Dụ Dỗ Đại Luật Sư

Chương 540

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Chương 540: Không dễ qua mặt được tôi đâu

“Đầu óc không tốt thì trở về nhà ăn nhiều hạt điều vào, nhưng mà tôi thấy loại người đầu óc giống như anh ăn hết hạt điều cũng hết sức cứu chữa, dù sao công việc của tôi bây giờ cũng không có. Tôi cũng bị anh triệt đường sự nghiệp ở đây rồi, bà đây không sợ anh”

Lâm Minh Kiều thật là giận điên lên, sau một trận quyền đấm cước đá, đem quần áo, tóc của Tống Dung Đức làm cho ngổn ngang, trên mặt tất cả đều là dấu răng cùng dấu móng tay.

Khiến người chung quanh nhìn thấy cũng trợn mắt hốc mồm Tống Dung Đức cho tới bây giờ chưa có bị người đàn bà mặt dày mày dạn đánh như vậy, phải sử dụng sức lực lớn mới đem Lâm Minh Kiều da trâu này quăng xuống đất.

“Lâm Minh Kiều, cô tự tìm cái chết.”

Tống Dung Đức giận đùng đùng sãi bước đến, một bộ dạng muốn giết chết cô.

Khương Tuyết Nhu vội vàng ôm chặc Lâm Minh Kiều.

“Dung Đức”

Giọng nói Hoắc Anh Tuấn cảnh cáo lạnh lùng vang lên, anh sãi bước đi tới trước mặt Khương Tuyết Nhu.

Thật may anh biết được Tống Dung Đức sẽ tới nên vẫn là quyết định tới một chuyến, dẫu sao Khương Tuyết Nhu với Tống Dung Đức luôn luôn bất hòa, cãi vả thì phiền toái.

“Lão Hoắc, cậu còn giúp bọn họ, cậu nhìn một chút xem Lâm Minh Kiều đánh tôi thành hình dáng gì rồi” Tống Dung Đức gầm thét “Rõ ràng là anh đánh Minh Kiều trước” Khương Tuyết Nhu chán ghét trợn mắt nhìn anh ta.

“Ai bảo cô ta măng Nhạc Hạ Thu trước, còn có hai người các người một mực đang khi dễ hai anh em Hạ Thụ, tôi không quan tâm, hôm nay tôi không đánh cô ta một trận không được càng tức giận.

Lâm Minh Kiều cũng không chịu thua: “Ai bảo Nhạc Trạch Đàm mắng Tuyết Nhu xấu xí trước”

“Anh mắng vợ tôi xấu xí?” Ánh mắt Hoắc Anh Tuấn lạnh như băng nhìn về phía Nhạc Trạch Đàm.

Nhạc Trạch Đàm rùng mình một cái, run lẩy bẩy nói: “Tôi không có ạ”

Lâm Minh Kiều hừ lạnh: “Đâu chỉ măng Tuyết Nhu xấu xí, còn nói em gái anh ta đã trở lại, bảo Tuyết Nhu đem vị trí Hoắc phu nhân nhường lại, còn nói em gái anh ta tương lai cũng sẽ có vài đứa trẻ cho nhà họ Hoắc.”

“Lâm Minh Kiều, cô đừng có nói bậy nói bạ” Nhạc Trạch Đàm rống to: “Hạ Thu, em làm chứng cho anh, anh chưa nói qua, ngược lại là bọn họ mảng em gái tôi là đồ thúi.”

“Lời này tôi cũng nghe được.”Tống Dung Đức lạnh lùng nói.

“Hạ Thu, cô nói” Ánh mắt Hoắc Anh Tuấn rơi vào trên người Nhạc Hạ Thu.

Dung Đức càng nghĩ Nhạc Hạ Thu bất đắc dĩ cười khổ: “Thôi đi, Dung Đức, tôi không muốn so đo nữa, bây giờ quan trọng nhất chính là đem bố tôi đưa vào nhà tang lễ, cô Lâm, cô Khương, tôi bây giờ thật không có tâm tình cùng các người cãi nhau”

Cô lấy điện thoại di động ra Nhấn xuống, một đoạn thu âm được phát ra.

Tất cả mọi người sắc mặt đều biến đổi, Nhạc Trạch Đàm hoảng loạn không thôi, sảc mặt Nhạc Hạ Thu cũng trở nên tái nhợt.

Tống Dung Đức lúc này chân mày cũng nhíu chặc, anh ta không nghĩ tới Nhạc Trạch Đàm thật là khốn kiếp, nói ra những lời đó còn là con người hay không, cái gì gọi là tới nhặt xác đã coi như là hết tình hết nghĩa.

Bình Luận (0)
Comment