Dụ Dỗ Đại Luật Sư

Chương 656

Chương 656: Xém chút nữa quỳ xuống bái phục

“Anh cứ luôn miệng nói là tôi đã làm tổn thương Nhạc Hạ Thu, nhưng rõ ràng là chính anh mới là người không quản được mình, Hoắc Anh Tuấn, trước kia tại sao tôi lại yêu loại đoàn ông như anh được nhỉ, lúc nào cũng muốn đổ hết tất cả mọi tội lỗi lên đầu người khác, anh không cảm thấy mất mặt chút nào sao.

Hoắc Anh Tuấn xém chút tức chết.

Chưa bao giờ có người phụ nữ nào lại dám sỉ nhục anh như vậy, lại còn chụp bánh gatô lên đầu của anh.

Anh cực kỳ muốn trực tiếp làm chết cô, nhưng hết cách rồi, người phụ nữ này lúc nào cũng xuống tay quá độc ác, từ nãy đến giờ, chỗ yếu ớt của anh vẫn bị đau đến mức không đứng dậy nổi.

“Sau này hãy tự kiềm chế bản thân cho tốt đi, trông kỹ người phụ nữ của anh nữa, đừng có hễ có chuyện gì cũng đến đây tìm tôi, như vậy thì tất cả mọi người đều vui vẻ.

Khương Tuyết Nhu đẩy anh ra rồi xách túi rời đi.

“Khương Tuyết Nhu, cô đứng lại đó cho tôi!”

Ngay trong khoảnh khắc cánh cửa bị mở ra, mấy nhân viên bảo an và thư ký riêng chỉ nhìn thấy thấy tổng giám đốc Hoắc trong truyền thuyết nhíu chặt lông mày, dáng vẻ đau khổ đuổi theo sau, mọi người xém chút nữa thì cười phì ra tiếng.

Tổng giám đốc Khương của bọn họ quả nhiên là mạnh mẽ hơn người. Nhất là khi Khương Tuyết Nhu rời đi mà không thèm quay đầu lại, mọi người quả thực xém chút nữa là quỳ xuống bái phục.

Hơn mười phút sau, Hoắc Anh Tuấn từng chút từng chút một từ trong thang máy đi ra, mọi người đứng chờ đợi anh ta đã lâu, nhìn thấy dáng vẻ này của anh, ánh mắt kinh hãi nói: “Cậu cả, cậu thế này…

“Mau đem xe tới đây, đưa tôi tới bệnh viện, tôi muốn làm kiểm tra nam khoa.” Hoắc Anh Tuấn cắn răng nghiến lợi nói.

Nếu như đời này của anh thật sự bị phế đi… Vậy anh sẽ để cô phải theo anh cả đời.

Ngôn Minh Hạo hoàn toàn cạn lời.

Anh không phải là đi tìm Khương Tuyết Nhu tính sổ sao, sao lại kéo cả chính mình vào thế này. Năm giờ rưỡi.

Khương Tuyết Nhu dừng lại ở cửa một tòa nhà lớn, mở cửa chiếc xe phong cách thể thao ra.

Đợi không đến năm phút, một anh chàng đẹp trai mặc chiếc áo khoác màu đen bước ra.

Nhìn anh ta cũng chỉ khoảng chừng hai mươi tuổi, cái đầu đinh gọn gàng, trên lỗ tại đeo một cái vòng, khuôn mặt tràn đầy vẻ xấu xa, trông dáng vẻ cứ như du côn vậy.

“Chị đại, hôm nay chị muốn mang tôi đi làm chuyện xấu gì vậy.” Lục Thiên Bảo nhếch miệng cười xấu xa.

“Đánh người.” Khương Tuyết Nhu vừa nói vừa vuốt vuốt đầu gối mình.

“Chân chị bị sao thế?”

Khương Tuyết Nhu lườm anh ta một chút, nhíu mày: “Đá phải mấy thứ bẩn thỉu.”.

“ Lục Thiên Bảo là người đàn ông hiểu cô nhất, hai cái đùi run run một chút, yên lặng bỏ một phiếu đồng tình cho người đàn ông xui xẻo kia.

“Gần đây vẫn không có cách nào trà trộn vào khu chung cư của Nhạc Hạ Thu à?” Khương Tuyết Nhu hỏi.

“Chị đại, cái tên Lỗ Triết Hạn chính là một người chuyên làm chuyện xấu ở nước ngoài mấy mươi năm, đến bây giờ vẫn chưa bị người ta bắt được, năng lực phát hiện theo dõi rất mạnh, cũng rất cẩn thận

Lục Thiên Bảo bĩu môi nói: “Lúc trước để tìm được ông ta cũng phải mất thời gian một năm, người đàn bà Nhạc Hạ Thu này sống chung với tên tội phạm giết người quốc tế hơn một năm, con người cũng tàn độc không đơn giản.

Khương Tuyết Nhu trầm mặc.

Kỳ thật lúc trước sở dĩ cô giả chết cũng là muốn làm cho Nhạc Hạ Thu giảm bớt lòng đề phòng, sau đó mới ra nước ngoài để tìm hiểu về mấy năm lịch sử đen tối của Nhạc Hạ Thu ở nước ngoài.

Mặc dù Nhạc Hạ Thu đã tiêu diệt gần hết những người biết được quá khứ đen tối của cô ta, nhưng tốt xấu gì thì cô cũng đã tra ra được một ít dấu vết.

Bình Luận (0)
Comment