh kết hợp với tên của một người phụ nữ khác.

Hoắc Anh Tuấn, thời điểm anh nói ra điều này, chẳng lẽ một chút chột dạ cũng không có sao.

“Ánh Hạ cái tên này thật là dễ nghe, như thế nào mà nghĩ ra?” Khương Tuyết Nhu bỗng nhiên làm bộ như không đếm xỉa tới hỏi.

Bình Luận (0)
Comment