Dụ Dỗ Đại Luật Sư

Chương 907

Chương 907: Người đứng sau Nhạc Hạ Thu

Nhạc Trạch Đàm lòng như lửa đốt: ” Hạ Thu, vậy phải làm sao bây.

giờ, nếu như sau này cả ba thiếu gia đều không quan tâm chúng ta, vậy hai anh em chúng ta muốn ở Kinh Đô này đặt chân thì quá khó khăn rồi”

* Hoäc Anh Tuấn chẳng qua là đang bực bội, anh ấy sẽ không mặc kệ em, nói cho cùng Tống Dung Đức cũng chỉ là tạm thời bị giam lại, chẳng lẽ nhà họ Tống có thể giam anh ta cả đời hay sao.” Nhạc Hạ Thu cắn răng nghiến lợi nói.

* Ai, vốn là còn muốn mượn cơ hội này để có thể cùng Cậu cả Hoäc có thể quay lại, còn kém một chân bước vào cửa nữa, không nghĩ tới Khương Tuyết Nhu lại trở mình.” Nhạc Trạch Đàm thận trọng liếc hướng cô ta: ” Hạ Thu, hai cái tên bắt cóc chân chính kia là do em thuê sao.”

* Anh chớ có nói bậy nói bạ, em cái gì cũng không làm” Nhạc Hạ Thu hung ác trợn mắt nhìn anh ta một cái: ” Anh trở về đi thôi”

* Được rồi” Nhạc Trạch Đàm nhún vai, cô ta không thừa nhận, nhưng mình có thế không tin.

Nhạc Trạch Đàm sau khi rời đi, Nhạc Hạ Thu lập tức giận đùng đùng lôi điện thoại ra gọi cho một số điện thoại: ” Người làm việc của anh cũng quá không lanh lẹ đi, lần trước vụ án của Lỗ Triết Hạn cũng vậy, lần này trói tôi còn để lại máy giám sát, ngay cả vân tay trong xe cũng đều không dọn đẹp sạch sẻ, vốn là Lục Thiên Bảo là chết chắc, kết quả ở trên tòa án còn lật án, làm cho Hoäc Anh Tuấn bây giờ hoài nghỉ tôi, tôi thật là bị các người hại chết.”

* Hại chết?”

Đầu kia truyền tới một tiếng cười nhẹ của người đàn ông: ” Chính cô nếu có thể nghĩ ra cái loại mưu kế ác độc đó, liền phải chuẩn bị tiếp nhận gánh vác hậu quả xấu nhất, lần này bắt cóc vốn chính là ý muốn nhất thời của cô, trước sau sắp đặt thời gian không tới nửa ngày, cô để cho tôi làm cho không chê vào đâu được, những chuyện này cô lúc trước tại sao không nói rõ ràng, tôi có thể là dựa theo phân phó của cô đem toàn bộ máy giám sát xóa bỏ, nhưng tôi cũng không thể đem ghi chép của máy giám sát của các xe gần đó toàn bộ phá hủy đi”

” Chiếc xe kia nếu như anh phá hủy thì cái chuyện gì cũng không có.’ Nhạc Hạ Thu tức giận.

” Cô là heo sao, phá hủy xe Hoắc Anh Tuấn làm sao ở trong thời gian ngắn nhất có thể tìm được cô, Lục Thiên Bảo là thật bị chích ma túy, nếu như Hoắc Anh Tuấn không có ở trong thời gian chúng ta thiết kế chạy tới, cô thật sẽ bị anh ta chơi” Người đàn ông giọng thấp lạnh mảng lên.

Nhạc Hạ Thu nhất thời á khẩu.

Bên kia nói tiếp: ” Nhạc Hạ Thụ, tôi giúp cô hai lần, nhưng hiến nhiên cô vẫn không thể nào trở lại bên người Hoắc Anh Tuấn, sau này không nên tới tìm tôi nữa, cô đối với tôi không có bất kỳ chỗ nào dùng… “

Làm sao không chỗ dùng, coi như Hoắc Anh Tuấn không có ý định cưới tôi, nhưng Tống Dung Đức một mực khăng khăng thích tôi, chú của anh ta sang năm một khi leo lên vị trí Tổng thống, địa vị nhà họ Tống sẽ như cá gặp nước càng ra sức tung hoành.”

Nhạc Hạ Thu vội vàng nói, ba thiếu gia đã không nhờ vả được, cô ta phải vững vàng bắt cái người giúp cô ta ở trong nước này.

* Nói cho cùng… Anh trước kia không phải một mực rất thích Khương Tuyết Nhu hay sao, lần này cô ta cùng Hoắc Anh Tuấn xích mích thành thù, sợ rằng lại cũng không có biện pháp hợp lại, cơ hội của anh tới, anh hẳn cảm ơn tôi.” Nhạc Hạ Thu cười nhạt.

Người nọ cười nhẹ một tiếng: ” Nhạc Hạ Thụ, tôi giúp cô hai lầi šp theo tôi quả thật sẽ không giúp cô nữa, trừ phi cô có thể nghĩ đến trên thân mình còn có cái gì có thể có giá trị lợi dụng, cô cũng không cần uy hiếp tôi nữa, chuyện này nếu như bại lộ, sợ rằng tư cách để cô có thể gả cho Tống Dung Đức cũng sẽ mất đi, nói cho cùng, để cho một người đàn bà không có quyền không có thế biến mất, đối với tôi mà nói vẫn là rất đơn giản.”

Điện thoại “Đô ” một tiếng cắt đứt, đáy lòng Nhạc Hạ Thu toát ra một trận khí lạnh.

Trong ngôi biệt thự nào đó ở thành phố, Lương Duy Phong cầm điện thoại di động đứng ở sát cửa sổ.

Trước mặt trên cửa số ngã ra ánh sáng chiếu xuống bóng hình thon dài cao ngất, thân thể anh ta mặc quần áo ngủ màu xanh đen, một gương mặt tuấn tú nho nhã rỉ ra một khí chất u ám thâm trầm, anh ta khác hẳn bất đồng với lúc ban ngày ôn văn nho nhã.

Rất nhanh, điện thoại di động của anh ta reo, một cái âm thanh khác sâu không lường được ở bên kia vang lên: ” Chuyện tiến triển nhưthế nào?”

” Sắp” Lương Duy Phong cung kính trả lời.

” Rất tốt, Hoắc thị sừng sững quá lâu, nên rơi đài, tôi chờ cật Người nọ tâm tình vui thích nói: ” Gần đây làm cũng không tệ, tôi rất coi trọng cậu.”

” Cám ơn.”

Sau khi cúp điện thoại, Lương Duy Phong dịu dàng nhưng trong đáy mắt toát ra hận ý căm ghét.

Hoäc Anh Tuấn, rất nhanh, anh ta sẽ đích thân đem người này từ. trên thân đàn kéo xuống dưới!

Anh ta vĩnh viễn sẽ không quên, năm đó ở trong buổi lễ mừng thọ của ông cụ Diệp, anh là làm nhục anh ta trước con mắt nhìn trừng trừng của mọi người như thế nào, càng sẽ không quên, anh là tàn nhẫn đem Khương Tuyết Nhu cướp đi như thế nào.

Những năm này, anh ta một mực ẩn nhãn ẩn núp.

Cái vị trí đứng đầu nước Nguyệt Hàn kia, anh ta sớm muộn gì cũng sẽ ngồi lên.

Bình Luận (0)
Comment