Dụ Dỗ Tiểu Hồ Ly

Chương 157


Quay đầu lại nhìn về phía người của Thanh Lương quan, quả nhiên thấy Vân Khởi đang bình tĩnh nhìn hắn.

" Ngươi phải giúp Bạch Bạch, cho nàng cơ hội, không thể vì nhất thời không kiên nhẫn mà làm uổng phí cố gắng của Bạch Bạch" Tiếng của Vân Khởi tiếp tục truyền đến, nhưng đã đứt quãng lại mơ hồ không rõ, vì muốn dấu diếm bọn yêu ma, Vân Khởi dường như đã tiêu hao hết pháp lực toàn thân mới nói được câu kia, Mặc Yểm thậm chí có thể nhìn thấy sau khi nói những lời này xong, trên trán hắn toát ra hàng giọt mồ hôi lạnh, sắc mặt cũng tái nhợt như tờ giấy.

" Ngươi nói vậy là có ý gì?" Mặc Yểm cất giọng lạnh lùng, hắn cũng dùng phương pháp truyền âm lại cho Vân Khởi nhưng pháp thuật đấy đối với hắn mà nói thì đơn giản hơn nhiều. Hắn vừa nói chuyện, con mắt không ngừng chú ý lên võ đài.

" Tin tưởng ta…" Vân Khởi đã vô lực không thể nói được, liếc mắt nhìn Mặc Yểm, ngồi xuống đất khôi phục nguyên khí.

Những kẻ trong Thanh Lương quan này có hại Bạch Bạch hay không? Bạch Bạch nếu chẳng may có việc gì thì bọn chúng cũng không xong… Mặc Yểm biết Vân Khởi đã an bài cho Bạch Bạch trước khi lên võ đài, nếu như bây giờ hắn động thủ, chỉ sợ vô duyên vô có phải vất vả một hồi mà đối phương còn không cảm kích mình, thậm chí Bạch Bạch sẽ còn cáu kỉnh với hắn…

Mặc Yểm cắn răng quyết định ngồi quan sát thêm một lúc nữa.

Trên võ đài Bạch Bạch dùng phong nhận tấn công trận thiên la địa võng, đồng thời tăng thêm nhiếp hồn thuật khống chế Hắc hổ lang quân cùng phối hợp tận lực phá trận thiên la địa võng. Nàng không dùng phong nhận tấn công Lam hạt ma và Khay ti Thần quân nữa vì trận thiên la địa võng đã hoàn thành, phong nhận bị trận pháp cản trở, pháp lực của nàng khó có thể đột phá ra phạm vi bên ngoài để công kích hai tên yêu ma. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.

Mà nàng với Hắc hổ Thần quân không ngừng từ bên trong công kích trận pháp cho nên hai tên yêu ma không thể không tập trung tinh lực để tu bổ và duy trì trận pháp, không còn mọc đâu ra thêm tay đẻ làm việc khác.

Trong trận khói độc càng ngày càng đậm, Bạch Bạch cảm thấy đầu váng mắt hoa, huyết khí cuồn cuộn trước ngực, nàng biết đây là điềm báo nàng bị trúng độc…

Hắc hổ lang quân trúng độc còn nặng hơn nàng, mắt đã giăng đầy tơ máu, thất khiếu chảy máu, động tác càn ngày càng chậm, lực cũng yếu đi, chỉ còn chờ độc công kích là chết.

Trong lúc nguy nan, Bạch Bạch chợt nhớ đến pháp thuật ngự phong mà Nhị sư huynh đã dạy, có khi khống chế được độc chất của tơ nhện này?

Mặc kệ có được hay không, thử trước rồi nói sau!

Bạch Bạch tập hợp khí lực toàn thân, sau đó tập trung khói độc lại một chỗ, tuy nàng trúng độc nhưng pháp lực vẫn cao hơn Lam hạt ma, khói độ nhanh chóng không còn chịu sự kiểm soát của Lam lạt ma mà chịu sự kiểm soát của Bạch Bạch tụ hợp lại thành một khối, trong trận độc khí tiêu giảm, Bạch Bạch thử đem khí độc tạo thành các luồng phong nhận để công kích trận pháp.

Trận pháp bị những chất độc này xé rách một mảng nhưng Khay ti Thần Quân nhanh chóng vá lại lỗ hổng đấy.

Bạch Bạch giải quyết được vấn đề độc khí nhưng không thể nào phá trận, mà Khay ti Thần quân không ngừng gia tăng pháp lực và uy lực cho trận pháp thiên la địa võng, từ từ đè ép hai người trong trận.

