Dụ Dỗ Đại Luật Sư

Chương 996

Chương 996 Phản Bội

“Cậu không lẽ… lại mang thai con của Hoắc Anh Tuấn đấy chứ.” Lâm Minh Kiều bỗng nhiên vội vàng nói.

“Không có” Khương Tuyết Nhu nhíu mày, cô cầm điện thoại đi ra ngoài ban công.

“Ê, vậy cậu có ngủ với Hoắc Anh Tuấn chứ?” Lâm Minh Kiều tiếp tục hỏi.

Khương Tuyết Nhu cảm thấy nhức đầu, nghiến răng nói: “Cậu có thôi đi không, có thể hỏi về thứ khác không?”

“Tớ chỉ có hứng thú với mấy chuyện này thôi, cảm giác kích thích sao ấy” Lâm Minh Kiều cười khúc khích nói.

“Kích thích cái đầu cậu.” Khương Tuyết Nhu không thể nhịn được nữa, “Một tháng này, lương tâm của tớ ngày nào cũng chịu sự dày vò đấy, được chưa?”

“Thực ra cậu cũng đừng nghĩ như vậy, cậu cũng bị cưỡng ép thôi mà.” Lâm Minh Kiều an ủi cô, “Cậu cũng đâu phải cố ý đâu chứ.”

“Cậu im đi”

Vụng trộm, hai chữ này thực sự kích động Khương Tuyết Nhu.

“Được rồi, ” Lâm Minh Kiều thay đổi chủ đề, “Dù sao về sau Hoắc Anh Tuấn không thể làm gì được cậu nữa rồi”

Khương Tuyết Nhu mím môi, hỏi: “Hoắc Thị hiện tại thực sự khó khăn vậy sao?”

“Ác liệt lắm, nhưng mà tớ nghe Tống Dung Đức nói, Hoắc Anh Tuấn tính bồi thường cho bên hợp tác, thực ra không đền cũng không còn cách nào khác. Những công ty đó đều là những công ty lớn trên thế giới, cái họ có là tiền mời luật sư.”

Còn nếu đền rồi thì Hoắc Thị đúng là không còn tiền nữa, nói trắng ra là, Hoắc Anh Tuấn lần này phải chấp nhận gánh chịu rồi, nhưng mà không còn cách nào khác, ai bảo Hoắc Phong Lang phản bội Hoắc Thị chứ”.

“Hoắc Phong Lang phản bội Hoắc Thị?” Khương Tuyết Nhu cảm thấy não cô có vấn đề.

“Cậu còn không biết sao?” Lâm Minh Kiều nói, “Tớ cũng được nghe bên cấp cao của Âu Lam Sênh kể đấy, nghe nói con chip của Landry chính là họ trộm được số liệu từ con chip của Hoắc Thị đấy, hơn. nữa giống nhau như đúc, phòng thí nghiệm của tập đoàn Hoắc Thị có nội gián lẻn vào, còn xóa hết tất cả các dữ liệu nữa, dẫn đến bây giờ muốn lấy bằng chứng tố cáo tội Landry ăn cắp cũng không còn nữa.

Còn có, trùng hợp vậy, Landry đưa quyền sử dụng con chip ở Châu Nguyệt giao hết cho nhà họ Sở,

hiện tại địa vị Sở Thị vợt cao lên trở thành đệ nhất gia tộc của Nguyệt Hàn, nói thẳng ra là việc này chính là do Nhà họ Sở cùng Landry liên thủ đối phó Hoắc Thị.”

Khương Tuyết Nhu kinh ngạc, “Nhà họ Sở cũng quá để tiện đi, cạnh tranh trên thương trường là chuyện hết sức bình thường, nhưng cũng không thể vì đạt được mục đích mà đến cả việc trộm cắp cũng làm chứ, nhưng mà chuyện này có liên quan gì tới Hoắc Phong Lang chứ?”

“Ôi, bố của Hoắc Phong Lang, Sở Minh Khôi là cổ đông lớn nhất của tập đoàn Sở Thị đấy, hiện tại Sở Minh Khôi đã là Chủ tịch hội đồng quản trị của Sở Thị rồi, Sở Minh Khôi còn công khai, nói về sau Hoắc Phong Lang chính thức đổi tên thành Sở Phong Lang nữa.”

| Lâm Minh Kiều tấm tắc nói, “Rõ ràng quá rồi, sau khi Sở Thị đi lên, người có lợi nhất chính là Hoắc Phong Lang, về sau gia sản trong tay Sở Minh Khôi chính là của con trai ông ta, hơn nữa nghe nói hôm trước Hoắc Thị còn báo cảnh sát bắt Hoắc Phong Lang bỏ vào sở cảnh sát, nhưng Sở Minh Khôi lập tức bão lãnh Hoắc Phong Lang ra, cậu nói xem, không phải Hoắc Phong Lang làm thì còn có thể là ai nữa chứ.”

Khương Tuyết Nhu nghe đến đầu óc choáng váng, Hoắc Phong Lang không phải người khác, là bạn của cô, là người từng cứu giúp cô, càng là người bố danh nghĩa của Hiểu Khuê.

“Tớ không tin Hoắc Phong Lang lại là người như thế” Khương Tuyết Nhu cúi đầu nói, “Hoắc Phong Lang lúc trước đã cứu tớ, chứng minh là cậu ta có giới hạn của mình, cậu ta không phải là người vì quyền thế và địa vị mà mất hết tính người vậy.”

“Hiện tại e rằng chỉ có mình cậu sẽ nói thế thôi.” Lâm Minh Kiều thở dài, “Nhưng người khác không nghĩ như vậy đâu, Hoắc Phong Lang có động cơ, mấy năm nay cậu ta luôn bị Hoắc Anh Tuấn chèn ép, ở Hoắc Thị lại không được trọng dụng, mấy tháng trước, Hoắc Anh Tuấn còn ở trước mặt nhiều người đánh cậu ta nữa, chuyện này truyền khắp cả kinh đô, mọi người đều cười nhạo Hoắc Phong Lang”

“Hoắc Phong Lang là con trai, cậu ta nhất định không can tâm, còn nghe nói Hoắc Phong Lang và Sở Minh Khôi, Sở Minh Khanh gặp nhau bí mật bàn tán trong nhà hàng nữa.”

“Tớ gọi điện cho Hoắc Phong Lang, vừa lúc tớ cũng muốn gặp Hiểu Khuê.”

Khương Tuyết Nhu càng nghe càng lo lắng.

Lâm Minh Kiều: “Gọi đi, gần đây không ít người của nhà họ Hoắc xảy ra chuyện, không biết Hiểu Khuê có ai chăm sóc không nữa?”

“Còn có người xảy ra chuyện sao?”

“Cụ Hoắc giận đến mức liệt nửa dưới, còn Hoắc Vân Dương bị người nhà họ Sở đánh thành gã khờ”

Bình Luận (0)
Comment