Dụ Dỗ Đại Luật Sư

Chương 492

Chương 492: Kiếp thê nô

“Anh sẽ đuổi tôi ra khỏi hộ khẩu cũng sẽ không cho tôi ít tiền, ban đầu lúc kết hôn, anh rõ ràng là nói với tôi, tôi một đồng cũng không lấy được” Khương Tuyết Nhu cười ha ha.

Lư Hồng Khoa khiếp sợ trộm nhìn lén Hoắc Anh Tuấn một cái, còn tưởng rằng Cậu cả là thần tiên khó gặp, thôi dẹp đi, nếu so với một tên cặn bã ở bên ngoài thì cũng khá giống, những nhà giàu nhất nước Nguyệt Hàn đều là muốn ly dị nhưng một đồng cũng không cho.

Quá sức keo kiệt.

Cảm nhận được ánh mắt khinh bỉ của người ngoài, gương mặt tuấn tú Hoắc Anh Tuấn đều tối sầm lại, anh trực tiếp móc bóp từ trong túi xách ra ném cho cô: “Được rồi, tiền của anh sau này toàn bộ đều giao cho em có được không”

“Thôi được rồi, mấy năm nay có được bao nhiêu đàn ông trong thẻ còn để tiền, phần lớn cũng cầm ra ngoài đi đầu tư hết” Khương Tuyết Nhu nhìn chăm chú anh một cái.

Hoắc Anh Tuấn hoàn toàn không nói lại cô, không thể làm gì khác hơn là đối với Lư Hồng Khoa nói: “Đem văn kiện của cậu giao cho tôi, tôi tới xử lý”

Ngôn Minh Hạo đang đi tới nghe nói vậy hai chân lảo đảo, thật là đủ lắm rồi, công việc của công ty mình cần xử lý liền nói không thời gian, nhưng hiện đang rảnh rỗi muốn xử lý công việc của công ty người khác.

Cậu cả, anh thay đổi càng ngày càng thê nô có biết không.

Hoắc Anh Tuấn cầm văn kiện đến bên ghế salon tìm một vị trí nghiêm túc ngồi xuống nhìn.

Dì Tân bưng trái cây đi ra, kinh ngạc nói: “Cậu cả, cậu đã truyền nước biển xong rồi sao, bình thường ít nhất cũng phải bốn giờ mà.”

Ngôn Minh Hạo bất đắc dĩ nói: “Cậu cả là vì tới chăm sóc thiếu phu nhân, dùng cái đầu kim lớn nhất để truyền nước biển, chưa đến hai tiếng rưỡi liền truyền xong”

Dì Tần: “…” Khương Tuyết Nhu yên lặng nhìn mắt mình vô nước biển với tốc độ này, lúc này mới nhanh lên một chút mà cô liền đau không chịu nổi, vô nước biển đầu kim lớn nhất cùng với việc mở nước xả cũng không kém bao nhiêu đâu, ngạo mạn. Có vị Hoắc Anh Tuấn khí tràng cường đại này ở đây, tất cả mọi người đều yên lặng đi ra ngoài tránh né.

Mười phút sau, Khương Tuyết Nhu động đậy một chút, chuẩn bị leo xuống giường, Hoắc Anh Tuấn lập tức đứng dậy: “Không nên lộn xộn, bác sĩ nói muốn em nằm liệt giường nghỉ ngơi.

“Tôi muốn đi nhà vệ sinh” Khương Tuyết Nhu tức giận nói: “Bác sĩ chỉ nói là như vậy để tôi giảm bớt đi đi lại lại”

“Bớt dài dòng, phải đi thì anh ôm em đi” Hoắc Anh Tuấn không nói hai lời ôm ngang cô lên đưa vào trên bồn cầu trong phòng vệ sinh, thậm chí ngay cả quần cũng cưỡng ép bị xé ra.

Khương Tuyết Nhu tức giận khuôn mặt đỏ rần: “Anh xong chưa, tay tôi lại không có què” “Bác sĩ nói muốn em tâm tính ôn hòa… “

“Xin lỗi, đối mặt anh tôi ôn hòa không được”

“Ngoan, trong sách nói, phụ nữ thời kỳ mang thai, chính xác là bố phải ở cạnh an ủi cùng quan tâm đến mẹ, nếu như anh rời đi, em nhất định sẽ suy nghĩ lung tung”

Hoặc Anh Tuấn ôn nhu lại kiên nhẫn dụ dỗ SỐ: “Đủ rồi, tôi sẽ không suy nghĩ bậy bạ”

“Trong sách nói, phụ nữ đều là khẩu thị tâm phi”

Khương Tuyết Nhu thiếu chút nữa buồn rầu mà chết, anh rốt cuộc nhìn trúng quyển sách quỷ gì chứ: “Anh đứng trước mặt tôi, tôi đi không được”

Hoặc Anh Tuấn không thể làm gì khác hơn là đi ra ngoài, ở ngoài cửa chờ.

Khương Tuyết Nhu sau khi đứng dậy phát hiện phía dưới băng vệ sinh rất dơ, cần thay mới, nhưng mà đồ mới hình như để bên ngoài.

Cô cắn cắn môi, hướng về người đàn ông bên ngoài thấp giọng nói: “Hoặc Anh Tuấn, giúp tôi cầm băng vệ sinh tới, anh cũng có thể kêu dì Tần tới: “Không cần”

Hoắc Anh Tuấn mở ngăn ké ra, rất nhanh tìm được loại có cánh nhỏ.

Anh mở ra, nghiên cứu một hồi, rất nhanh đã biết chính xác phương pháp sử dụng thứ này.

Sau khi đẩy cửa ra tiến vào, Khương Tuyết Nhu hướng anh đưa tay.

“Đứng lên, để anh giúp em” Hoắc Anh Tuấn nói: “Nếu như mà em muốn khom người, đối với tiểu bảo bối không tốt: “Anh nghi ngờ là bây giờ ngay cả eo cũng không thể cong?”

Bình Luận (0)
Comment