Khói độc mà Lam hạt ma phóng ra bị Bạch Bạch khống chế, hắn cắn răng một cái, đem toàn bộ độc công thi triển lên trên trận thiên la địa võng, lam quang phía trên tuyết tơ bắt đầu xuất hiện, so với lúc bắt đầu thì lượng độc còn nhiều hơn rất nhiều.

Bạch Bạch lại tập trung khói độc lại và mở được một lỗ nhỏ trên trận pháp, lỗ nhỏ không đủ cho nàng thoát thân nhưng lại có thể làm cho khói độc thoát ra bên ngoài. Xác định không còn khói độc đe dọa Bạch Bạch mới tập trung tinh thần để khống chế trận thiên la địa võng rậm rạp chẳng chịt tơ nhện kia. Đáng tiếc là giờ phút này pháp lực của nàng đã bị chất độc tấc động, nếu càng kéo dài thời gian thì pháp lực càng bị hao tổn nghiêm trọng, rốt cuộc nàng không có cách nào để đấu lại với Khay ti Thần Quân, chỉ có thể trơ mắt nhìn trận pháo càng nàng càng thu hẹp lại

Từng hàng từng hàng tuyết tơ mang theo những mũi ám khí màu lam sắc nhọn bủa vây xung quang, mùa tanh của tơ nhện cách nàng không đầy nửa thước… Nửa thước…

Bạch Bạch biết đã đến lúc sử dụng đến tuyệt chiêu sau cùng theo lời của Vân Khởi sư huynh. Một tay nàng cầm "Khảm điện châu", cắt đầu ngón tay, miệng niệm pháp chú mà Mặc Yểm đã dạy nàng, trong nháy mắt một giọt máu đã biến thành một chậu máu, nàng ném chiếc đèn vào trong chậu máu đó.

Nói thì chậm nhưng sự việc diễn ra rất nhanh, một luồng ánh sáng đỏ trong nháy mắt chiếu sáng cả Địa phủ! Khảm điện châu nằm chìm nổi trong chậu huyết tạo ra những tia chớp liên miên không dứt, chiếu vào mắt đám yêu ma khiến bọn chúng không thể nhìn thấy gì.

Bọn chúng sống trong Địa phủ quá lâu, không thể thích ứng kịp với ánh sáng mạnh và bất thình lình như vậy, khi những tia chớp sáng lóe lên bọn chúng không hẹn mà cùng thấy tim đập nhanh, dường như sắp có chuyện gì xảy ra, khó mà đoán được pháp lực của tiểu hồ ly này, có khả năng bọn chúng sẽ thua!

Trong lúc luồng ánh sáng chiếu rực rỡ thì Bạch Bạch dùng chấn sơn chùy, dồn hết toàn lực sử dụng phong nhận hướng vào nơi trận pháp có vẻ ít tơ nhện nhất mà đánh tới, khàn một tiếng, trận pháp lại bị rách một lỗ nữa, nhưng lần này khay ti Thần quân không không biết có phải do bị ảnh hưởng của luồng ánh sáng hay không mà không kịp nhảy bổ tới ứng cứu, Bạch Bạch không ngừng làm phép, tốt cuộc trận pháp cũng bị bị rách một lỗ to, Bạch Bạch nhảy ra ngoài.

Ra đến ngoài trận Bạch Bạch đã thấy Khay ti Thần quân cùng với Lam hạt ma hai mắt nhắm nghiền, vẻ mặt kinh hãi, Bạch Bạch không chần chừ, một tay dùng phong nhận, một tay dùng chấn sơn chùy tấn công!

Hai yêu ma đột nhiên như biến thành kẻ ngây ngốc, không trốn chạy cũng không rên la đã ngã nhào xuống đất.

Bạch Bạch cảm thấy có chút kỳ quái nhưng lúc này nàng không quan tâm đến nhiều việc như vậy, nàng thu hồi khẩm điện châu và vết máu.

Hai yêu ma giống như đột nhiên biến thành đầu gỗ, trốn cũng không trốn, không rên một tiếng địa phương ngã xuống đất. Trên bầu trời tia chớp Như Lai đột nhiên biến mất, dưới đài lũ yêu ma đã kịp thích ứng trở lại, xoa xoa con mắt nhìn vè phía võ đài thì phân định được thắng bại.
Bình Luận (0)
Comment