Dụ Dỗ Tiểu Hồ Ly

Chương 243


Gần như là thành kính, hắn chậm rãi đưa tay qua, một chút một chút bắt được đôi bàn tay nhỏ bé bạch ngọc kia, cảm giác mềm mại trắng nõn, rốt cục xác định người trong tay bắt được sẽ không biến mất.

" Bạch Bạch, nàng thật đẹp!" Giọng nói của Mặc Yểm nhẹ giống như thở dài, hắn trông thấy trong đôi mắt to màu nâu trong ảnh của Bạch Bạch thân ảnh ngược của hắn, thấy trong đó tin cậy cùng không muốn xa rời, hắn cảm thấy cứ nhìn nàng như vậy đã vô cùng hạnh phúc.

Bạch Bạch bị hắn nhìn không chút ý tứ, thấp giọng nói:" Ngươi cũng không phải chưa thấy qua ta, làm cái gì nhìn ta như vậy …"

" Ta thấy nàng rất nhiều lần, nhưng trước kia không xinh đẹp giống hôm nay! Ngay lập tức muốn mang nàng tới thế gian thành hôn, như vậy nàng sẽ hoàn toàn là của ta." Mặc Yểm tham lam cọ sát chóp mũi xoa khuôn mặt Bạch Bạch, hít một hơi đều là hương khí hoa quả ngọt sáp trên người nàng, dụ hắn muốn một ngụm nuốt nàng vào bụng.

Hai người ôm nhau không biết qua bao lâu, Bạch Bạch rốt cục nhớ tới thời gian mình đi ra quá dài, sẽ làm cho các sư huynh lo lắng, vì vậy đẩy đẩy Mặc Yểm nói:" Ta phải trở về……"

Mặc Yểm không muốn nghe nhất chính là những lời này!

" Ta…… Ta chờ ngươi……" Bạch Bạch nũng nịu ném một câu, nhanh chóng lui về sau rừng cây đi thay hỉ phục.

Lưu luyến không rời cáo biệt Mặc Yểm, Bạch Bạch đi một mình ra rừng cây nhỏ, liền gặp A Sâm đang ngồi ở trên cỏ nhàm chán bện cỏ cách đó không xa, vừa thấy nàng đi ra lập tức nhảy lên, tiếp cận nói:" Phu nhân, ta đưa người trở về!"

Mặc Yểm lo lắng Bạch Bạch một mình trên đường bị lạc, lại không muốn bước vào phạm vi Thanh Lương Quan, cho nên đặc biệt dẫn theo thị đồng pháp lực mạnh nhất trong Mặc Đầm A Sâm đến phụ trách đưa đón. Bạch Bạch bị hắn gọi thế rất không tự nhiên, nhẹ gật đầu đi trước trở về. A Sâm đưa nàng đến trước đại môn Thanh Lương Quan, rồi cáo từ rời đi.

Trở lại gian phòng một lúc, lam ngọc mới bay trở về, tâm tư Bạch Bạch còn đọng lại trên người Mặc Yểm, cũng không chú ý hắn, cứ nhát một giã thảo dược trong bát.

Lam ngọc cuộn người trong tiểu ổ Bạch Bạch tạm thời chuẩn bị cho nó, có chút suy nghĩ nhìn vẻ mặt ngọt ngào của Bạch Bạch, không tự giác lộ ra một thần sắc bi thương.

Gian phòng yên tĩnh bị từng đợt âm thanh phong linh gấp gáp đánh vỡ, Bạch Bạch ngây người thoáng cái mới kịp phản ứng, là tiếng vang ngày đó Tô Chi cùng Tô Vi Vi vì muốn cứu mạng dẫn phát — các nàng đã xảy ra chuyện!

Vân Khởi nghe thấy âm thanh chạy tới, Bạch Bạch vội vã cứu người, lần nữa buông dược thảo đã giã một nửa, nhảy ra ngoài cửa sổ đi cùng Vân Khởi lên tường vân hướng tới Bạch Ngọc cốc.

Trong Bạch Ngọc cốc im ắng chỉ còn lại trên đất bừa bãi, nhóm tiểu tiên hoa cỏ tinh tâm, a hộ ngã không ít, phòng ốc dựng tamh cho bọn họ cũng bị đập vỡ nát, trên mặt đất vết máu khắp nơi, hiển nhiên là đã từng xảy ra một cuộc kịch chiến. Bạn đang đọc truyện tại TruyenGG - http://truyenggg.com

Bạch Bạch đưa mắt nhìn chung quanh, một bóng người cũng không thấy, lo lắng lớn tiếng kêu lên:" Tô Di! Tiểu Vĩ! Các ngươi ở nơi nào?"

Qua một hồi, mới nghe đến một tiếng loảng xoảng, từ trong một căn phòng lăn ra một gương đồng, mặt kính hướng lên phản xạ ra sắc trời, ánh sáng dần dần tụ lại thành một đạo sáng, sau khi ánh sáng ảm đạm biến mất, liền thấy hai bạch hồ người đầy vết máu dựa sát vào nhau ngồi chồm hổm ngồi ở phía trên mặt kính, đúng là chân thân Tô Chi cùng Tô Vi Vi!

Bạch Bạch tiến lên vài bước, nhanh tiếng hỏi:" Ở đây thực ra là chuyện gì xảy ra? Những người khác đâu?"

Thân thể hai hồ loáng một cái hiện ra hình người, lên tiếng khóc rống với Bạch Bạch nói:" Bọn họ đều bị bắt đi! Nếu như không phải Ngưu bá bá giấu chúng ta trong gương trước một bước, chúng ta cũng bị bọn họ bắt đi!" Ngưu bá bá trong miệng nàng là một ngưu tiên.

" Là ai muốn bắt các ngươi? Bọn họ đã đi bao lâu rồi?" Vân Khởi hỏi.
Bình Luận (0)
Comment